Sunday, May 24, 2015

Diều





Chiều muộn, tui gặm dưa chuột trong bếp, bơ phờ và mệt thỉu, can tội đã phơi nắng chang chang gần  một giờ gì đó ngoài nghĩa địa, tìm mộ ông thắp hương. Nghĩa địa làng, mộ nằm lẫn với ruộng lúa, cỏ ngập lút những bia mộ lúp xúp lô nhô không ngay hàng thẳng lối lại còn mỗi cái quay một hướng, và lối đi thì đạp giữa, hoặc cỏ um tùm tới đầu gối hoặc đất nhão như bùn hoặc lạch nước lẩn dưới mảng rau muống bò tứ tung...

Sâu ghé, tưng tửng rủ đi dạo đi mới lấy ẻm Rebel về nè. Rebel đc cái nhìn ngầu vại nhưng suốt ngày ra vào bệnh xá. (Hoặc tại chủ của ẻm bịnh quá, cứ lôi ẻm đi phẫu thuật quàiii). Tui kêu mệt ko đi, Sâu bảo đi gần tí ti thôi mà, rồi thả diều này...

Óa. Nghe đến diều thì tui tỉnh luông, tuy vẫn gặm dưa chuột rôn rốt. Ngoài sân, Mic kêu úng oắng. Tui bảo chắc nó muốn đi cùng, Sâu ra thăm Mic đi. Bản đi ra đi vào, tui vẫn gặm dưa chuột mải miết. Bản bảo có đi ko ko tui cho Mic đi bây giờ! Buộc diều vào cổ cho Mic chạy thế là diều bay tung zời ngayyy!

Tui nói ko đc Mic xê ra để tuiii. Bản nói, ờ vầy cho tiền mua diều đi hết xu rồi. Tui bảo, huhu cả cuộc đời chưa từng có ai mua diều cho chưa từng có con diều nào h còn fải đi mua diều cho ngừ khác ư. Thế là bản, chả biết lấy đâu ra xu, chạy ra đầu ngõ rồi đem về con diều màu NÕN CHUỐI rực rỡ to đoànhhh.

*
Chúng tui cưỡi Rebel ra đường vắng fía sau nhà, nơi vẫn cho Mic (và cả chị Mic, tức tui đây :)) ) đi chạy tung tăng, mùa này dân tình đã kịp nô nức thả hàng đốngggg diều bay phấp phới.

Diều của Sâu rất kì diệu hoặc tại bản quá siêu: thả cái nó bay luôn (ko fải kiểu 1 thằng cầm dây 1 thằng cầm diều chạy hộc bơ). Chỉ có tui ngu ngơ gỡ dây diều mà làm rối tung, bị giục ời ời 'chời ơi nhanh diều đang đà lên kìa', và rằng thì là 'vô dụng quáaa mai ở nhà cho Mic đi thay Mic còn được việc hơnnnn'!!!

*
Diều phởn phơ no gió giữa trời. Thi thoảng có chao liệng tí, tui kêu oai oái nhưng bản bảo còn lâuuu diều của bản mới rơi ('nghĩ tui là thể loại gì chớ!'). Ấy nhưng mà rồi trời bỗng tắt gió. Tất cả diều đều rụng như sung ko trừ con nào :))

Chúng tui lượm diều, thu dây rồi lại cưỡi Rebel về. Tui thồ, bản ngồi sau ôm diều khư khư, lảm nhảm rằng hong có ai chọn diều choẻn như bản, rằng phải mua thêm dây để diều của bản bay cao nhấc hơn bấc cứ đứa nào, rằng bản sẽ làm thêm đuôi tua rua tóe lóe, rằng hôm sau bản sẽ lấy cái diều có sáo nhé k fải diều vớ vỉu này...

*
Tui chưa từng xem Peanuts tử tế. Chỉ nhớ mãi chi tiết về Charles Brown rằng thằng bé có con diều ko bao h bay đc. Vì tui cũng là đứa chưa bao giờ biết cảm giác cho một con diều bay lên được - nó thế nào.




Nên, tui thương gì đâu.





No comments:

Post a Comment