Wednesday, April 3, 2013

Hợp

Sáng nay mưa ơi là mưa. Giờ thì tạnh. Trời lại xam xám. Gốc bàng lại đen sẫm và lá lại xanh ngời.
Quán cf đã trở thành quán quen. Để cười chào hỏi với chị chủ và các em nhân viên. Và vừa cười với nhau là các em í đã biết sẽ mang ra đồ uống gì cho tôi.

*
Nấu ăn phải đi kèm với tình yêu và rất nhiều tinh tế. Món ăn ngon không những chỉ cần ngon mà còn phải phù hợp. Phù hợp về thời tiết, phù hợp về dinh dưỡng. Ai, mùa nào, nên ăn cái gì. Và những gì thì nên ăn với nhau.
[Một câu nghe rất chi ư là 'khoa học', trích từ một cái truyện siêu nhắng của tui :)]
Cái câu đó nói về chuyện nấu ăn nhưng thực ra tôi mang cái tư tưởng ấy áp dụng cho mọi thứ tôi làm.

Đã từng, trong lớp tiếng Anh, tôi một mình một phe cãi với cả lớp. Rằng tôi ko cần the best mà cần the most appropiriate, the most suitable.

Teacher kết thúc cuộc tranh luận bằng cách nói rằng khi nó là the best thì nó đã bao gồm suitable, appropriate.

Đến giờ tôi vẫn ko nghĩ thế. Best, theo ngu ý của tôi, đc mặc định hiểu là 'best quality'. Vdụ budget 200, mà ngôi nhà best quality là 2000, thì nó sẽ ko còn là most suitable nữa.

Hay, the best clothes trong tủ đồ là một cái váy dạ hội lòe tòe xòe. Có nên mặc nó đi leo núi, cùng với the best shoes là một đôi giày cao gót đính đá lấp lánh chênh vênh?


Tôi thích Tự Long. Nhưng không bao giờ tôi mời anh làm MC cho một show nhạc Trịnh (nếu có bao giờ tôi làm đạo diễn, ví dụ thế).


Cái chữ "hợp", đối với tôi, dường như quan trọng hơn cả cái chữ "đẹp", "tuyệt vời" hay "xuất sắc" gì gì đó. Không bao giờ có cái sự gọi là hoàn hảo, nếu không hợp :).

Quotation trên kia, có thể có các modified versions ntnày.

Muốn mặc đẹp, cần phải có tình yêu và rất nhiều tinh tế. Quần áo, phụ kiện không những chỉ cần đẹp, thoải mái mà còn phải phù hợp. Phù hợp về thời tiết, phù hợp về không gian, hoàn cảnh. Mùa nào, đi đâu, làm gì, với ai thì nên mặc cái gì. Và những gì thì nên mặc với nhau.


Muốn viết một cái bài cảm nhận hay, cần phải có tình yêu và rất nhiều tinh tế. Câu chữ không những chỉ cần hay ho, thú vị mà còn phải phù hợp. Phù hợp về văn phong, phù hợp về hoàn cảnh. Viết cho tác phẩm của ai, cho đối tượng bạn đọc nào thì nên viết thế nào. Và những gì thì nên đứng cạnh nhau.

*
Nhân nói chuyện viết.

Hồi xưa, trong nghề-của-tôi, ý là, cái ngành tài chính (đã từng là) của tôi, có cái thuật ngữ rất chi ư là phổ cập: invisible hand - các bác vẫn dịch là "bàn tay vô hình" hoặc "bàn tay vô hình của thị trường". Nghĩa là mọi thứ có abc thế nào rồi thì cũng đi theo quy luật của thị trường và bị thị trường điều tiết mà thôi.

Cho đến khi sang 'thị trường' chữ nghĩa (nói đùa đấy, tên khoa học của nó có lẽ là 'ngành xuất bản'). Lần đầu tiên, tôi cũng đc nghe câu này: "hãy để thị trường quyết định".

Từ thị trường tài chính cho tới thị trường đọc, tôi chẳng bao giờ giỏi trong việc dự đoán thị trường. Càng chẳng giỏi nắm bắt diễn biến tâm lý đám đông.

Nên là, vẫn cứ viết những gì tôi thích.





2 comments:

  1. O day cung mua. doc ma cu tuong tuong minh o cung mot thanh pho :-))

    ReplyDelete