Monday, July 28, 2008

Entry for July 26, 2008: Sự tích bánh gatô 1-0-2


1. Fải bắt đầu = việc tớ k ở nhà vào ngày sinh nhựt. Tớ đi 'thực hiện nghĩa vụ với gia đình' (hihihh) từ 19/7 đến tận 8.5pm ngày 25/7 thì lên tàu về nhà. Cái tàu (SE6 đấy) nó giam tớ cả ngày 26 (hix hix). Àh, quả blast 'bị giam trên tàu' í, tớ fải nhờ đệ tử treo júp, chứ trên tàu có cái chi mô đâu! Tks Đệ tử Long!

Tớ ngồi 'mòn mỏi'... gặm hết quyển 'Trên sa mạc và trong rừng thẳm'.
Xinh nhựt trên tàu - hah. Lúc tớ kêu gào thảm thiết, Hà gà bảo 'hêh, thế nó mới ấn tượng'. Ùh, thì... nàh nah...
Messages, điện thoại - bắt đầu từ lúc 0 am. Cả ngày t nơm nớp lo điện thoại hết pin. (Những ai t chưa kịp reply để cảm ơn, cho t cảm ơn sâu sắc nhé. Mọi người chúc hay cực í, ngồi đọc xog tủm tỉm cười như thần kinh zung zinh :D).

1 am: tàu đi qua ga Diêu Trì - tên 'dân gian' gọi là 'ga Gà': gà ở đây ngon kinh hoàng. Hêh, nhờ ngoại giao rì đó, toa tàu of t có 16 con gà luộc xong roài và chỉ việc xơi. Hà hà hà. Tất nhiên mọi người ở í k bít là sinh nhựt tớ. Dưng luật nào cấm tớ ăn xịt gà và AQ rằng "àh hah, cả toa uống rượu chúc mừng mìh"!
(gà í ngon cực, thật!).

2. Tớ ôm 1 cục hy vọng to oành rằng có thể về HN lúc 9.5pm. Và ít ra là zủ zê dc mí bạn ở gần nhà wa nhậu nhẹt với tớ. Dưng - cái tàu - đồ tồi: nó thả tớ ra lúc 10.5pm và tớ về nhà là 11h hơn. Ở nhà có 1 đồng chí trông nhà júp và tiện thể nấu cơm júp, mọi người về chỉ việc xơi. Haiza. Ko gặp các bạn, bùn vô tận. T ăn vớ vẩn rồi sùng sục online.

Xong tớ đang online thì Tek bò gọi tớ ông ổng.
Tớ bảo 't ko xuống, m làm rì tao!'.
Nó bảo là 'bố bảo chị xuống'
:(( :(( :(( "Ôi lại bảo mìh xuống dọn mâm đây mà! Mìh là cô bé đáng thg nhất đất nước VN!!!".
Thế là tớ 'mặt sưng như cái đĩa' xuống nhà.

Và 'đập vào mắt tớ' (hêh, thực ra k fải đập đâu mà là Tek nó xì ra trước mặt) là cái bánh.
Lúc í, đồng hồ đã nhích wa ngày 27.7 (hú hú).
Dưng tớ vẫn xúc động zung zinh châm nến và nghe mọi người hát Happy Birthday (có pama, chú Nguyễn, anh Thắng + Khang).

Và, dù có zung zinh xúc động thì tớ cũng thấy cái bén of tớ nó khác người kinh zị.
Chả có chữ chiếc chúc mừng long lanh (và lòe loẹt - như của ai đấy). Và trông lại chả giống ai.
Trên mặt bánh là kẹo chip chip (thật đấy, k fải ấy nhìn nhầm đâu).
Xung quanh bánh là bắp rang bơ (thật đấy, ấy k hoa mắt tị tẹo nào!).

Chiẹp. Khi 'cơn xúc động wa đi', Tek mới kể lể 'sự tích cái bánh' là như này.
1/ Tek với anh Thắng cũng bị giam trên tàu như tớ. Nên Khang ở nhà dc giao nhiệm vụ đi mua bánh.
2/ Vì trên mặt bánh là 1 lớp rau câu => trơn + Khang k có kinh nghiệm xách bánh => trôi mất chữ. => tội 1.
3/ Khang cất bánh vào tủ lạnh + ko có kinh nghiệm cất bánh nốt => để nghiêng => bẹp bánh => tèn ten, tội 2.
4/ Dưng Khang là dân mỹ thuật + anh Thắng ruồi có thâm niên trong nghề 'mama đại tổng quản' + Tek thừa thãi 'electron thông minh'
=> Ta có:
+ Rải chipchip lên mặt bánh cho nó đỡ trống trải.
+ Lấy bắp rang bơ dính hết vào xung quanh, thế là khỏi fải thấy cảnh 'hoa hoét' nát toét.

Bánh gatô ngon dã man của tớ!
Sáng hôm sau còn 1 nửa, mama đem cho Tút Hương hết cả. Hêh, lần đầu tiên trong đời tụi nó cũng mới thấy quả bánh ga tô interesting đến thế!

3. Xong tối 27.7, tớ lại zủ zê các bạn đến chơi ;)) (các bạn ở xa, lúc nào mìh gặp sau. Tớ thấy xăng đắt nên ko nỡ rủ các bạn đi xa :p). Các bạn đến cũng k đông lắm (mặc dù tớ bảo là 'từ 5pm đến 12pm, tớ đợi ;)) ). @ mấy em trẻ con: rủ mỏi mồm ko dc đứa nào, thế có hư k chứ lị!

Tớ có mấy cái quà hay lém (câu này chỉ có já trị cho 1 số đứa nó lên cơn tò mò).

4. Tớ rất cám ơn cả nhà đã treo blast, comment, sms, điện thoại, gửi ecard, đến chơi...
Nhưng tớ tks mọi người đã nhớ và đã chả nhớ. Đã làm gì và đã chả làm gì.
Đến trưa nay tớ mới ngộ ra: Mìh chơi với nhau, có fải chỉ vì rằng thì 1 cái ngày trong 1 cái năm đâu, nhờ!

Tớ iêu Đời. Và thấy Đời cũng iêu tớ nhiều nhiều ^^. Tks Đời!

P/S: tớ 'đi nghĩa vụ với gia đình' thực ra là đi biển với bố mẹ. Thấy tội lỗi vì đã bỏ mấy buổi học lại thể dục và bạn Gà đỏ đi học júp nên k có cảm hứng khoe :). 1 tuần đi, bận rộn chơi và vẫn chơi ko xuể. Dưng tớ cũng k tiếc và k muốn đi lâu hơn đâu, vì thực sự là, ngoài lúc bizi đi chơi thì nhớ HN dở hơi rất nhiều.




Friday, July 18, 2008

Xin xỏ nó wen, h mới chịu share 1 tị ;))


(foto: hình bạn Gà đỏ xinh tươi - 1 buổi sáng mùa hè hiếm hoi!)

Giới thiệu với cả nhà 1 cái website như là 1 cái thư viện to oành. Đủ từ sách kinh tế, chính trị, văn hóa, xã hội, thể thao, đông tây kim cổ. Và tất nhiên là hàng núi truyện (tha hồ mỏi mắt, nhé!).

Đây là địa chỉ trang web:
www.thuvien-ebook.com

Hướng dẫn sử dụng:
1. Đăng ký thành viên.
2. Vào cái mục 'download' để down cái phần mềm 'chuyên dụng'.
3. Bây giờ thì vào các topic rồi thích down gì thì down.

Ưu:
- khá nhiều sách - đặc đặc biệt là truyện (ai mọt truyện + muốn tiết kiệm xiền mua sách thì cứ gọi là thôi rồi). down về đọc dần thì đỡ hơn cái kiểu lần lần mò mò giở từng trang, như ở vnthuquan.net thì fải.
- à và cái phần mềm Mobile pocket reader vốn dĩ chủ yếu để cài trên điện thoại => ngoài đọc sách trên máy tính thì cũng có thể đọc sách trên điện thoại. tha hồ nhé!

Nhược: định dạng file .prc ko in dc, copy paste thì cũng hơi lủng củng.

Notes: cái mục 'sách các định dạng' => gồm các sách chưa chuyển sang dạng .prc => tức là đầy sách phổ biến ở dạng file .pdf. thế là dễ ngâm cứu hơn.

Đấy tớ chỉ biết giới thiệu thế thôi, còn lại mọi người khám fá thêm nhé (dân ngoại đạo, giới thiệu có j` stupid mong các bác chỉ giáo).

Wednesday, July 16, 2008

Entry for July 17, 2008: Oh, cái này hay!

Loanh quanh thế nào í, vào dc website của Mr Thái Bá Tân. Kiếm dc 1 'chùm thơ', đọc thấy rất là lý thú - liền vác về làm quà cho sinh nhựt bạn Hưng (interesting) (bạn í bi h 'sính ngoại' ;) nên fải thế).

Chùm thơ Raxun Gamzatôv (Nga)


Thơ tám câu

* * *
Trên đời này tôi chẳng tốt hơn ai,
Nhưng ngày xưa, em yêu tôi, vì thế
Em tưởng tôi siêu thường, như thể
Trên đời này tốt nhất là tôi.

Trên đời này tôi chẳng xấu hơn ai,
Nhưng bây giờ em không tin điều ấy.
Em chỉ thấy tôi sai, vì vậy
Trên đời này xấu nhất là tôi.

* * *
Trái tim chàng trai như ngọn lửa.
Cô gái ơi, nên nhớ điều này:
Có thể làm lửa tàn, lửa tắt,
Nhưng có thể bất ngờ cô bị cháy không hay.

Trái tim chàng trai như dao sắc.
Cô gái ơi, nên nhớ điều này:
Có thể làm dao cùn, làm dao rơi xuống đất,
Nhưng cũng xem chừng, cô có thể đứt tay.

* * *
Anh không dám viết thơ về em
Vì anh sợ có chàng trai nào đấy
Tốt và trẻ hơn anh, cũng sẽ yêu em
Khi thấy anh khen em như vậy.

Anh không dám viết thơ về em
Vì anh sợ những gì anh viết đó,
Riêng về em và chỉ để cho em,
Người khác đọc cho người yêu của họ.

* * *
Tôi hoàn toàn không ngạc nhiên -
Từ xưa tới nay vẫn thế:
Thuốc độc, lòng tham, tiền
Có thể giết người ta rất dễ.

Nhưng tôi không hiểu một điều,
Vì sao, tôi không biết:
Rằng nhiều khi sự thật và tình yêu
Cũng có thể làm người ta chết.

* * *
Một nhà thơ viết bài thơ tặng vợ:
"Ôi em yêu, là ánh sáng, là sao đêm,
Khi em xa, anh đau buồn, anh tưởng nhớ,
Ôi sung sướng chừng nào khi anh ở bên em..."

Và ánh sáng, sao đêm, vợ nhà thơ lúc ấy
Hé cửa đi vào, đứng cạnh nhà thơ.
Nhà thơ quát: "ồ, lại cô, gì vậy?
Mời cô đi, tôi bận việc, tôi nhờ..."

Nguồn: http://thaibatan.com/home/content/view/216/53/

Saturday, July 12, 2008

Entry for July 13, 2008


Cứ gọi là trong veo, hồng rực! ah, thậm chí cả 7 màu cầu vồng í chứ ;)

Sắc màu cuộc sống. - Minh Phương

Sương rơi long lanh, sớm mai thức giấc
Hạt sương rơi long lanh, lá hoa cười khúc khích
Trước sân nhà em đó rực rỡ nắng vàng
Và bầu trời xanh ngát xanh, những áng mây nhẹ trôi

Con chim trên cao, hót những lời ca
Chờ em ra ban mai, lắng nghe lời chim nói
Nắng mai cười rạng rỡ giấc mơ đêm qua
Và em đang mơ thấy ai bước đến giữa vườn hoa

Từng cơn gió thoáng qua

Nhẹ ru cây lá non

Từng hạt mưa rơi đều

Cho hoa cười e ấp

Bầu trời xanh sáng trong:

Tình yêu như giấc mơ

Và anh đến nhẹ nhàng, con tim chợt bừng lên...!

Như sắc màu cuộc sống ấm áp lướt nhẹ trên môi em
Tình yêu đó là bài hát cho đôi môi cười em thơ ngây
Như tiếng sóng xô bờ cát mơn man những đàn chim bay bay
Bầu trời đêm muôn vì sao lấp lánh những sắc màu cuộc sống

Như sắc màu cuộc sống ấm áp lướt nhẹ trên môi em
Tình yêu đó là bài hát cho đôi môi cười em thơ ngây
Như tiếng sóng xô bờ cát mơn man những đàn chim bay bay
Bầu trời đêm muôn vì sao lấp lánh những sắc màu cuộc sống

Như sắc màu cuộc sống ấm áp lướt nhẹ trên môi em
Tình yêu đó là bài hát cho đôi môi cười em thơ ngây
Như tiếng sóng xô bờ cát mơn man những đàn chim bay bay
Bầu trời đêm muôn vì sao lấp lánh những sắc màu cuộc sống...

-----

Oh, cứ thế này mãi thì thích nhỉ!


Thursday, July 10, 2008

Entry for July 11, 2008: Độc được bảng A

Chả biết nó là cái gì đâu, nhớ hồi gì học môn Giáo dục sức khỏe thì fải, dạy về thuốc sâu xog rồi có 'thuốc độc bảng A' với 'thuốc độc bảng B'.

Các ấy cứ hỏi tớ dạo này đi đâu, rồi lại hỏi về cái plan Tây Bắc của tớ. Tớ trả lời là 'chắc là Tây Trúc thôi, k có Bắc Nam Đông Tây j` ráo'.

Tình hình là rất tình hình. Dạo này tớ ngủ cực kỳ 'có giờ giấc đàng hoàng'. Giờ đi ngủ: dao động trong khoảng 3-4am. Giờ thức dậy: dao động trong khoảng 9-12am. Chắc là đến 1 tuần rồi, k biết mặt buổi sáng nó thế nào :((. 1 số ngày, cũng k biết mặt buổi chiều nó thế nào nốt! Chỉ biết rất là rõ buổi đêm :((.

Nên vèo 1 fát hết 1 tuần, tớ chả làm dc cái cóc khô j` cả.
Thực tình là rất đau lòng khi nghĩ rằng 'ôi thôi, đồng hồ sinh học của tớ nó hỏng rồi'.
Tớ đã rất là cố gắng để ngủ sớm rồi mà ko dc.
Chắc 'số' tớ fải sống ở cái đất nước nào mà múi giờ of nó chênh với VN từ 4-6h?

À may wá bùn ngủ rồi. Đi ngủ thôi. G morning +_+.

Sunday, July 6, 2008

Entry for July 07, 2008

Hôm trước vô tình túm được.
"Cuộc sống đầy những bất ngờ những bí ẩn, nhưng ko phải lúc nào ta cũng như đang diễn trên một sân khấu kịch, nơi mọi thứ sẽ xảy ra trong vài mươi phút, mà có những quãng thời gian nghỉ dài hàng năm trời giữa những sự kiện lớn trong cuộc đời con người. Chính khoảng thời gian đó là dành cho ta hoàn thiện bản thân, bù đắp những thiếu sót, là khoảng thời gian ta trau dồi luyện tập để đến thời điểm nào đó ta sải cánh bay cao và bay xa.
Tuy nhiên chính trong những lúc đó, bản thân ta lại lười nhác, tầm nhìn lại ngắn, thế là cứ ê a rong chơi và đôi khi cảm thấy nhàm chán. Rồi lại tự hỏi sao trong đời mình cái gì cũng nhạt nhoà sao chẳng có thử thách chẳng có sự kiện nào gọi là trọng đại là thú vị xảy ra với mình nhỉ? Cái gì cũng sẽ đến thôi nhưng mà chỉ sợ đến lúc đó lại ko đủ năng lực mà thể hiện để từ đó tạo thành bàn đạp đưa ta đến với những cái mới mẻ hơn, to lớn hơn; những cái có thể thay đổi cả cuộc sống ,cách nhìn của ta, để ta thấy được những tháng năm qua ta nỗ lực âm thầm để có lúc ta sẽ thực hiện được ước mơ của mình.
Chỉ mong cho bản thân có thể hiểu rằng ko nên ngủ quên, ko nên lười nhác để thời gian của mình trôi qua vô nghĩa, và ko phải cứ nhất thiết phải có sự kiện gì thật to lớn vĩ đại xảy ra trong cuộc đời ta thì mới chứng minh là ta đang sống và cống hiến. Chính thời gian khi ta học tập rèn luyện cũng là khoảng thời gian đầy ý nghĩa và rất quan trọng, là lúc ta nhìn ta hiểu bản thân ta rõ hơn. Là lúc ta học cách chiến thắng sự lười nhác ỉ lại, sức ì cố hữu bao năm qua, là lúc ta học cách sống chăm chỉ và nỗ lực.
Có thể ta sẽ chỉ là vai phụ trong cuộc sống, nhưng dù là vai gì, một khi đã nhập cuộc thì hãy làm cho thật tốt."

Cảm ơn tác giả.

Saturday, July 5, 2008

Entry for July 05, 2008: Tớ nghỉ hè ;))

Vài chuyện xảy ra từ hôm nghỉ hè.
1.
Tút với Hương sang nhà chơi từ hôm thứ 5. Nó bảo thứ 6 nó về. Rủ rê nó ở hẳn 1 tuần chứ ở thế bõ bèn jề. Nó bảo:
- À mà chị ơi fải mua cái jề về làm quà cho ông em chị ạh. Ko ông em bảo là 'đi chơi mấy ngày mà chả có quà jề cả'.
- Thế àh. Thế mua cái jề bi h nhở?
- Mua cô ca chị ạ (ối zồi, cô ca thì chỉ béo nó, ông có cô ca cô kiếc bao h đâu!).
- Nhưng chị làm jề có xiền mà mua quà nhỉ?
- Em thấy đầy tiền trong bếp (tiền 200 u đi lễ từ đời nào, để lung tung ở đấy). À hay thôi chị ơi mua cho ông em mấy củ khoai cũng được, ông em thích ăn khoai!
Ông em ông em. Cứ làm như ông của nó chứ k fải của mìh!
2.
Hôm qua được xem 1 cái hay cực.
Í là 1 cái đeo điện thoại, hình búp bê mặc kimono màu vàng như nắng. Uh huh, fình fường thôi, nhờ. Dưng mà nó còn có 1 dải chữ tiếng Nhựt nhìn đẹp đẹp (mỗi tội mìh k hiểu j` thui). Và hơn hơn nữa, ồi, cái này là hay nhứt: nhìn xuyên qua ống tay áo của nó, có cái hình núi Phú Sỹ, hoa anh đào, 1 cái kiểu đền chùa j` đó và 1 cô mặc kimono, cùng chữ Japan. Ôi. Nó làm mìh nhớ - vào cái thuở mìh 5 tuổi, có cái trò 'máy ảnh': nhìn vào í cũng thấy 1 những hình ảnh long lanh như thế. Bấm tách tách tách, ảnh 'chạy' vèo vèo. Xong 1 người lớn nào í bảo là k cho bọn nó xem nhiều cái này, hại mắt.
Uh, h k thấy có cái máy ảnh í nữa.
Dưng cái em búp bê đeo mobile kia ấn tượng wá! Mìh thấy sáng tạo kinh! (cũng có thể tại mìh ếch ngồi đáy giếng nên mới có thế đã thấy ghê gớm lắm. Heheh)
3.
- X ơi mai X có fải đi làm ko?
- Y* hỏi làm gì?
- Ơ, Y quan tâm thì Y hỏi, ko được ah!
- Ko!
- Chiẹp. Ko thì thôi vậy.
Thay X và Y = những danh từ thích hợp?
Trả lời: X = bố. Y = con. Riêng Y* = mày.
Ôi bố!
4.
Trưa nay ăn cơm thầy bảo:
- Lấy rau sống trong tủ lạnh ra ăn!
U rú lên:
- Rau í đã rửa đâu!
- Ô, chưa rửa à?
- Sáng nay iem nhặt xong iem để đấy, đã rửa đâu.
- (quay ra nói với mìh) Ô thế mà sáng nay tao ăn mấy cuộn rồi mày ạh. thảo nào từ sáng đến h thấy đau bụng!
- Thế ông ăn k thấy sạn à?
- Lạ thật. Chả sạn gì cả!
Mìh lon ton chen vào:
- Ơ thế ai cho rau vào tủ?
- Tao để ở ngoài - u bảo.
- Tao cho vào - thầy bảo.
Rồi một lúc thầy chậc lưỡi:
- Rau sạch nhà bà, ko sao. Mà quái lạ, ờ, sao nó ko sạn!


Wednesday, July 2, 2008

Entry for July 03, 2008

Hoàng tử trong mơ

Hỡi hoàng tử trong mơ của tôi
Đang rong chơi nơi nào giữa trời
Có chở mùa thu về bằng xe cuốc?
Tháng Tám thừa ngày sinh ra tôi

Nắng đã gửi rất nhiều tinh khôi
Để đưa nôi cho tuổi Mười Tám
Tôi đếm sao trên bầu trời sẫm tối
Sao đổi ngôi: Hoàng tử đến hay chưa?

Tôi đã gặp chàng từ ngày xưa
Trong trang sách Anđecxen, Grim và nhiều hơn thế nữa
Giữ trong tim giấc mơ về một nửa
Đợi mòn vẹt cả đôi guốc thời gian

Hỡi Hoàng tử đang đi lang thang
Có đến cùng nụ cười rạng rỡ?
Chàng có nghe tôi gọi trong thương nhớ
Thầm tên chàng: Hoàng tử của tôi.

---
Vu vơ, nhớ ra bài thơ này post lên. Thấy nhớ nhớ, thích thích cái giọng điệu xưa xưa cũ cũ.
Ko có bất cứ liên hệ j` đến suy nghĩ, tư tưởng, đầu óc hiện tại của người chép :D.