Sunday, November 22, 2009

AQ đê, AQ nèo! mại zô AQ

Choày oay mìh fải cố gắng bìh tĩh thật là bìh tĩh để diễn đạt đc cho trọn vẹn mớ ý nghĩ đag chảy như thác đổ trog đầu mìh.

từ đầu là mấy hnay mìh lại hỏng xừ nó đồng hồ sinh học. theo đúng jờ America roài: 3h chiều đi ngủ, 10h đêm dậy. xog thức đến sáng. hôm sau lại thế (mìh muốn chửi bậy vào cái mẹt mìh lắm).

lúc thức đêm nhá. đêm ngày t6 sang t7: làm mock test (schweser) ~2h, đc 68%.
đêm ngày t7 sang chủ nhựt: chả làm cái mốc xì khỉ gió gì. lag thag internet 1 lúc thế là đến sáng. (lại muốn đập vào mặt mìh rồi)

thế là chạy loe toe đi tập aerobic.

và cái sự ngộ-ra-chân-lý nó là như này nhớ.
---
MỘT nhỏ.

cái lớp aerobic í toàn ng` mới tập. mọi ng` tập cứng quèo, chật vật, rất pùn cười. mìh thành ra tập tử tế nhứt lớp ;)).

& cái sự cứng quèo vụng về tay nọ chân kia của mọi ng` làm mìh nhớ hồi hè năm 2, lúc mìh cũng 1st time in my life đi tập aerobic.

để bi h tập ngon lành cành đào nthế - dù, đã hơn 2 năm mới lại sờ đến!

đấy, thấy chưa: thành Roma đâu có xây trog 1 ngày!
n~ j` mìh từng làm đâu fải là vô ích!

dù rằng cái sự bể dâu là lẽ thường, là hiển nhiên, cũng như chuyện mìh đã từng mi nhon xinh điẹp rồi h thành béo ú xấu mù, chuyện có bạn học cùng lớp 5 mìh jỏi ơi là jỏi mà rồi thi trượt ĐH, .v.v. & .v.v.

thì thì thì thì

cái gì mìh tích-lũy đc, vẫn là của mìh chứ? n~ cái mà đã THUỘC về mìh mãi mãi mãi mãi í!

ừa mìh nhớ cái hồi học đến cái mốc xì gì đó & tự nhiên nhớ ra cái đó, cái đó, chú HH đã dạy ngày xưa.

đấy, thấy chưa: n~ thứ thuộc về mìh mãi2, sẽ chẳng bao h sợ mất!

nên là có n~ chuyện bể dâu dâu bể đc, mà có n~ chuyện ko thể dâu bể bể dâu!

---
HAI nhỏ.

mìh nhớ chuyện ôg già làm j` cũng đúng

mìh nhớ con lừa trog Animal farm

mìh nhớ "thôi vậy nhé rồi cũng qua đi tất cả/ 1 đời người như gió thoảng ngoài hiên"

mìh nhớ vừa hqa xem cái fim có con bé biết nghe tiếng nói của loài vật rồi nó júp ôg President chữa bịnh dở hơi cho con chó Daisy... có n~ câu thoại j` nhở?
- có nh` thứ còn qan trọng hơn là sự nghiệp của cô! (anh đẹp zai nói với đồng nghiệp nthế :(( tự nhiên mìh qên từ này :(( à đây: colleague. hoh` hoh`)
- there's nothing to fear but the fear itself (Mr F.Roosevelt)

rốt cục thì cả CFA lẫn my career, có j` là ghê gớm lắm đâu?  nói thì nghe vẻ như là nhụt chí, như là ko có chí tiến thủ, blah blah... thực ra mìh chỉ simple nghĩ là:

ko-việc-j`-fải trầmmmmmmm trọnggggggggggg hóa cái sự CFA này!

thi rớt thì mìh thi lại
employer có hỏi 6 tháng từ hồi tốt nghiệp m làm cái mốc xì gì? thì bảo t ôn thi nhưg t rớt rồi!

mìh có thể rớt, nhưg n~ j` mìh đã học đc trog gđoạn này ko fải là vô nghĩa, k fải là zero!

tại sao bọn CFA fải đao to búa lớn = n~ cái ecard rất là stressful nthế? ô bởi vì như thế mới chứng tỏ nó attractive, nó valuable, nó serious, nó challenge!

chứ làm marketing, ai lị bảo ối xồi bọn tôi dễ vào lắm, ai thi cũng đỗ, ai nộp tiền là có chứng chỉ... hêh, thế khác j` mấy cái chứng chỉ của UBCK nhà nước!

cái fần Quantitative, mìh tưởng có cả ktế lượng mới ghê gớm, đằng này chỉ có 1 tí xíu xác suất thôi. sao mìh fải xoắn?

sao mìh fải xoắn?

sao mìh fải xoắn?

sao

mìh

fải


xoắn?

No comments:

Post a Comment