Monday, August 4, 2014

"Ai có xa còn nhớ con đường.."


Intro:
G D G A
G D A G

G D
Nắng có thương người tóc phai màu
D G
Xin nắng đừng về giữa trưa hè

G D
Mưa có thương người mắt hoen lệ
D G
Mưa nhớ bay xa bay xa

Gió có thương người áo phai màu
Xin gió căng buồm gió đưa thuyền
Cây có buồn vì lá xa rời
Cây nhớ vươn cao xanh tươi

G D
Mưa nhớ ai mưa buồn ko ngừng rơi
D G
Mây cũng theo người xa
C D
Cây héo khô vì nắng buồn trưa nay
D
Tình ai còn nơi đây

Ai có xa còn nhớ con đường
Có dấu chân người lúc đi về
Ai có thương người chốn quê nhà
Câu hát ru tre xanh ru

[Tre xanh ru - Quốc Trung]

(Tui đã check và đã thích, bản này của Lam dịu dàng sâu lắng (hơi khác với cổ bình thường, ha). Bản của Tùng Dương cũng tạm ok ngoài việc là chất lượng thu âm tệ (bản cam, ở các live show). còn nhìn thấy bản nào mà dính đến mẹ nào tên Phạm Thu Hà thì hãy bỏ chạy)

*
Hôm nay nhớ Ji. Khi nghe Lam hát. Khi tìm hợp âm bài này và không thấy. Nghĩ đến lúc xưa mỗi lần như thế, 2 đứa 'bão não' một tí là có hợp âm và hỉ hả chơi với nhau luôn được.

Có Ji, tôi mới tự-nhiên quay lại ôm đàn và từ một con gà ngắc ngứ đã chơi vèo vèo.

Có Ji, tôi soạn hợp âm, đã đành. Tôi viết lời cho bài hát của cậu ta. Rồi tôi viết nhạc luôn, cho tôi. (Tởm.)


*
Nên lúc ấy tôi đã định mail cho Ji. Quăng bài hát này vào cậu ta, nhắn một câu "mặn mà chưa". Rồi bảo "tìm hợp âm điiii". Cậu ta sẽ có kiểu lim dim mắt và mim mím cười. Rồi sẽ bảo "cậu chết ở xó nào đấy đéo bao giờ thèm gọi tớ". Về vụ hợp âm hả. Rất có thể là cái đàn sẽ đang có vấn đề gì đó. Sai dây hết cả. Đứt dây G rồi mà tớ chưa thay. Chả hạn thế.

Nhưng rồi tôi dừng lại, xóa cái draft mail đi.

Tôi không muốn bới cái gì lên cả.

Và chính lúc đó tôi nhận ra, Ji là bạn đàn-hát duy nhất của tôi. Phần còn lại của thế giới hoặc quá giỏi hoặc quá dốt hoặc ko thèm chơi với tôi hoặc tôi ko thèm chơi với.

Nhưng tôi vẫn không mail.

*

Tôi cặm cụi soạn hợp âm một mình.

Ai có xa còn nhớ con đường
Có dấu chân người lúc đi về
...



No comments:

Post a Comment