Wednesday, August 7, 2019

Nếp gấp thời gian

Để kể một chút, về Russian Red.

Lu trước kia ko thích MAC, thấy nó rất, rất khô và chả có gì hay ho. Cho đến khi dính vào Ruby woo thì đã hơi hơi hiểu hiểu. 1 ngày đẹp trời Xia quăng cho thêm cục Russian Red. Vốn dĩ Xia mua pack 3 thỏi mini để test màu, và chỉ giữ lại chili còn Rred ẻm ko xài, cục kia màu nâu nâu xỉn xỉn gì đấy Xia định quăng nốt, xong đã phải guide ẻm dân vận ẻm các thứ các thứ, là thỏi đó oánh đè 1 lớp lên son hồng son cam son gi gỉ gì gi đi chăng nữa, sẽ ra hiệu ứng nâu đất ó-sằm. Thế là ẻm mới buồn giữ lại (sau này có quăng cho ai nữa ko thì ko rõ).

Rwoo và Rred đều là 2 màu đỏ thuần ko bị ngả ngả sang hồng nhưng woo thì chói lọi kiêu hãnh hơn red thì trầm ổn cao ngạo hơn. Điều làm nên tên tuổi MAC, có lẽ, là nhẽ đó: màu son như nào thì oánh lên y vậy. Ko như Kiko Milano oánh cho vui màu nọ màu kia nhưng đỏ của Kiko, trong phạm vi Lu đã test, chưa bao giờ đỏ được đúng như là đỏ thật.

Nên cho dù vẫn còn cục Rred của Xia, thì b-dei wish list Lu vẫn xin 1 cục Rred nữa.

Và chả hiểu vì sao Vil biết Lu đã sẵn son đến thế, để mà hôm nay sau ba trăm năm gặp lại, Vil bảo cho tao 1 cục son, và chọn ngay Rred :))).

Vil hầu như ít xài son (hoặc toàn xài khi ko gặp Lu), hoặc như khi Lu bảo chị tôi dạo nài mặc váy hoa cơ đấy thì chị tôi bảo, tao có mấy cái tao vẫn mặc màaa!!!

.
Dắt Vil vào tiệm cà phê bé xíu trên tầng hai trong một con ngõ siêu vắng một con phố gần như bị quên tên giữa những Hàng Bài Hàm Long Lê Văn Hưu Ngô Quyền toàn những anh hào các thứ các thứ. Trc đó có nói đến Chân Cầm, khi Lu bảo anh chủ quán này chỉ cặm cụi pha chế kiểu như đối với tao đồ uống quan trọng nhất trên đời còn khách khứa tao mặc kệ, chứ k nhiều chuyện như anh Chân Cầm. Vil bảo ơ sao mày lại có lúc ngồi đấy à. Vâng mẹ, tôi đưa mẹ ra đấy chứ ai!!! Nên sau đó Vil bảo thực ra quán nào mày đưa tao đi tao cũng thích mà, ko rõ là vì quán cool thật hay vì thích Lu ihihi.

.
Kể Vil em đang ở cái round này rồi này (sắp DONE rồi này), Vil mới chìa điện thoại cho xem bả đang ở round nào. Lu ko biết Vil nhìn thấy mình ra sao, chứ nhìn Vil, đã đi đâu vắng cái thần thái tưng tưng nhảm nhí.


.
- Quần con công cụa em đâu?
- Để nhà chứ tao có mang đi đâu.
- C phải mang sẵn đi chứ nhỡ đâu gặp em chứ kiểu lúc lào cụng sẵn sàng gặp em chứ lị.
- Tao lại nghĩ chắc éo bao h gặp lại mày ko làm cùng công ti ko chung lĩnh vực văn phòng ko ở chung quận chả có cđg chung nữa hai vũ trụ hoàn toàn không liên quan.
- Ơ hayyyy

.
Lu nghĩ, còn chơi đc với nhau hay ko mấu chốt hóa ra chỉ ở chỗ, còn cười đc với nhau hay vào mặt nhau ko. Vì cười đc với nhau nghĩa là còn chung một cái background, một cái bối cảnh một cái gì đó mà cùng catch được cùng thấy buồn cười được. Và cười đc vào mặt nhau nghĩa là biết rằng mình cười mà con nhợn kia ko nổi giận thậm chí bản thân nó cũng cười thầm.

Như khi Q hỏi mỗi câu "Dobby, you got your sock?" mà cười nhăn nhở được.

Như khi thấy ảnh một món đồ đc tặng ~10 năm trc (và may quá người tặng vẫn chơi đc đến giờ này, chứ ko phải ngậm ngùi kiểu đồ ở đây mà người đã đi đâu mie rồi).

Như khi, có một cuộc chat vô cùng ơi giời như kiểu.

- Nè có bài thơ này tao nhớ 2 câu cuối m nhớ 2 câu đầu ko.
- Ủa thơ j hay z hay quá trời nè.
- ... thơ mày đấy. Là thơ của mày đấy!
- Ủa ủa. Của tôi sao???
- Đúng. Bài thơ t thấy ưng nhứt của m trong khi nó chỉ là một mẩu m viết như giấy lộn trên nháp r chụp r quăng qua mà vì t thích quá nên t đã save đó. Vô dụng ghê thôi ngồi iêm t tự bới ảnh kiểu j cụng thấy. 
- Ủa có z lun hả. Nàiiiii, nếu tìm thấy thì share tôi vớiiiii

Và tìm thấy thật. Mẩu thơ 5 năm trước.


.
Kể ra có bạn cũng hay hay, khi bạn nhớ dùm các điều mà có thể mình quên béng như chưa từng tồn tại. Dẫu sự nhớ, rất có thể, chỉ để cười nhăn nhở hô hố vào mặt mình mà thôi.


.


No comments:

Post a Comment