Thursday, July 28, 2016

Những hàng hoa


Ngày xửa ngày xưa ở chợ nhà anh có một cô bán hoa khá là dễ thưng. Hồi Tết anh từng mua hoa dơn màu mười giờ của cổ, cắm vào lọ gốm thật là hết sảy. Rồi bỗng dưng cổ đi đâu chả biết. Khi anh dọn về ở Tổ cúc cu thì ơ hay cổ bán hoa ở chợ cóc dưới nhà. Nhưng mà hình như đợt ở Cúc cu chả khi nào anh mua hoa của cổ. Nhưng bù lại thì có hàng rau quen, của "chị Hoa". Quen đến nỗi biết buổi sáng chị ngồi đâu buổi chiều chị dịch đi đâu, phải tìm cho được.


À quên đang nói chuyện hoa. Nói chung anh chả có hàng hoa quen nào cả đến buồn.

Mãi đến khi ngày nào cũng đi dọc Kim Giang mỗi sáng, và một hôm mùa hoa loa kèn anh dừng bước trước một cái hàng hoa, nằm trong dãy mấy hàng liền nhau, và ông bán hoa tóc xoăn bảo là: ba nghìn một BÔNG, cành này có bốn bông tức là MƯỜI HAI NGHÌN, ô kê.

Tội nghiệp ổng ko biết là ổng đang dính phải 1 thằng buôn hoa và thằng đấy thấy ổng quá lố nên ko buồn nói nữa ngoảy đít đi luôn. Dừng ở hàng thứ hai quote giá không có gì khá khẩm hơn anh bực mình đi tít, đến đoạn gần chợ Kim Giang có cô kia đứng một cái xe đạp con con một mình. Anh hỏi cổ hoa nhiêu, cổ nói 35 nè, nếu là hoa đơn thì là 10 cành còn hoa kép thì là 2 chục bông tức thị là 5, 7 cành gì đó. anh nói 50k anh lấy 2 bó hoa kép nha ko đơn điếc gì đâu. Cổ nói khônggg bớt cho 5k thôi, 2 bó 60. Thôi đc vì hoa tươi quá nên anh lấy vậy. Nhưng túi anh chỉ còn 50k và 500k. Cổ nói thôi đc cho nợ 10k đó.

Một, hai tuần sau anh đi qua và dừng lại mua loa kèn (lần thứ 2). Lần này giữa mùa rồi nên chỉ 50k 2 bó, nhưng anh giả cả 60k vì còn 10k nợ từ lần trước :)) . Anh hỏi ủa chị ko sợ quỵt nợ à. Chỉ cười, rất duyên, bảo ờ ai nhớ thì giả ko nhớ thì thôi. Có mỗi dừng xe mua hoa tí ti mà chỉ còn kịp khoe là hoa này nhà bà chị gái trồng ở đâu đó đằng Mai Dịch (đại khái) vưởi cắt sáng nay mà!

Kể từ thủa ấy anh luôn mua hoa của chỉ. Mặc dù xe đạp hoa chả chở đc nhiều, thường c í chỉ có dăm ba loại hoa chứ ko ngồn ngộn đầy đặn như các hàng hoa dọc Kim Giang mỗi sáng, nhưng anh thà mua hoa của chỉ, hoặc là ko. Dất khoát ko sà chân vào mấy cái dãy hàng super siêu lố.

Đợt chỉ nghỉ mãi, mãi. Anh suýt nữa đã viết entry khóc lóc "chị hàng hoa đi đâu mất rồi", thì bỗng dưng lại thấy chỉ với một xe vàng anh vàng ruộm. Anh suýt reo lên, cả vì vàng anh, và vì chỉ đã ko biến mất. Rồi anh định mua một bó thôi, nhưng nghe chỉ dụ dỗ lại mua hai bó, hết hẳn những 20k, về giở ra mỗi bó lại gồm 2 bó con gộp lại mà chỉ cắm 1 bó con đã đầy mẹ nó bình rồi!

Vẫn chỉ một tí ti dừng xe mua hoa, anh kịp hỏi chỉ đi đâu bao ngày chả thấy. Chỉ nói đợt vừa rồi nhà chỉ các cụ ốm, rồi mất, mấy đám tang liên miên chẳng đi bán hàng đc.

Anh mừng mừng tủi tủi nghĩ thôi may quá sẽ lại thấy chỉ đứng đây mỗi ngày. Nhưng hôm sau, chỉ lại biến mất tiêu, và biến mất mãi đến bây giờ.

Bây giờ là mùa hoa cúc bách nhật. Anh đi qua những bó cúc tim tím ở những hàng hoa kia, và ngóng chỉ mãi.

Anh vẫn chờ để mua của chỉ mấy nắm cúc bách nhật tím biếc, gói trong lá dong xoe tròn.


Đây là 5 nghìn vàng anh




2 comments:

  1. Bên em họ ít bán hoa lắm chị à. Mỗi lần muốn mua là phải vào tận siêu thị và giá thì cực kỳ đắt luôn ấy. Nghe chị kể mà thèm hoa quá đi thôi

    ReplyDelete