Thursday, November 12, 2009

cảm xúc chết...!

hôm trước gặp em Châu. em buôn rằng thì là mỗi lần đi qua NVH ko còn cảm thấy 'cuồng' như xưa nữa. mìh, có lẽ thấy hơi2 nthế.

như hnay buồn ngủ vật vờ. muốn tìm 1 ít muzik nào đó, mà mìh nghe & thấy... gai người (hic, đấy là lúc cảm thấy rất là cảm xúc, rất là đồng cảm đấy!). như ngày xưa đã từng có, với Tình yêu tôi hát, với Để dành, với Yesterday, với... gì ko nhớ nữa. muốn tìm 1 ít muzik nghe & thấy tưng bừng sức sống, muốn nhảy tưng tưng lên. như đã từng, với the Wall, với Bring it all back, với That's how u know, với Sắc màu cuộc sống.

như hôm qua, muốn cái cảm giác nước lạnh táp vào mặt & tỉnh ngủ ngay tức thì. cảm giác nước đá lạnh toát, buốt cả răng, lạnh tê cổ họng & trôi xuống, lạnh rùng 1 fát trong dạ dày. ko có. hẳn vì mìh đã lạm dụng nó quá, huh? (giống như kiểu các bác nghiện ma túy, liều dùng fải càng ngày càng tăng :)) )

làm sao, khi sống lý trí hơn mà cảm xúc vẫn nguyên xi? hình như là ko tưởng! như kiểu là đánh đổi lạm fát với thất nghiệp - trong cái short-term philip curve í!!!

có lẽ, n~ cảm xúc tinh thần í thì khó giữ hơn, nhưng n~ cảm xúc vật chất - như với nước lạnh, với nước đá, mìh đag tìm cách cho nó sống lại. cũng như là hết sức cố gắng để cái đồng hồ sinh học nó ko chạy loăng quăng í.

ừ 1 điều may mắn là cái cảm xúc sáng sớm tinh sương trong trẻo thì vẫn còn! cảm xúc cầu Long Biên cũng vẫn còn. cảm xúc giao mùa thì thậm chí, mìh còn fải nhốt bớt nó lại :)).

---
update @ 8pm: mìh mệt quá. ốm àh? k rõ nữa.
nhưg mà mìh ngộ ra cái cảm jác nước táp vào mặt kia, có tên là sảng khoái. 1 cơ thể mệt bết xê lết & xì troét tưng bừng sẽ k biết tn là sảng khoái cả! nên key tasks bi h là vặn lại cái đồng hồ sinh học of mìh & diet.

No comments:

Post a Comment