Tuesday, May 5, 2009

MISS

Đây là những j` ngay lập tức tớ muốn nói. Giải thích - ở dưới.

- Con cám ơn nuclear & extra family nhà mình đã luôn luôn quan tâm, luôn luôn hỏi tìh hìh con thực tập-luận văn thế nào, luôn luôn ko yêu cầu gì nữa khi con bảo rằng con BẬN. Luôn luôn và luôn luôn chiều con - đặc biệt là ông bà, bố mẹ, cô Dung và Tek.

- Cảm ơn mẹ yêu đã lại yêu con!

- Cảm ơn các bác - như sẽ được kể tên sau đây - vì đã share tài liệu cho em viết bài: chú Hanh heo, chị Hương hay, anh Khoa, anh Hải, anh Hạnh, anh QSơn, thầy Khâm, Khanh, bài tập nhóm môn tài chính quốc tế của "hội bàn đầu" , Thanh Cường và the last but not less là GOOGLE.

[dù bi h vẫn chưa nhận đc tài liệu of bạn TCường nhưng khi nhận lời tìm tài liệu júp, b í đã nói rằng "ai bảo hồi cấp 1 tớ thích ấy" :))]

- Cảm ơn chú Hanh heo thêm nữa, vì những điều kinh khủng chú đang làm khiến cháu thấy vụ này chỉ bé như con ruồi, chú cho cháu mượn vũ khí rồi thì cháu tự xử thôi, ko cần fải lôi chú vào cuộc cho lãng fí! 

- Em cảm ơn thầy Khâm. Lúc đầu em đã nghĩ nói câu này là sáo rỗng và thực ra thì việc hướng dẫn là công việc của thầy rồi. Nhưng nghĩ lại mới thấy có fải teacher nào cũng đọc bài và comment cẩn thận như thế, và cho em mượn cả quyển sách quý hóa nữa.

- Cảm ơn teacher Nhã và lớp IELTS của hội mìh.

- Cảm ơn tỷ Mai Anh vì tỷ luôn yêu em. Với tỷ, em luôn có cảm giác exactly em là 1 đứa em, tức là hăm hở hung hăng và ngu ngốc; còn tỷ luôn2 là big sister vĩ đại. Em thích thế!

- Cảm ơn anh QSơn có kinh nghiệm bí truyền gì là ko ngại share em, cứu em khỏi 1 đống lỡ lầm!

- Cảm ơn Loan Điên đã xuống tận nhà t chơi với t, ăn uống với t, nghe t bô lô ba la và suýt nữa còn ngủ lại.

- Cảm ơn bạn Dao vì những gì chúng ta đã chém gió với nhau. Tớ thích bạn lắm!

- Cảm ơn bạn MQuân đã nghe những điều ngớ ngẩn đến vô cùng của tớ, đã cho tớ đĩa fim và đã đào tạo tớ thành sâu mọt trà đá BK.

- Cảm ơn bạn Hòa bị ốm nhưng vẫn nhận ném đá cho tớ.

- Cảm ơn bạn Hạnh vì những gì chúng ta đã chat chit: nói xấu, lo lắng, và lo lắng và lo lắng ^^.

- Cảm ơn Chung & Lan vì Chung luôn sốt sắng báo cho tớ khi có lịch thế nọ thế kia, và lần nào cũng fải đi hỏi số ĐT và lần nào cũng hỏi Lan :P.

- Cảm ơn các bạn lớn - bạn nhỏ - bạn ngang hàng đã share với tớ những điều bình thường kinh khủng, để tớ thấy đời đẹp kinh khủng từ những thứ kinh khủng bình thường như thế: Châu, Dao, Gà đỏ, Thu bí, Lý Cường, Hưng hay, Oanh, Khanh... và xin lỗi vì tớ ko kể hết nổi! Nếu bạn từng làm bất cứ điều bình thường gì với tớ, như là: chat chit, buôn dưa lê, 8 điện thoại, sms, lượn lờ, trà đá, café, karaoke .v.v. thì tớ đang cảm ơn bạn đấy!

- Cảm ơn các bạn đã tin tưởng hỏi bài tớ, tranh luận với tớ và nhờ tớ ném đá.

- Cảm ơn đệ tử đã khăng khăng và khăng khăng nói rằng: yêu thương hành động thì tốt nhưng yêu thương lời nói cũng rất cần! 
...

---
2PM ngày 4/5/2009: tầng 3 - nhà 7 - văn fòng của bộ môn CK & thầy Khâm đang ngồi chơi xếp bài trên máy tính: đấy là những hình ảnh cuối cùng & thời-kỳ-chuyên-đề kết thúc. 

Cái status treo mấy ngày "meet or miss - it's a question" => rốt cục cũng có câu trả lời: fortunately, I've met my deadline.

Nhưng nhưng nhưng. Cuộc đời có cái chữ Nhưng đáng yêu như là cái định luật Murphy: nộp xog bài rồi mà ko thấy có cảm jác thở fù 1 cái :(.
*
Lúc tối, thảnh thơi chém gió tơi bời với các bạn, mới sực nhớ ra và hỏi về việc viết cái LỜI CẢM ƠN trong cđề. 

Thực tế, lúc sáng, khi run rẩy edit những mẩu cuối cùng, đã nhó ra fải viết cái Lời cảm ơn. 
Nhưng nhớ hồi Mr Thắng hướng dẫn viết đề án, bảo là lời cảm ơn fải để lên đầu chứ ko đc để ở bottom của cái bài viết.
Nhớ cái form cổ điển "em xin chân thành/sâu sắc cảm ơn thầy/cô... và các anh chị tại cty...."
Thấy chuối.
Mìh nhớ trog sách của các bác Tây, các bác í rất là personally để viết rằng 'cuốn sách này tặng cho con tôi...', 'cảm ơn bố mẹ tôi, cảm ơn vợ tôi...' .v.v.
Rồi lại cũng nhớ báo chí Việt Nam xào xáo thế nào lúc bình fẩm về nhời fát biểu của các cô Miss Vietnam cũng như Miss đủ thứ. Rằng thì các cô í fải cảm ơn ja đình và .v.v. các thứ khác, chứ ai lại 'cảm ơn khán jả đã ủng hộ'!!!
(chả hiểu sao cùng 1 lúc mà nghĩ đc lắm thứ thế!)

Với 1 đống confused như vậy, mìh chả viết j` nữa.

*
Lúc hỏi ra, mới biết: các bạn khác viết lời cảm ơn, vô tư viết 'cảm ơn ja đình em...'.
Nghe thì pùn cười.
Nhưng mìh bỗng hiểu ngay rằng mình đã MISS. Nên mới ko có cảm jác thở fào trọn vẹn: 
Phải, mìh đã MISS Những-lời-cảm-ơn.

*
Bình thường, khi các bạn hỏi những xíu xiu j` đó & mìh trả lời rồi đc các bạn thx, mìh thấy các bạn khách sáo wá. Mìh ko thích thế đâu vì việc các bạn hỏi mìh nó nhỏ xíu xiu xìu xiu. Đôi khi, các bạn thx còn làm mìh thấy pùn.
Mìh cũng từng nghĩ: cách cảm ơn tốt nhứt là đi júp lại những ng` khác - theo đúng motif Đáp đền tiếp nối, thay vì liên tục & liên tục thx thx thx. 
Nhưg, cũng lúc tối chat chit, nghe bạn kể lại là bài mìh đc thầy khen
& mìh thấy âm ỷ fởn.
Mới nhận ra the power of word.

... như 1 ng` đã bảo mìh rất lạnh lùng...
... như 1 ng` thì bảo mìh rất impolite...
[là vì mìh đã coi trọng hành động hơn là lời nói]
[là vì mìh đã busy thì sẽ ko thích nói nhiều]

*
Với tất cả đó, mìh ko còn cho rằng mọi lời thx đều là khách sáo, cũng ko còn cho rằng im ỉm ìm im chơi trò Đáp đền tiếp nối là đã đủ!

Nên mìh đã nói những-lời-cảm-ơn mình đã MISS.





No comments:

Post a Comment