Wednesday, August 17, 2011

[Khách ở Cung Trăng]: Big Latte

[ Cung Trăng là tên gọi khác của Đom Đóm, vừa được phát minh ra hôm T2, do 1 đứa te tởn quá mức cần thiết :"> . À và đây cũng là 1 label mới, để viết dần dần vì khách ở Cung Trăng quá ư là nhiều mà 1 entry k thể đủ :"> ]

Khi bạn viết những dòng này, anh Big Latte đã... lên đường về nước, khoảng hơn tuần nay (hay 2 tuần rồi nhỉ?).

Luôn luôn anh ngồi bàn B2, quần ngố áo ba lỗ, một mình anh ngồi kín cả ghế và bày bừa kín cả bàn. Mặt mũi anh lúc nào cũng căng thẳng nghiêm trọng, đôi khi Skype loạn xạ (bạn lại tưởng anh gọi đồ gì :">). Mà phải lâu lâu bạn mới biết hóa ra anh chơi mấy trò gamble online. Có hôm thấy có thằng ku nhìn anh rất ngưỡng mộ, ra chuyện trò với anh này nọ. Úi chà, hẳn anh ko fải loại tầm thường.

Mà thôi, tầm thường hay ko là việc của anh: anh ăn gì - uống gì mới là việc của mìh :))

Nếu anh ăn, luôn luôn là chicken breast (hèn chi anh xiệt là đô con :"> ). Nếu anh uống đồ lạnh, sẽ là Coke, Sprite hoặc lọc đá (thật thật là nhiều đá). Nhưng nếu anh uống đồ nóng, luôn luôn và luôn luôn là "Big Latte, very very hot".

Chị Mắt Đen: riêng anh này, phải đánh sữa cho 'cháy' sữa thì thôi, và 2 thanh đường nhé!

Hồi đầu nghe vậy bạn thấy ghê ghê, nếu có nhận order thì sẽ sợ hãi nhờ chị Mắt Đen làm giùm. Về sau thì... quên khẩn trương, nhé!

Bạn biết đánh sữa 'cháy' thôi và bọt thì mịn xiệt là mịn chứ ko như cuồn cuộn như bong bóng xà phòng. Luôn luôn nhớ 2 thanh đường. Thi thoảng, bận này nọ ko đứng bar, nhìn thấy anh Tùm Lum làm cafe rồi đặt bên cạnh cái thìa còn ngắn hơn cái cốc, bạn lại phải quay đi để nén cười.

*
Giờ thì không còn ai "đòi" sữa cháy, "đòi" hai thanh đường. Anh Big Latte về nước với câu chuyện loằng ngoằng gì đó về đời anh. Ai mà chả thế: "mỗi số phận chứa một phần lịch sử"... sao biết được hết phần chìm của tảng băng chìm khi chỉ lờ lững trôi qua nhau?

Nhưng... dẫu là lờ lững, anh Big Latte, bác Nâu Nóng, vợ chồng "Latte in cappuccino cup", chị "flavored cafe" (với cafe phải hiểu là cappu chứ ko phải latte), bác Carrot Juice No Ice... vẫn kịp để lại cho bạn những dấu vết nhỏ xinh như thế. Dẫu điều đó chẳng là gì đối với họ, nhưng với bạn: nhớ được từng khách với từng đòi hỏi chẳng-giống-ai là niềm vui lấp lánh như sao.





5 comments:

  1. ôi thích quá ạ :x đọc xong mà cũng thấy tâm hồn phơi phới như gió vào 1 đêm trăng :x

    ReplyDelete
  2. Tự nhiên em thấy tiếc blog spot không có nút like để em like bài này của chị :)

    ReplyDelete
  3. bác này cũng cướp bao nhiêu buổi sáng của tớ cùng với bác Marty, h bác Marty chắc ko đến Jafa nữa. Còn ông Ấn độ bố chị Tâm nữa =)))))))))))))) Chị bơm ngực... aiz, lắm trò thị phi ở ngành này lắm. Bảo sao tớ chả hư :">

    ReplyDelete
  4. :x làm mình nhớ hồi làm khách sạn quá >.<

    ReplyDelete