Wednesday, November 9, 2016

mùa đông

.
sáng lạnh, kiểu mùa đông hẳn hoi và đúng đắn. mưa rất nhẹ, nên trời ẩm vừa phải, không khô. gió. và bầu trời xám. quả là mùa đông kinh điển.

anh mặc áo len hoa 'tình thương', với jeans, và boots, tone trắng - xanh blue. tự thấy mình quả awesome.


.
bấy lâu nay anh đi làm bằng cái đường tắt ngoắt ngoéo, tránh đường quốc lộ nhất có thể, băng qua những cánh đồng và băng qua những xóm làng. mùa này hoa cải đã kịp nở những vạt vàng. nghe như fin nhỉ :))

.
nay tự dưng nhớ Ji. mùa đông, chúa là hay ngồi trà đá (nhưng uống trà nóng, hẳn rồi). và cậu ta bảo: làm nào mà cậu biết là mùa đông về? rồi cậu ta tự trả lời: là khi quanh phố người ta cứ thở dài sườn sượt.

anh nói kỳ quá, sao người ta lại lại thở dài sườn sượt khi mùa đông? cậu ta bảo biết ếu được. nhưng mà cậu cứ để ý mà xem.

sáng nay anh đã nghĩ anh sẽ viết mail cho Ji vì nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy hắn là 1 thằng chơi được, chỉ là tại hồi xưa anh ko thích chơi với hắn :)) (chuyện này nói mấy lần rồi, nhưng mà chắc chả có mùa xuân anh viết mail đâu anh nghĩ thế cho vui :)) )

.
sáng nay ko tìm được bài nhạc nào nghe vừa tai. đến trưa thì hóng kquả bầu cử Mẽo. đến chiều thì vừa check kquả vừa nghe nhạc vàng... Yẹp, chỉ có nhạc vàng mới hợp với tình cảnh drama này.

.
điều khủng khiếp của văn phòng là, văn phòng ko ưa mùa đông, mùa hè, hay bất cứ mùa gì cả. nó có một bầu không khí riêng, tẻ nhạt, mùa nào cũng như nhau. sau cánh cửa, chính xác là sau lớp kính, thì nắng mưa gió mây cây trời... đều dừng hết lại.

trưa nay anh phải ra đường, thực ra là lượn đường, chỉ để hít ngửi mùi của mùa đông mới về. mà ở đây view xấu, ko có cái tán cây hay quán cóc nào ngồi được, đi đường cũng éo có đẹp gì. anh lại nhớ phố thiết tha da diết :'(

và văn phòng làm tắc não. nên anh chỉ có thể viết ra các điều kiểu cụt lủn lảm nhảm như này :((







No comments:

Post a Comment