Saturday, November 8, 2014

Lam.của.tôi


Thiên.đường.đã.khép.nguồn.cơn.


Giữa trưa. Quán không một ai, khi tôi ghé. Mình em waitress ngồi vẩn vơ. Tôi hỏi mọi người đâu hết rồi em bảo anh ý chạy ra ngoài chơi chị chờ tí. Rồi em gọi điện. Tôi bảo hả em ko biết làm espresso sao, em đáp ko em chỉ bưng bê và thu tiền thôi.

Anh pha chế Tóc dựng quay về, làm đồ trong lúc tôi lúi húi chọn mấy bịch cà phê. Robusta Premium nằm im, mờ bụi. Tôi không muốn lấy Arabica hay Espresso Elite. Vì khi pha phin uống ở nhà thì chỉ có Robusta mới chuẩn. Không có máy, dùng mấy thứ kia phí cả cà phê đi.

Tôi kêu Robusta Premium cũ quá. Tóc dựng bảo tôi lấy Special Blend kìa, cái đó cũng chuyên để pha phin đó. Hồi trước nó in là...

- À đúng. Em nhớ rồi. Hồi trước cái này chính là Robusta Special.

Thế là tôi lấy Special Blend. Lại bảo "ủa anh ko làm cà phê cho em ư", anh nói làm xong rồiiii kia. Tôi quăng lại mấy bịch cà phê, để uống double espresso của tôi, kẻo nguội.

*
Double espresso ở Lam. Những ngày cuối năm ngoái. Đã cứu vớt tôi kinh khủng. Khi Mẹ đi viện và một đống thứ đổ lên đầu. Tôi cứ chạy tất tưởi từ nhà qua 103 ở Hà Đông, về Zoo gần ga Hàng Cỏ và bò lên Nguyễn Trường Tộ - chỉ để ôm trong tay một tách espresso.của.Lam. Tay run run vì thiếu ngủ. Môi nhợt vì gió. Mà có cái gì đó xộc lên mũi cay cay khi khuấy lớp bọt crema mượt êm. 

Như thể dừng chân xíu xiu ở Thiên đường. Như thể Thiên đường vẫn ở đó chờ tôi ghé.

*
Lam sẽ đóng cửa. Vì thưa khách quá.

Củ Lạc báo lại khi liệng qua Lam tối qua, ngồi nói chuyện tỉ tê với anh Khanh chủ quán. Và dù đang giận dỗi tôi, chuyện Lam đóng cửa đủ nghiêm trọng để Củ Lạc ủn cơn dỗi xuống, quay ra thông báo.

Mà tôi thì biết làm gì ngoài việc ngửa đầu cười? Thành phố này troll tôi chưa đủ ư.

*
Quán có thêm vài khách ghé sau tôi. Nhưng khi tôi đi khỏi, vẫn thấy quạnh hiu. Anh Tóc dựng chẳng biết đã hay tin quán sắp đóng? Tôi không nói. Vì lỡ đâu anh Khanh chưa nói thì sao.

Và, khi đi khỏi Lam. Lần đầu tiên, tôi nghĩ. Giữa việc nhìn những quán xá tôi yêu trở nên đông không tưởng đến nỗi không ngồi nổi như cà phê rạp Chuông Vàng, hay khư khư giữ nó để rồi nó sập tiệm - như Lam. Cái nào đau hơn?

*
Lần đầu tiên, tôi sẽ nói. Lam ở 16 Nguyễn Trường Tộ, gần ngã tư cắt với Hàng Bún. Tên trên bảng hiệu là Tít. Quán decor chẳng có gì hết, chỉ có cà phê ngon. Là cà phê mộc (nhất định không phải là cái thể loại cà phê xào bơ ngào ngạt như Mai (Nguyễn Du) ). Ngon nhất Hà Nội, theo khẩu vị cà phê của một đứa khó tính và coffeeholic như tôi. Cả Củ Lạc và Xô, trước khi đi đều qua đây xách theo một đống đem qua bển. (Tôi chỉ còn thiếu nước đem tặng tất cả những người tôi quen biết nhân tất cả các dịp lễ lạt, bằng cà phê này, mà thôi.)

Để pha phin, dùng Robusta Premium hay Special Blend.
Để pha máy, dùng Espresso Elite hay Arabica (gì đó ko nhớ). Nếu có máy xay thì hãy mua cà phê nguyên hạt, sẽ giữ mùi đc lâu hơn.
Có cả Moka là thứ cà phê đẳng cấp hơn. Nhưng tôi ko đánh giá. Vì moka tôi mua về, khui ra và bảo quản ko tốt. Nên làm hỏng cả túi cà phê. Ý kiến chủ quan thì Moka cũng hợp để pha máy hơn là pha phin. Và tốt nhất hãy để Moka nguyên hạt, uống tới đâu hãy xay.

Và đây là Facebook của Lam Coffee & Tea, nơi làm ra thứ hạt cà phê nguyên-chất tuyệt đỉnh từ cà phê Cầu Đất (Đà Lạt), là đầu mối cung cấp hạt cà phê cho Lam (Hà Nội). Trước kia tôi order cà phê ở đây, đến khi có Lam Hà Nội thì chị chủ của Lam nói tôi hay, khỏi mất công order và ship từ Xì Gòn.

*
Từng người tình bỏ ta đi như những dòng sông nhỏ...

Xô quote khi nghe tôi kể.

--
P.S: note này viết chiều qua. Tới chiều nay 8th Nov - tôi ghé, thì Lam đóng rồi :).


Đen.đá.không.đường cuối, anh Khanh mời.













1 comment: