Tuesday, August 18, 2015

Quyền được yên thân




Làm sao để mà các bạn, chỉ cần biết đọc chứ chưa cần có học, hiểu đc rằng thông tin cá nhân nói riêng, và sự riêng tư cá nhân nói chung, là thứ riêng tư, cần được tôn trọng và bất khả xâm phạm, như bất cứ bộ-phận-cơ-thể-nào mà bạn không-muốn-phơi-ra trước-bàn-dân?

Anh thừa biết câu hỏi kia của anh sẽ như đập vào vách đá khi gặp các bạn dân tộc gì đó hay châu Phi gì đó, các bạn sẽ phìiii vào mặt anh mà rằng: ê a, xứ chúng tao vẫn để ngực trần, che mình chỉ một manh khố hơ hết mông ra ngoài, thì thông-tin-cá-nhân của mày là cái nồi gì mà phải giấu???

A ha anh sẽ chả lời như này: Ok hàng đứa nào đứa í dùng. Tao ko cản trở sự nghiệp thả rông mông ngực của mày, thì cũng không khiến mày xông vào lột áo (lẫn quần) dùm tao, viện lí do rằng chúng mày như thế nên tao PHẢI thế. (Phải cái củ cải!)


*
Mấy nay, lớp cũ xôn xao họp-lớp mười-năm.

Đáng lí, kể ra, fàm là cựu-bí-thư, thì anh ắt hẳn phải là đứng lên tổ chức kêu gọi vận động nài nọ. Yẹp, như anh đã từng, cái thuở, năm-năm. Ấy nhưng khốn nạn mất dạy làm sao, anh hẻm làm gì chơn. Đã vại dân tình hò hét anh đi, anh hẻm đi. Anh đã chả lời ban-tổ-chức như thế.

Nhưng (lại nhưng thêm phát nữa, cho máu). Cho đến hôm qua, vẫn có đứa gọi điện thọi giả lả.
Đứa gọi điện thọi: Nèeee, cuối tuần tao mời đi CƯỚIiii tao
Anh (lỡ mồm): Hả. Ủa. M cưới rồi mà?
Nó: Tao cưới nữa ko đc à? Cưới LẦN HAI!
Anh (bị ngượng mồm): À ờ ờm ờm...

Thực ra là nó cưới chóa gì đâu, nhưng chỉ vì muốn mờiiii anh đi họp lớp mà nó fải hi sinh thân mình đến thế. Cái ngày nó mời cưới LẦN HAI, nghĩa là cái ngày đi họp lớp ấy mà. Thật là xâu xắc chân tình đáng ghi nhận.

Tiếc thay, anh vẫn đèo đi.

Và buồn thay, anh rất đỗi chi ư hèn, chỉ úp mặt vào blog kể lể chứ ko dám xổ toẹt với chúng nó rằng tao đã lặn 3000 thước biển đừng bắt tao ngoi lên, khi mà, cái sự gặp nhau sẽ chỉ làm những lấp lánh cuối cùng của thuở hoa niên tắt mẹ mất, trong tao!


*
Khi anh liệng lờ các shop bán hàng online ở f**kbook, nhiều lần gặp cảnh chủ hàng phải hớt hải nhắc các bố mẹ lạy hồn xin hãy gửi thông tin địa chỉ ship hàng các kiểu qua tin nhắn đi post trên tường thế này bọn khác nó hốt mất thông tin, nó cướp khách (ừ thôi chủ hàng thiệt khách thiệt chóa gì), nó giao hàng lởm cho (ơ ơ... ấy lúc í thì ai thiệt? rồi lại ối các mẹ ơi nhà í nó làm ăn này nọ... ổ ôi xợ quá các mẹ ơi bây giờ chúng nó thật là ghê hông...).

Thôi cái bọn ngờ gờ u tự nguyện bán (thông tin) mình cho thiên hạ ấy, thây kệ mợ chúng nó.

Nhưng có hôm anh lại gặp mẹ chủ hàng hồn nhiên KHOE nhà mình đông hàng, bằng cách chụp cái mặt bàn/tường đính chi chít note vàng order của khách, ghiđủ thông tin anh A chị B địa chỉ C D số điện thoại XYZ đặt cái gì...

Phúc tổ bảy mươi đời anh chưa bao giờ mua của con mẹ đó. Chứ tên anh mà xuất hiện ở một trong các tờ note vàng trong cái hình đó, thì ôi thôi rồi chúng mình khi đó biết tay nhau.

Còn cái bọn ngờ gờ u hơn mà anh căm thù vì leak email của anh nữa. Chưa bao giờ chúng nó biết bcc là cái gì gửi mail là chúng nó phải cc cho cả làng cả tổng nhà chúng nó biết mail anh, để hòm thư anh spam thư rác lúc nào cũng đầy ngùn ngụt...

*
Nói đến đây, nếu em vẫn còn la bai bải rằng em không hiểu thông tin cá nhân của anh có cái nồi gì mà anh phải giấu như mèo giấu ấy, và rằng chỉ là mọi người QUAN TÂM đến anh mà thôi anh không hiểu à...

Em ơi cái giới hạn giữa QUAN TÂM và TÒ MÒ ở cái xứ này, nó mới mong manh mỏng mảnh liễu yếu đào tơ làm sao... Anh có nhẽ, đã quen ươn hèn ron rén sống trong cái ao của anh vũng lầy của anh đáy biển của anh ba tấc không gian nho nhỏ xung quanh anh, thấy vậy là quan tâm đủ đầy lắm rồi, giờ quan tâm thêm nữa anh chịu hong nổi!

Mà cái đứa 'đám cưới' kia kìa. Khi anh nhắn bảo: lừa tao đi họp lớp à, tao không đi đâu.

Thì nó rep như này này.

Mày dở à
Mày định không quan hệ với ai à
Hay là chỉ thích quan hệ với bồ mày thôi à
=))

Hihi. Anh hít một hơi, lần này thì rúc hẳn xuống đáy cát xuyên vào tâm Trái đất.



No comments:

Post a Comment