Monday, October 28, 2013

Shop list của-em

1.
(Favorite) shop list của em toàn những cửa hàng khùng khùng.

Bán quần bò, là một thị rất tửng từng từng.
"Mày thử cái này xem, mặc đi tập yô-ga được đấy ko đùa đâu".
"Cái này của tao nhé, cho thử thôi chứ tao không bán đâu.".
Gặp phải con khách củ chuối, thử xong rồi lên cơn Chí Phèo nhất định khư khư ko chịu cởi ra trả, thị fải ngon ngọt dỗ dành: "Thôi rồi tao sẽ rình bao giờ hàng về tao phần cho. Khộ quá!". Rồi thị để phần hàng, buộc nơ niếc cửn thựn. Con khách đến thử, thị tháo nơ niếc ra rồi nó thử xog thì nhét úi xùi một nùi cho nó cầm về: "Thôi ko nơ nữa nhé, quá sức chịu đựng của tao rồi!". :))

Bán son và phụ kiện, là một chị rất kute ngọt ngào. Mua kiếng mát, chị tặng một thỏi dưỡng môi. Mua son, chị bớt cho 10k, 20k can tội toàn bò đến tận nhà lấy. Mà vì đống hàng của chị rất là mê hoặc, nên thường có cảnh dừng xe ngoài cổng, lấy hàng rồi té luôn. "Em ko lên xem đâu em ko muốn chết đâu!". "Ờ ờ chết sao được. Không fải mua đâu, xem thôi mà. Xem điiii ;;)"

Bán giày, là một bà có khả năng siêu fàm trong việc chụp ảnh dìm hàng :)). Hãy yên tâm khi nhìn những bức hình bà chụp giày xấu ma chê quỷ hờn, vì giày của bà ở ngoài siêu đẹp :)). Có điều, bà thậm chí chả nhớ con này là con nào vì những lúc chạy qua toàn trúng giờ bà ko có nhà. Tầm năm rưỡi, sáu rưỡi gì đó. Mẹ bà bán hàng, và tranh thủ check kết quả xổ số. "Cháu cứ xem toải mái đi nhé!". Bác miệng nói, tay vẫn ghi và mắt vẫn nhìn tivi. "Vầng bác cứ kệ cháu!". Thế rồi, lần nào bác cũng ko nhớ giá và fải gọi điện check, cơ mà lần nào cũng check nhầm :)). Vốn tính cửn thựn, con khách toàn chụp ảnh gửi ảnh cho chị gái kia coi, bình thản chờ chị reply ối zời ơi nhầm rồi, đôi này fải từng kia tiền cơ mà. Thế là lại cun cút đem thêm tiền đến giả chị :))

Bán đồ hàng thùng, là một mụ khá hâm, đến nỗi khách chỉ thích ghé qua đó lúc nào có mụ, chứ chị nhân viên của mụ thì nhạt fèo chán ốm. Với tư cách chủ hàng thùng, ngoài "đặc quyền" ôm tất cả các thứ mụ ưng về nhà giấu kín, thì mụ có thêm tiết mục gạ gẫm năn nỉ:
- Mặc cái này đi, chị thích lắmmmmm mà không vừa.
- (nhìn nhìn, trợn mắt) không.
- Mặc thử đi đẹp mà òa òa òa...
- Khồng tránh xa em ra.

Là khách quen, thi thoảng lại được mụ hàng thùng chỉ điểm cho vài chiêu. "Mày ko cò kè nên tao nói đúng giá luôn. Cái bọn cứ thích mặc cả hả, nói giá cho tha hồ mà mặc cả nhé, rồi kì kèo chán tao bớt cho 10k. Ghét cái thái độ!". Cũng vì cái "thái độ", mà mụ rất ấm ức cái bọn: "Ôi nó cứ chê lên chê xuống chê lỗi này lỗi kia vết này vết kia, kiểu dìm hàng của mình í, xong rồi lại vẫn lấy. Thích thì cứ thích đi lại còn văn vở, mệt!". Và nếu có lúc nào thấy khách quen đứng ngắm nghía khách lạ thử một món đồ, mụ lại nhấm nháy: "Mày thích thì để tao giả vờ hét giá cao, nó k mua nữa tao để lại cho mày!". "Dạ thôi em cám ơn chị :))".

2.
Favorite items của em là khăn và giày và các thứ phụ kiện.

Ví dụ, có đôi bông tai mới hình bông hồng màu tím mà tối t7 làm rớt một bên. Đau khổ quá, ôm theo 2 cái đèn pin ra đường rủ theo 2 cháu nhỏ đi "soi hàng" tìm giúp. Đi lòng vòng ko thấy đâu. Một chị gái sốt sắng hỏi:
- Vàng tây hả?
- Không, nó bằng gì em cũng chả biết nữa. Nhưng mà nó đẹp :((

Trưa chủ nhựt thì đi quơ quét vơ vét ôm một đống khăn về. Cả hai vợ chồng nhà đó đều hét lên:
- Năm ngoái mày cũng ôm một đống rồi cơ mà???
- Nhưng mà nó đẹp mà!

Ông chồng quay sang... đống áo da:
- Thôi mày mua áo da đi, đi mưa gió nhiều mua áo da mà mặc.
- Nhưng mà cháu không thích í.
- Rẻ mà bla bla bla...
- Khổ quá cháu có chê đắt đâu nhưg mà cháu ko quen mặc. Thôi chú để cháu lấy đống khăn đi :">

Thế là ôm khăn, chạy thẳng.

3.
Về nhà thong thả nghĩ, thấy mìh gần đến level của cái em trog fim 'confession of shoppaholic' rồi :s.

Nhưng mà shopping vui như vầy cơ mà, sao chối từ cho đc :-<




1 comment: