Wednesday, August 22, 2012

Ai mang bụi đỏ đi rồi?

Sáng nay, khi ra khỏi cửa và ngập giữa không khí mùa thu lãng đãng: nghĩa là nắng thì nắng, nhưng gió thì cứ dịu dàng như vuốt má ấy, tự nhiên giai điệu của Ngày xưa Hoàng Thị ào đến, ngân vang trong tôi.

Tôi luôn thích những ca khúc giàu chất thơ và đẹp như phim thế này. Câu chuyện về tình yêu học trò trong sáng, đẹp đến ngẩn ngơ như mơ - như thực.

Ngày ngày trên con đường ấy, cậu học sinh trung học mặc sơ mi trắng, đội mũ bê-rê đi theo cô nhỏ áo dài, tóc dài tha thướt. Qua thu đông xuân hạ (chứ không phải xuân-hạ-thu-đông!). Cứ thế thôi. Tình cảm học trò quá đỗi thanh khiết và mơ hồ. Là một thứ gì đó ngập tràn trong không khí, để tận hưởng, hít thở. Nhưng, chỉ thế thôi... Có cảm giác như bất cứ điều gì khác đều có thể như đá ném xuống mặt hồ phẳng lặng, làm vỡ tan thứ không khí mơ ảo ấy.

Thế rồi, ngày qua đi, qua đi, qua đi...

Khi cậu học trò ngày nào trở lại con đường cũ, mọi thứ vẫn mơ màng tựa hồ như xưa. Nhưng ngày nay hiển nhiên không phải là ngày xưa. Người xưa không còn, và ngay cả cậu-học-trò hồi đó cũng chẳng còn nữa. Chỉ còn một người đàn ông đi qua sóng gió cuộc đời, để thốt lên:

Nay trên đường này đời như sóng nổi
Xóa bỏ vết người, chân người tìm nhau... tìm nhau...

Nếu từng ở trong cảm giác ấy, bạn sẽ hiểu. Và cũng chính lúc thốt lên những câu ấy, lại thấy mình như trở về thuở hoa niên, lẽo đẽo đi theo cô nhỏ áo dài, tóc dài... Thực tại và quá khứ càng đối nghịch nhau thì càng lẫn  lộn vào nhau, và bạn ko thể phân biệt được đâu là nỗi đau - đâu là niềm vui hay đâu là mơ - đâu là thực.

Tôi ko đủ chữ để diễn tả sự tài tình của Phạm Duy. Tôi khâm phục cái cách ông đem cảm xúc đến cho người nghe. Chỉ với ca từ và giai điệu, ông khiến tôi chìm vào khung cảnh ấy, và cảm nhận nó bằng mọi giác quan. Và dù ở trong câu chuyện của ông, tôi lại thấy tuổi hoa của mình.

Cũng fải nói, tôi rất biết ơn bạn Đức Tuấn và nói chung là những người đã góp tay làm nên version này. Giọng bạn biểu cảm, nhẹ và mơ hồ như không khí ấy. Còn beat thì du dương không thể dứt ra: Sao các bạn mix piano với violin tuyệt vời như thế? Nói thật, nghe version Thái Thanh tôi chẳng thấy gì cả!

*
Có hai cách để nghe bài này.

Một làm chìm nghỉm, như tôi đã và vẫn thế. Để rồi thấy nó hay một cách... tuyệt vọng, như khi lặng người trong nhà hát, đứng lên "bravo" và vỗ tay mãi không thôi. Đấy là những thứ vượt ra ngoài ngôn ngữ, nên ko biết nói gì và cũng ko thể nói gì.

Hai là, chả nhận thấy cái gì. Thấy bài này cứ đều đều đều đều, sến sệt sền sên. Hết :)

---



Ngày xưa Hoàng Thị - Phạm Duy - Đức Tuấn

Em tan trường về đường mưa nho nhỏ
Em tan trường về đường mưa nho nhỏ
Vai nghiêng tập vở, tóc dài tà áo vờn bay...

Em đi dịu dàng bờ vai em nhỏ
Chim non lề đường nằm im dấu mỏ
Anh theo Ngọ về gót giày lặng lẽ đường quê...

Em tan trường về anh theo Ngọ về
Chân anh nặng nề: lòng anh nức nở
Mai vào lớp học anh còn ngẩn ngơ...
Ngẩn ngơ...!

Em tan trường về mưa bay mờ mờ
Anh trao vội vàng chùm hoa mới nở
Ép vào cuối vở:
Muôn thuở còn thương...
Còn thương...!

Em tan trường về anh theo Ngọ về
Em tan trường về anh theo Ngọ về
Môi em mỉm cười... mang mang sầu đời...
Tình ơi...!

Bao nhiêu là ngày theo nhau đường dài
Trưa trưa. Chiều chiều
Thu đông. Chẳng nhiều
Xuân qua. Rồi thì
Chia tay.
Phượng nở. Sang hè...

Rồi ngày qua đi
                         qua đi
                                     qua
                                               đi ...

Như phai nhạt mờ đường xanh nho nhỏ
Như phai nhạt mờ đường xanh nho nhỏ
Hôm nay tình cờ đi lại đường xưa, đường xưa...

Cây xưa còn gầy nằm phơi dáng đỏ
Áo em ngày nọ phai nhạt mấy mùa
Âm vang thuở nào bước nhỏ tìm nhau...
Tìm nhau...!

Xưa tan trường về anh theo Ngọ về
Nay trên đường này đời như sóng nổi
Xóa bỏ vết người
Chân người tìm nhau
Tìm nhau...!

Ôi con đường về: ôi con đường về
Bông hoa còn đẹp, lòng sao thấm mệt
Ngắt vội hoa này...
Nhớ người... thuở xưa... thuở xưa...

Xưa tan trường về anh theo Ngọ về
Xưa tan trường về anh theo Ngọ về
Đôi chân mịt mù theo nhau bụi đỏ đường mơ

Xưa theo Ngọ về mái tóc Ngọ dài
Hôm nay đường này:
Cây cao hàng gầy
Đi quanh tìm hoài
Ai mang bụi đỏ đi rồi...!

4 comments:

  1. hehe Đức Tuấn là cựu hs trg e đó :> em thích mỗi bài này của ảnh/(ổng ;]]) và hình như đây là bài ảnh/(ổng) hát hay nhứt, theo lỗ tai của e :"] Mẹ e thì khoái karaoke bài này :>

    ReplyDelete
  2. Đây cũng là bài mà TD cũng rất rất là thích ( cũng giống như nhiều nhiều người nữa đấy thôi ). Thậm chí đến nỗi mà TD thấy cái tên Ngọ nó cũng đẹp làm sao !!! Hì hì ...

    ReplyDelete
    Replies
    1. Vâng ạ, con cũng thấy rất nên thơ cô ạ ^^

      Delete