Friday, June 8, 2012

Will we think about tomorrow like we think about now?





Graduation - Vitamin C
Tốt nghiệp

And so we talked all night about the rest of our lives,
Where we're gonna be when we turn twenty-five
I keep thinking times will never change
Keep on thinking things will always be the same.
Và bọn mình đã nói suốt đêm về phần còn lại của cuộc đời
Nơi nào bọn mình sẽ ở khi vào tuổi hai-lăm
Tớ vẫn nghĩ rằng thời gian sẽ chẳng bao giờ đổi thay
Vẫn cứ nghĩ mọi thứ sẽ luôn luôn như thế
[Mười năm trước kia tôi đã nghĩ gì và tôi-bây-giờ có phải là tôi-như-tôi-đã-tưởng-tượng-khi-đó?]

But when we leave this year we won't be coming back
No more hanging out because were on a different track
And if you got something that you need to say
You better say it right now because you don't have another day
Because we're moving on and we can't slow down
These memories are playing like a film without sound
And I keep thinking of that night in June
I didn't know much of love but it came too soon
Nhưng khi đi qua năm nay bọn mình chẳng bao giờ trở lại
Không còn tung tăng bên nhau bởi đã ở trên những nẻo đường khác xa
Và nếu có bất cứ điều gì cậu muốn nói
Hãy nói ngay lúc này bởi chẳng còn ngày nào
Vì bọn mình đang trôi và không thể nào chậm lại
Những ký ức hiện ra như một cuộn phim câm
Và tớ vẫn nghĩ về đêm tháng Sáu ấy
Tớ đã không biết nhiều về tình yêu nhưng nó đã đến sớm quá...
[Tại sao tôi thấy nuối tiếc nhiều như thế này?]

And there was me and you and well we got real blue
Stay at home talking on the telephone, with me
We'd get so excited and we'd get so scared
Laughing at ourselves thinking life's not fair
Và chỉ còn tớ với cậu cùng nỗi buồn rất thật
Ở trong nhà, nói với nhau qua điện thoại
Chúng ta đã cực kỳ cao hứng và cực kỳ lo sợ
Tự cười mình, nghĩ rằng đời thật bất công 
 And this is how it feels...
Và tớ thấy thế này
Chorus:
As we go on,
We remember,
All the times we,
Had together,
And as our lives change,
Come whatever,
We will still be
Friends Forever.
Cho dù có đi đến đâu
Bọn mình vẫn sẽ nhớ
Moi phút giây
Bên nhau
Cho dù cuộc đời có đổi thay
Bất kể thế nào
Bọn mình vẫn là
Bạn bè - mãi mãi...
[Sau khi post Áo khoác mùa thu thì tôi đã chẳng còn tin vào những điều mãi mãi. Cũng như cái câu chuyện Hãy nói yêu thôi đừng nói yêu mãi mãi. Đơn giản là enjoy cái hiện tại mà thôi. Nhưng giữa việc nhìn thấy sự thật và chấp nhận sự thật, tôi vẫn ko làm sao lấp đầy khoảng cách ấy. Tôi biết thế. Nhưng tôi không-muốn-chấp-nhận. Thật sự là ko.]


So if we get the big jobs and we make the big money
When we look back now will our jokes still be funny?
Will we still remember everything we learned in school,
Still be trying to break every single rule?
Will little brainy Bobby be the stockbroker man?
Can Heather find a job that won't interfere with her tan?
I keep, keep thinking that it's not goodbye
Keep on thinking it's our time to fly
And this is how it feels
Nếu bọn mình có công việc thật ngon và kiếm được bộn xu
Khi nhìn lại những ngày này, những trò đùa có còn hài hước?
Chúng mình liệu có còn nhớ mọi điều đã học ở trường,
Liệu còn tiếp tục cố gắng phá vỡ mọi quy tắc?
Bạn đầu đất Bobby sẽ thành môi giới chứng khoán?
Heather có thể kiếm được việc gì không gây khó cho làn da nâu của nàng?
Tớ cứ, cứ nghĩ rằng khoảnh khắc này không phải là tạm biệt
Cứ nghĩ rằng đây là lúc bọn mình bay lên
Và tớ thực sự thấy....
[Những trò vui hôm nay, ngày mai, liệu có trở thành trò lố? Tôi giờ đã chẳng còn nhiều hứng thú với những trò đã từng khiến tôi-của-giờ-này-năm-ngoái phát điên. Time flies, people change. Thế tại sao tôi cứ đòi hỏi sự mãi mãi làm gì cho mệt mỏi vật vã? Tại bởi, chúng là điểm tựa. Là những gì thực sự quan trọng đối với tôi. (Hay, lẽ nào, chỉ là tôi-cho-là-thế còn sự thật thì rất có thể chẳng-phải-thế?... Is it time to fly...?]


Chorus
La la la la la yeah, yeah...
La la la la la
We will still be
Friends forever


Will we think about tomorrow like we think about now?
Can we survive it out there?
Can we make it somehow? (somehow)
I guess I thought that this would never end
And suddenly it's like we're women and men
Will the past be a shadow that will follow us 'round 
Or will these memories fade when I leave this town? 
I keep, keep thinking that it's not goodbye
Keep on thinking it's our time to fly
Rồi bọn mình sẽ nghĩ về tương lai y như cách nghĩ hôm nay?
Bọn mình có thể sinh tồn ngoài đó?
Bọn mình có thể làm được một vài điều này nọ? (bằng cách nào đó) 
Tớ cứ cho rằng khoảnh khắc này  sẽ dài mãi mãi
Và bỗng dưng bọn mình như thể các quý bà, quý ông
Liệu quá khứ có trở thành cái bóng đi theo bọn mình khắp nơi
Hay những ký ức này sẽ tan đi khi tớ rời xa thành phố?
Tớ cứ, cứ nghĩ rằng khoảnh khắc này không phải là tạm biệt
Cứ nghĩ rằng đây là lúc bọn mình bay lên
Và tớ thực sự thấy....
[Mười năm nữa, tôi sẽ lại viết gì cho tôi của bây giờ? Không biết. Không muốn biết. Giờ chỉ thấy mất lửa mà thôi. Làm ơn mang cho tôi cảm hứng. Mang cho tôi nhiệt... Hay chỉ cần mang cho tôi Kiên nhẫn, thật kiên nhẫn?... Tự thét vào mặt "Phải lớn thôi Trang ơi". Nghe xong muốn khóc.]


[2012.06.13]


Chorus*4
---
Khoảnh khắc ấy ngưng lại mãi mãi trong lòng mỗi đứa học trò, nửa thực nửa mơ như một tấm bưu ảnh màu nước. Ngôi trường cũ với những mảng tường vàng ươm nắng. Cây phượng nơi cổng trường đỏ rực đến nao lòng. Dưới những tán xà cừ xanh ngời, áo học trò bắt nắng sáng bừng lên. Tinh khôi, rạng rỡ.
Mùa đi trong nắng - aka Chương trình đặc biệt - Trà sữa 81, ra ngày 6.6.2012 ]

Một trong những khoảnh khắc mình yêu nhất trong My boss My hero.
Nếu chưa xem, bạn sẽ chỉ thấy cái hình này điên gì đâu :P!

5 comments:

  1. cho mỗi mùa tốt nghiệp \:D/

    ReplyDelete
  2. Chợt nhận ra là mình chưa bao giờ có mặt ở 1 lễ tốt nghiệp tử tế và đàng hoàng . =.=

    ReplyDelete