Thursday, May 1, 2008

Entry for May 01, 2008: Con sẽ rất là chăm đi chơi, mẹ ạh!


Tại vì đi chơi k làm con hư hơn mà chỉ tổ làm con ngoan thêm.
Tại vì mang tiếng là đi chơi dưng mà từ cái sự đi chơi, học hỏi được rất là nhiều điều, kiểu “soft skills” í ;)).
Tại vì nữa – rất là hiển nhiên là đi chơi thì xả xì trét. Và giải quyết tốt khâu “đầu ra” thì đầu vào mới okay chứ!
Tại vì nữa, có những thứ gọi là “more than words”, là “hơn cả mọi ngôn từ”. Đơn giản nó là trải wa, tận hưởng và cảm nhận. Làm sao có thể hiểu nguyên vẹn cái cảm giác khi đi trên cầu Thanh Trì vù vù gió, nhìn xuống sông Hồng mênh mang và những bãi bồi xanh mướt – nếu như – ko từng trải qua? Xem phim ư? Xem ảnh ư? K đủ và k đủ và k thể đủ!!!
Tại vì, con nhớ 1 lần Shu với Bluto wa chơi với con, bảo con suốt ngày ở nhà với 4 bức tường, nguy cơ bị trầm cảm là rất cao!
Và tại ngày xưa con đi chơi wá ít lun!
Nên bi h con rất máu me đi chơi, mẹ ạh.
*
Đến nỗi là sẵn sàng đi chơi:
1 mình
Zời mưa
Đường thì biết 1 cách mù mờ.
Kệ nhá!
1 mình thì 1 mình.
Zời mưa thì mặc áo mưa
Đường ko bít thì hỏi.
Để rùi, mới tận hưởng cảm giác bao la bát ngát khi lượn lờ trên đê và fi veo veo trên cầu Thanh Trì (1st time tự đi = xe máy).
Để rùi, mới làm cho 1 hội “zung zinh xúc động” cũng xách xe đi!!!
Nà ná na…
Và ngày vui tưng bừng!
*
Đến nỗi vừa đi vừa nghĩ ra rất là nhiều tối kiến.
Rằng: àh, that’s the reason why các bác tây ba lô hay có cái kiểu 1 mình 1 xe hầm hố và rong ruổi khắp nơi. Cũng như rất nhiều bác ta ba lô thích chủ nghĩa xê dịch, thích phượt!
(Mìh thì chưa đủ trình fượt. chậc.)
Rằng sau này có xiền là fải ủn ngay em Atilla uống xăng như nước lã này đi. Để đi chơi cho nó thanh thản :D.
*
Lần sau anh em nào đi đâu ới nhau 1 câu nhé ;).
*
Tự nhiên nhớ ra bài thơ này. Rất thích. Suýt nữa đã quên. May search google thấy (tksss google ^^)
GIANG HỒ

Phạm Hữu Quang

Tàu đi qua phố, tàu qua phố
Phố lạ mà quen ta giang hồ
Chẳng lẽ suốt ngày bên bếp vợ
Chẻ củi, trèo thang với… giặt đồ

Giang hồ đâu bận lo tiền túi
Ngày đi ta chỉ có tay không
Vợ con chẳng kịp chào xin lỗi
Mây trắng trời xa trắng cả lòng

Giang hồ ta ghé nhờ cơm bạn
Đũa lệch mâm xuông cũng gọi tình
Gối trang sách cũ nằm nghĩ bụng
Cười xưa Dương Lễ với Lưu Bình

Giang hồ có bữa ta ngồi quán
Quán vắng mà ta chửa chịu về
Cô chủ giả đò nghiêng ghế trống
Đếm thấy thừa ra một gốc si

Giang hồ mấy bận say như chết
Rượu sáng chưa thưa đã rượu chiều
Chí cốt cầm ra chai rượu cốt
Ừ. Thôi. Trời đất cứ liêu xiêu

Giang hồ ta chẳng hay áo rách
Sá gì chải lược với soi gương
Sáng nay mới hiểu mình tóc bạc
Chợt nghe tiếng trẻ thưa bên đường

Giang hồ ba bữa buồn một bữa
Thấy núi thành sông biển hoá rừng
Chân sẵn dép giày trời sẵn gió
Ngựa về. Ta đứng. Bụi mù tung…

Giang hồ tay nải cầm chưa chắc
Hình như ta mới khóc hôm qua
Giang hồ ta chỉ giang hồ vặt
Nghe tiếng cơm sôi cũng nhớ nhà

*

Lý do cuối cho cái sự chăm đi chơi. Dẫu “giang hồ ta chỉ giang hồ vặt”: Đi để yêu hơn!
(hêh, foto từ hwa. hnay quên k chụp :D)

4 comments:

  1. Lần sau đi, th� rủ kẻ ế ẩm n�y với nh�!!!
    Hai đứa ế đi cho n� đỡ �i ri�u!!!

    ReplyDelete
  2. ẨM th� to�n tập.
    C�n Ế th� kb�t ^^

    ReplyDelete
  3. Hom nay di choi vui ko? ci anh nay chup o cho nha con Loan ah? dep thia. hom nao chi e minh di ve nha no tiep de chup anh deeeeeeeeee

    ReplyDelete
  4. ai da, nhất b� =((

    ReplyDelete