Monday, February 10, 2014

Cốc

1.
Lần đầu đến Cốc, buổi chiều tối muộn muộn, mùng 6 Tết. Cốc mở đã ít lâu nhưng chưa từng ghé, vì ở xa tít mù khơi Trung Hòa - Cầu Giấy.

Mặc dù không "phố cổ" nhưng Cốc không tệ. Nằm gần góc ngã tư mà phố không đông, đường càng không đông. View thoáng đãng. Gió thì nhiều ơi là nhiều.

Cốc dùng café Đắc Lắc chính cống, thơm lừng. Vị café đắng nhẹ. Không khét, không chua. Và có vị ngọt đọng lại.

- Café có bơ đúng không ạ?
- Không có bơ thì không ngọt! - Anh Aqua đáp ngay.
- Có cả café mộc đấy, nhưng ít người uống. - Cô Fang Xian bảo vậy.

"Tên thật" của Cốc là C.O.C Saigon. Cô Fang Xian đọc là "Cóc", trong chữ café cóc.

- Nhưng tại sao lại có dấu chấm giữa các chữ ạ?
- À, theo lời các nhân viên nhà cô giải thích với nhau thì "tên quán là Cóc café thôi nhưng anh chị í thêm dấu chấm vào cho nó tỏ-ra-nguy-hiểm"

Cuối cùng, cái tên tỏ-ra-nguy-hiểm ấy, cũng nguy hiểm phết: C.O.C = clean organic coffee.

Mình thích dịch nó đơn giản là Cup Of Coffee, và gọi quán là Cốc. Nghe như một nơi nương náu.

2.
Lần sau đến Cốc. Trời trở lạnh và hun hút gió. 4h chiều. Trời xám. "Chú" Aqua đích thân đi xay café mộc.

- Cái này nhân viên không làm được ạ?
- Ờ, vì phải xay cf đến một độ nhất định mà nếu xay quá thì nó sẽ bị chua. Có mỗi "chú" í làm được thôi!
- Thế em vào xem!
- Ừ xem đi!

Chú Aqua lôi ra một bịch to bự chảng (5 - 10kg gì đó), cởi mấy lần nilon rồi xúc ra một ít cf nguyên hạt, đem xay. Xay xong chú cho ngửi. Mùi ổn.

- Hồi trước anh cho mọi người thử cả 2 loại cf đó, nhưng mà mọi người thích cf với bơ cơ còn cf này thì trả lại hết. Ít người uống đc. Nên, ban đầu anh muốn phát triển cf mộc, nhưng giờ chắc thôi. Những quán bán cf mộc giỏi cũng chỉ đc 30 - 40% thôi, còn thì vẫn phải là cf kia (ý là cf có bơ biếc này kia.)


Rốt cục, café mộc của Cốc có vị không tệ (tuy rằng so với Lam thì Lam vẫn ổn hơn). Có điều, có thể vì lâu nay uống cf phin nhôm quen rồi nên khi cf pha bằng phin inox, thấy có một tí xíu mùi tanh của kim loại. Điều này, khi uống cf có bơ ko nhận ra đc vì mùi bơ át đi hết rồi.

Đưa cf cho chú Aqua uống thử. Hình như chú ko thấy gì hết :P

- Anh ko thấy được đâu, anh có uống café nhiều như nó đâu!
...
- Em đã bảo anh rồi, thôi đi mua phin nhôm về pha cà phê mộc nhớ!


3.
Quán mới mở, khách bạn bè là chủ yếu. "Ông bà chủ" bán hàng mà thực ra tiếp bạn bè là chính. Những buổi café ở Cốc cứ thế trôi êm êm trong những câu chuyện không cuối không đầu.

*
- Min làm giảng viên được này, còn con này nó không làm được đâu!

- Sao lại thế ạ?

- Làm giảng viên thì phải gây được một cái ấn tượng ban đầu, mà Min thì có còn nó thì không.

- Nếu mà cần làm trò con bò gì đó gây ấn tượng thì em cũng làm được mà!

- Khồng. - Quay sang Min - Gặp nó em có thích nó ngay không hay phải chơi lâu lâu mới thích? Nó ban đầu sẽ ỉm ìm im chẳng nói gì cả, chỉ ngấm ngầm quan sát phân tích đánh giá mổ xẻ người ta rồi về sau mới cởi mở dần dần.

- Đâu mà em có phân tích mổ xẻ ai đâu huhu...

(Về nghĩ lại mới thấy biết đâu mình có cơ chế tự-động phân tích mổ xẻ mà mình ko nhận ra? Kiểu phản xạ vô điều kiện ấy.)

*
- Cô ơi pass wifi là gì ạ?

- Mùa đông không lạnh.

- Ngất trên cành quất.

- Liên quan chưa. Sợ chưa hahaa. "Đặc sản" của quán đấy!


*
- Chị chả muốn lấy chồng đâu, nếu không phải vì muốn sinh con. Vả lại bị giục nhiều quá.

- Thôi đi chị ơi. Chả qua anh í bảo "Em có cưới không không anh đi lấy đứa khác", thế là phải gật vội chứ gì!

- Aiz. Xã hội giờ cũng thoáng mà. Nhà đứa nào đứa í ở. Tiền đứa nào đứa í tiêu. Thích thì hẹn hò còn không thì ở nhà đọc sách xem tivi, không sung sướng à?

- Bây giờ chị nghĩ thế thôi, khi có con vào rồi chị sẽ nghĩ khác.

Cứ ngồi đần mặt ra nghe 'chị' bày tỏ quan điểm. Đợi lúc chị vào restroom mới dám quay sang bảo cô:

- Bó chiếu cô í còn suy nghĩ đơn giản và rựcccc hồng hơn cả em!

3.
Không bao giờ có thể làm 'khách lạ' ở Cốc, vì trót lỡ làm học trò của cô Fang Xian, chơi với cô và vì thế chơi với cả chồng cô (tức 'chú' Aqua). Buồn cười, cô thì vẫn gọi 'cô' còn anh cô thì gọi là anh, bố mẹ cô thì gọi là bác. Chồng cô, thi thoảng gọi chú và còn lại thì cũng gọi anh :)). (Ai bảo mọi người trẻ quá, biết làm sao!)

Nhưng sẽ vẫn ghé Cốc, vì cái vẻ yêu yêu vừa Hà Nội vừa Xì gòn.

Cốc Hà Nội - vì tán sưa to đùng ngoài cửa. Ngồi vỉa hè ngửa cổ nhìn cây, thèm tháng Ba để ngắm hoa trắng muốt. Và ngay kiểu ngồi vỉa hè ấy, cũng Hà Nội hơn là Sài Gòn.

Nhưng Cốc Sài Gòn, vì kiểu bán hàng rất phóng khoáng cởi mở, vì 'chú' Aqua chính gốc Cần Thơ. Nghe giọng chú là nhớ phương Nam, nhớ lẫn cả Xì phố hoa lệ và miền Tây sông nước dạt dào.

*
Cô Fang Xian thi thoảng vẫn kêu gào nhớ thời độc thân vui vẻ.

Nhưng thời độc thân vui vẻ thì đâu ra Pi với bao nhiêu trò nhắng, đâu ra Cốc - ước mơ nho nhỏ của riêng cô, và đâu ra người cùng cô "làm" ước mơ ấy, người đã dám quăng mọi thứ ở Xì phố để ra Hà Nội, bắt đầu lại mọi sự từ đầu, vì cô?

*
Hẹn cô, hẹn Cốc - tháng Ba hoa sưa dịu dàng :)





5 comments:

  1. :) Em thèm cà phê Việt quá. Cơ mà chị tên Min à :v

    ReplyDelete
  2. Thi thoảng thích theo Lureng đi gặp những người bạn của chị, xong rùi là cứ ngồi im 1 chỗ không nói được nhiều. Nhưng mà thích vì mỗi người 1 nghề, mỗi người 1 cái đam mê, một ước mơ. Tuy rằng tui không phải người có đam mê nghề ngỗng hoặc là chưa tìm thấy một công việc phù hợp. Mà một công việc phù hợp là cái quái rì có những cái tui đã thấy hợp ơi là hợp nhưng có khi chỉ 1 tháng sau lại muốn dứt áo ra đi. Có lẽ là một nơi mà mình làm được với sếp, hiểu sếp, và sếp cũng thích mình. Em thấy cái đấy quan trọng. Huhu tự nhiên lại lảm nhảm ở đây

    ReplyDelete
    Replies
    1. Đòi hỏi sếp dễ thưng đến mức có thể làm bạn, hay nói cách khác là vừa làm việc vừa làm bạn bè => khó lắm, siêu siêu khó ấy.

      Ví dụ như tui vẫn thích bạn Wikiholic ở khía cạnh bạn bè hơn là khía cạnh làm nhân viên của ảnh. (mặc dù làm nhân viên của ảnh, ảnh rất rấtttt chiều, nhưg về chuyên môn nhiều lúc tui vẫn điên với ảnh).

      Delete
  3. Món quà sinh nhật này ý nghĩa quá nhóc ạ, hôm qua vừa ngồi ước: "Ước gì mình được tặng một cuốn sách hay hay, hoặc một câu chuyện hay hay!" Uầy, thì ra ngày sinh nhật mà ước thì chắc chắn sẽ có những điều trở thành hiện thực. Mình phát hiện ra mình ngồi với nó là đủ thứ chuyện ko đầu ko cuối, nói mãi không hết =)). Nó phải lòng mình hay mình phải lòng nó, chắc cả 2 phải lòng nhau cho đỡ thanh cãi. Cảm ơn gái iu nhé, nhưng mà đưa thêm cafe Lam vào đây thì sao mờ cô dám post bài này lên web hả giời (nếu post lên web xin phép khổ chủ delete đoạn so sánh nhé ;))

    ReplyDelete