Wednesday, December 28, 2011

"Nhận được thư này của cậu, tớ thấy mình ổn hơn"




lấy từ imgfave



Nhiều người ôm giấc mơ - [Lý]
[Capo 1]
Ver 1:
Em G
Nhiều người ôm giấc mơ giàu sang
Em G
Vài người ôm giấc mơ bình yên
Em Dm
Em cần an trú:
Em D
[Em cần yêu thương!]

Thôi thì ai cũng xem mình hay
Và thì em cũng xem mình hơn
[Khi lòng tan nát và trăm lời vô nghĩa]
Em D E
Tự xem chúng ta hơn thua được chi...!

Ver 2:
Chờ mùa xuân đến tụ màu môi
Chờ tình yêu giống như còn thơ
Em lòng khao khát:
Nơi về nương náu

Chờ bàn tay đến đưa mình đi
Chờ bàn chân biết đi về đâu
Em chờ cây chín:
Em ngồi em hát
Lời ca biết vui như khi đc yêu...!

Chorus:
G D
Xin miếng cơm luôn đong đầy
Em D
Tình yêu cũng dâng
G D E
Xin áo mới đem cho người khắp nơi
...
Xin tiếng ca bay ko ngừng:
[ Bụi sương cũng vui ]
Xin sống vô tư cho ngày tiếp theo...!

[Hợp âm tự mò ]
[sửa. 2012.04.28]
[sửa. 2012.06.06]

Version 2013.02.13
Am G
Nhiều người ôm giấc mơ giàu sang
Am G
Vài người ôm giấc mơ bình yên
Am D Am D7
Em cần an trú: Em cần yêu thương!

Thôi thì ai cũng xem mình hay
Và thì em cũng xem mình hơn
[Khi lòng tan nát và trăm lời vô nghĩa]
G/C D A
Tự xem chúng ta hơn thua được chi...!

Chờ mùa xuân đến tụ màu môi
Chờ tình yêu giống như còn thơ
Em lòng khao khát: Nơi về nương náu

Chờ bàn tay đến đưa mình đi
Chờ bàn chân biết đi về đâu
Em chờ cây chín: Em ngồi em hát
Lời ca biết vui như khi đc yêu...!

G/C D
Xin miếng cơm luôn đong đầy
Am D
Tình yêu cũng dâng
G/C D Am
Xin áo mới đem cho người khắp nơi

Xin tiếng ca bay ko ngừng
Bụi sương cũng vui
Xin sống vô tư cho ngày tiếp theo...!

Friday, December 23, 2011

Góp nhặt chuyện ba lô

Hình lấy từ imgfave
Chiều thứ Bảy xanh xao. Nhấm nháy hẹn hò: - Café trứng nhé, tớ chơi guitar cho nghe!

Những tưởng sẽ có một xó im ắng ôm đàn tưng tửng. Ko buồn, ko vui - như mây trôi giữa trời. Ai dè quán kìn kìn người, mịt mù khói thuốc. Đàn sợ hãi nằm im trong túi. Đôi câu chuyện thì thào giữa lách tách hạt dưa

Chẳng có đâu chỗ cho mình ở một nơi như thế. Thôi thì ra đường hít gió: Đất trời của ta!

Này là thênh thang những bậc thềm Nhà Hát Lớn:
- Bạn xịn chưa, mấy nghệ sỹ đã được chơi ở đây!

Rung rinh cười. Run run tay. Guitar bập bùng chìm trong gió. Vẫn ngất ngây... :x

Một bạn mắt nâu tóc nâu đi qua. Tò mò nhìn mấy đứa con gái nghiêng ngả với cây guitar. Cao hứng rủ, và bạn hồn nhiên cùng ngồi bệt.

Tớ từ Sweden. Tớ đi Sài Gòn rồi phượt Pleyku Dak Lak. Tớ 21 tuổi thôi (tại để râu nên nhìn già chứ tớ trẻ lắm!). Tớ chưa đi học ĐH, tớ đi làm cho một tiệm sushi mà boss là người Việt. Heheh. Tớ chơi trong 1 band. Để tớ chơi nhạc của tớ!

Bạn chơi nhạc của bạn, tớ chơi nhạc của tớ. Khen nhau tưng bừng. Rồi vô tình chìa ra hợp âm Tiếng gọi. Đàn thử một đoạn cho bạn nghe giai điệu. Bạn bảo okie tớ chơi ngon, để tớ đàn bạn hát! Chú xe ôm kiêm tour guide nhìn bọn này kinh ngạc: Trời ơi nó hiểu tiếng Việt à!

Chú ơi, âm nhạc ko biên giới ^^ !

*

Đêm Bùi Viện sáng trưng. Đông vui tưng bừng. Nhớ vô bờ Tạ Hiện. Cũng ngồi bia vỉa hè - giữa xung quanh ồn ào không-phải-tiếng-Việt. Nhưng Tạ Hiện thì bé tí chứ không thênh thang được như này.

Thấy bạn tóc vàng mắt xanh ngồi một mình, rủ bạn ngồi chung mà bạn - chắc là sợ - nên e dè từ chối. Một lát sau có một bạn Hàn Quốc. Ngồi gần. Im im mãi, rồi cũng bắt chuyện tùm lum.

"Tớ đi một mình thôi. Đáng ra sẽ đi với vợ nhưng vợ ko thu xếp được.".

Vậy là ngồi cùng. Cũng chẳng có gì: hồn ai nấy giữ, bia ai ng` đấy uống. Mời bạn mực chiên nước mắm, bạn mời snack xách theo từ Hàn Xẻng. Thuốc lá Hàn Xẻng thì nhẹ ơi là nhẹ nhưng các bạn VN hút thì sốc vì rít mãi chẳng được hơi nào :P. Cùng dân ba lô. Tớ ở chỗ kia, à tớ thì ở hostel đằng đấy. Tớ lang thang Việt Nam hơi bị nhiều! (Kể ra 1 list dài dằng dặc mà đứa chính cống Vietnamese còn chưa đặt chân!)

Tớ U 3 mấy gần 40 rồi. Trước kia làm production manager nhưng giờ tớ chán rồi... tớ muốn làm giáo viên tiếng Anh!

Ở cái tầm tuổi đấy mà còn dám mơ làm-lại-từ-đầu, hèn chi trông bạn trẻ thế!

*
Bảo sao ta cứ muốn xê dịch và chạm lung tung vào những thế giới xung quanh!


2011.12.22

1.
 
Xmas is all around us :)

2. "Mối quan hệ mà ko có lòng tin giống như 1 cái ô tô ko xăng. Bạn cứ việc ngồi ỳ ở đấy mà enjoy bao lâu tùy thích, nhưng nó chả đi đến đâu cả" - Đọc được từ imgfave.

3. Qua.


Wednesday, December 21, 2011

Four walls. Aching head. Silent phone.





BOY - Skin

All day long she's waiting for the night to ask her out
To be somebody's dancer, to get lost inside a crowd
There‘s no need to talk, because the music is so loud,
Till a taxi drops her back into a morning full of doubts.
Suốt ngày dài cô chờ đến đêm để ra ngoài
Làm bạn nhảy của ai đó, chìm giữa đám đông
Không cần nói gì vì tiếng nhạc quá ồn ào
Cho tới khi taxi đưa cô về trong buổi sáng đầy tai tiếng

You can feel like a part of something if you're part of the scene
You can make your life look pretty out a little ice and gin,
Wash off the make-up and prepare the aspirin
Well you can get out of this party dress but you can't get out of this skin.
Bạn có thể là một phần của cái gì đó nếu bạn ở trong khung cảnh đó
Bạn có thể làm đời đẹp lên với một chút đá và gin
Gột sạch lớp trang điểm và chuẩn bị sẵn aspirin
Well, bạn có thể chui khỏi lớp váy dạ hội nhưng không trút bỏ được hiện tại này

His home is where his heart is at the parties that he rolls.
Tells himself he can't be lonely cause he's never on his own,
But all the friends he makes at night, in the morning they are gone,
And he's left with his four walls, his aching head, his silent phone
Nhà anh là bất cứ đâu nơi trái tim đặt trong những buổi tiệc tùng
Tự nhủ rằng anh chẳng thể cô đơn vì anh ko bao giờ phải dựa vào chính mình
Nhưng tất cả bạn bè anh có vào ban đêm, buổi sáng họ đã đi hết
Bỏ lại anh với bốn bức tường, đầu đau như búa bổ, điện thoại lặng thinh

You can feel like a part of something if you're part of the scene
You can make your life look pretty out a little ice and gin,
Wash off the make-up and prepare the aspirin
Well you can get out of this party dress but you can't get out of this skin.

All day long she's waiting for the night to ask her out
To be somebody's dancer...

You can feel like a part of something if you're part of the scene
You can make your life look pretty out a little ice and gin
Wash off the make-up and prepare the aspirin
Well you can get out of this party dress but you can't get out of

Feeling like you are part of something if you are part of the scene
You can make your life look pretty out a little ice and gin,
Wash off the make-up and prepare the aspirin
Well you can get out of this party dress but you can't get out of this...

---
Bài này mìh dịch thoáng, để hiểu nghĩa thôi. Lyric hay, ko thể dịch thoát đc. Giai điệu & cả chất giọng của chị í vẽ lên đúng cảm giác zone-out khi ở giữa đám đông mà NOT belong to; cảm giác ngồi 1 xó trong bar uống 1 mìh...


But all the friends he makes at night, in the morning they are gone,
And he's left with his four walls, his aching head, his silent phone... 

Nghe đoạn này lại nhớ mấy câu của Trần Tiến:
Hà Nội cái gì cũng rẻ chỉ có đắt nhất bạn bè thôi
Hà Nội cái gì cũng rẻ chỉ có đắt nhất tình người thôi
Cả bài này nghe cũng thấm, nhưng ko tìm đc ver nào ưng ý quăng lên đây. Với lại giờ HN cái gì cũng đắt rồi, và tối nay lại nghe lạnh thấu xương rồi...






Sunday, December 18, 2011

Một buổi chiều trong tiệm cắt tóc

Chiều hôm ấy, không ai nhìn thấy em đã khoác một cái áo giáp kín như bưng, vô trùng tuyệt đối khi bước vào tiệm cắt tóc. Áo giáp dệt bằng lo lắng, hồi hộp, nhắm mắt đưa chân... thôi thì đủ cả. Nếu có một dấu hiệu nào để ai đó có thể nhận ra, thì đó là cuốn sách khư khư trong tay và headphone lăm lăm nút kín tai. Xong. Em sẵn sàng cho một buổi chiều chôn chân ở đây. 

Nhưng em chỉ chui được trong lớp vỏ í có 20'. Phút thứ 21: nhẹ hều như chẳng có gì xảy ra, áo giáp bị thổi bay chỉ với... một nâu đá anh cắt tóc mời. Em ngạc nhiên (anh í đã biết em bao giờ đâu?), rồi mừng toe toét (đc mời cf tất nhiên phởn rồi!).

Vậy là gấp sách lại, bỏ headphone ra. Áo giáp còn gì thì rơi hết nhé, em nhảy vào thế giới này đây!

*
Bé học việc quay ra bắt chuyện với em. Đứa con gái duy nhất và nhỏ nhất và mới toe nhất trong cả đám thợ phụ.
- ... Đừng bảo là em 95 nhé?
- Em 95 thật mà, sao thế chị?
- Hic, dạo này c gặp n` bọn 95 mà đã đi làm quá. Em ở gần đây hay ở đâu?
- Em ở Sơn La.
- Ôi, tha hồ đẹp nhé!
- Chỗ thủy điện Mường La í, nhà em ở đấy đấy! Em là người dân tộc đấy, chị có tin ko?
- Dân tộc thì có sao đâu ^^
...
Chuyện cứ thế tuôn ào ào. Em bé da trắng, môi hồng, răng khểnh, má lúm - duyên và yêu vô cùng. Nhưng nhìn xuống tay em. Bàn tay đỏ bầm, khô ráp và nứt nẻ, có chỗ xây xước và chảy máu. Bé cười hiền:
- Gội đầu mà chị. Mùa này nó thế mà.
- Thế thì tối đi ngủ em bôi gì vào chứ?
- Ko ăn thua. Có fải chỉ vì nước nóng đâu, vì thuốc nhuộm thuốc tẩy các thứ nữa... - Bé nói nhẹ tênh, vẫn cười hằn má lúm, rồi lại đứng lên vì có khách gội đầu.

*
Câu chuyện tiếp tục khi khách vãn.
- Em đi làm như này nghỉ học bố mẹ ko nói gì à?
- Em làm gì còn bố mẹ nữa mà nói?
Em lặng đi không biết nói gì. Bé vẫn nhẹ nhàng kể như không.
- Bố em bỏ đi từ khi mẹ sinh ra em, đến khi em học lớp 2 thì mẹ mất. Em ở với bác. Em còn chị gái hơn em 2 tuổi nữa. Vẫn còn đi học mà. Mà nếu chị í học lên nữa thì... Thôi, em đi làm... Bác em nhìn tay em như này cũng xót lắm, bảo cứ ở nhà bác nuôi... mà chị họ em bảo thế này đã ăn thua gì!

Bé nói về những ngày đầu hăm hở, những ngày tiếp theo nản dần. Những ngày đan vào nhau trong vòng khách khứa điên cuồng. Một chuỗi bất tận ngày đi làm tối về ngủ. Ko ngày nghỉ. Càng cuối tuần với lễ tết thì khách càng đông. Ko chơi bời. Em ở nhờ nhà anh chị họ, đâu có bạn bè nào ở đây.

Và... ko biết vòng quay trăm ngày như một này sẽ kéo dài tới bao giờ, vì "nghề này học tùy năng khiếu từng người, cứ nhìn mãi bao giờ quen mắt thì thôi"...

Làm lon ton cho tất cả mọi người sai vặt. Bắt chuyện mua vui cho khách. Gội hết đầu này tới đầu kia - dù xót và buốt hết tay. Em bé vẫn cười xinh yêu với răng khểnh, má lúm.

*
Từ hôm ấy, em biết mình sẽ  không bao giờ còn khó chịu khi các bạn gội đầu cho mình mà đi găng tay nilon sột soạt. Không bao giờ đòi "nước nóng nữa đi", chỉ cần đủ ấm ấm thôi.

Mỗi lần đi gội đầu, em sẽ nhớ đến bé, dù bé chẳng phải là người đặc biệt nhất. Năm qua em đã gặp không biết bao người, bao lần sững sờ trước những chuyện ko thể tin nổi. Không số phận nào giống nhau, không chặng đường nào suôn sẻ. Ko thể và cũng ko nỡ nói đâu nghiệt ngã hơn đâu bất hạnh hơn...

Nhưng bé đã nhắc em nhớ. Rằng bất cứ khi nào, ở đâu: Mỗi người được tự quyết định sẽ đối mặt thế nào và sống ra sao trong bể đời này. Thật ngốc khi để ai đó cầm bút thay mình viết cuốn sách đời mình, cũng như, thật rồ khi đổ tại ai đó "khiến tôi ra nông nỗi ấy". Dù sao, chúng ta cũng chỉ có một cuộc đời để enjoy mà thôi.


[Tues. 2011.12.13]


hình lấy từ internet




Thursday, December 15, 2011

[Hợp âm] Love the way you lie

Search Google mìh tìm đc link này, với tone Am và 1 đống F. Tất nhiên vì mìh ghét F nên mìh đổi Am về Em. Thấy hát tnày cũng vừa tầm hơn là Am cao vút cả dễ chơi hơn :">


[Chord] LOVE THE WAY YOU LIE - Skylar Grey
Em C
On the first page of our story
G D
The future seemed so bright
Em C
Then this thing turned out so evil
G D
I don’t know why i’m still surprised

Even angels have their wicked schemes
And you take that to new extremes
But you’ll always be my hero
Even though you’ve lost your mind

(CHORUS)
Em Em C
Just gonna stand there and watch me burn
G D
Well that’s alright because I like the way it hurts
Em Em C
Just gonna stand there and hear me cry
G D
Well that’s alright because I love the way you lie
D Em
I love the way you lie
C G
I love the way you lie

Now there’s gravel in our voices
Glasses shattered from the fight
In this tug of war you always win
Even when i’m right

Cause you feed me fables from your head
With violent words and empty threats
And it’s sick that all these battles are what keeps me satisfied

(CHORUS)
(BRIDGE)
Em C
So maybe i’m a masochist
G D
I try to run but I don’t wanna ever leave
Em C
Till the walls are going up
Em D C
In smoke with all our memories

(CHORUS)
D Em
I love the way you lie
C G
I love the way you lie
D..............TRAIL OFF...

But u'll always be my hero
Even though u 've lost ur mind

Monday, December 12, 2011

Nocturne trong nắng



Sáng nay vô tình nghe lại Nocturne, trong nắng, gió và lạnh tê. Bỗng nhớ Sapa đến quặn lòng.

Mấy ngày ấy, Sapa cũng nắng nắng gió gió lành lạnh như này. Đi đi về về trên con phố nhỏ xíu tên Phạm Xuân Huân. Phòng trọ bé tẹo, núp sau khách sạn Công đoàn to uỳnh. Nhưng Công đoàn đáng ra chẳng bao giờ được nhắc đến ở đây nếu ko fải vì quán cóc trước cổng.

Đó ko hẳn là cafe bar cũng ko hẳn là quán bia. Ko thể phân biệt được thứ gì đã hút hồn mìh ở cái quán này: kiểu ngồi lung tung xòe ngoài phố, với bàn ghế home-made kiểu lốp ô tô, ván gỗ... hay là khúc nhạc Nocturne ngân nga trong nắng, gió và thoáng lạnh rùng mình? Để rồi 3 ngày ở Sa Pa, chạy ra chạy vào cái quán ko biết bao nhiêu lần!


Chào nhau buổi sáng với đen đá không đường, xôi lá cẩm... mua ở chỗ khác đem đến :)), ngồi đủng đỉnh nghe chuyện của anh chủ quán. Nghe chuyện anh dạy tiếng Anh cho bọn trẻ con thì buổi tối, chen chân cho được với bọn nhóc, xí một chỗ ở lớp học con con ngay trong quán. Những đứa trẻ người Mông từ Cát Cát, Y Lìng Hồ... đứa còn đi học, đứa lang thang bán hàng rong khắp thị trấn Sapa. Bọn trẻ học những câu giao tiếp đơn giản để bán hàng, để nói chuyện đc với người nước ngoài. Quen với thứ tiếng Mông ko dấu, chúng phát âm tiếng Anh nghe còn chuẩn hơn tiếng Việt :)

Tối muộn, uống bia với thịt trâu gác bếp của một đàn chị tự nhận "điên nhất phố Cầu Mây" mang đến, nghe đàn chị kể lể thôi rồi kinh nghiệm. Ngất lên ngất xuống vì... ngưỡng mộ! Rồi khuya lắc lơ, lang thang với thằng nhóc bán hàng ở quán, nghe nó kể chuyện phiêu bạt giang hồ... Ôi, tuổi trẻ!

Trong chiều, khi nắng vàng như mơ, còn gì hơn là ngâm trong nắng với một chai bia. Thử bia Lào Cai đi, lên LC uống bia HN làm gì ;).


Nhưng khi quen bọn trẻ con rồi thì thôi ngay bia bọt, ngồi chơi, nghịch, tết tóc cho chúng nó. Vừa vui vừa buồn, vừa sợ vừa thương. Đứa nào cũng đầu tóc bù xù, có đứa chắc đến nửa tháng ko gội đầu, tóc xơ xác rối tung (bảo sao có câu "đầu như cái tổ quạ"). Có đứa, vừa giơ đầu cho chị tết, vừa thì thào: cẩn thận nhé em có chấy đấy!

Mìh cứ nghĩ mãi, ko hiểu tại sao Dạ khúc lại hợp với ngày nắng gió? Ko hiểu sao Nocturne quý phái lại hợp với cái quán nhỏ tồi tàn? Nhưng... đời mà, các thứ tưởng vô lý lại chả vô lý tẹo nào.

Cũng như cái chuyến đi ấy, lang thang một mìh một ba lô, một túi đeo bé bé đựng đồ lặt vặt. Vậy mà chưa bao giờ đem về đc nhiều đến thế!


---



Now let the day
Just slip away
So the dark night may watch over you

Velvet blue, silent true
It embraces your heart and your soul
Nocturne

Never cry, never sigh
You don't have to wonder why
Always be, always see
Come and dream the night with me
Nocturne

Have no fear
When the night draws near
And fills you with dreams and desire

Like a child asleep
So warm, so deep
You will find me there waiting for you
Nocturne

We will fly, to the sky
We don't have to wonder why
Always be, always see
Come and dream the night with me
Nocturne
Though darkness lay
It will give way
When the dark night delivers the day
Nocturne

Friday, December 9, 2011

I do!



Set your arlam
Get up bright & early
Pull on a baggy top & jogging bottoms
Go outside, no matter what the weather
Walk for 10'. Skip for 5'. Jog for 5'. Then turn around & walk back.
Nikce & early, with no one around. Then get back home again.
Cut urself some fruit. Apples, oranges, mangos. All in. Add a little yogurt for a healthy start to the day.
Go & pour urself some water. Fresh water, ice cold. F5!
Go upstairs. Turn on the shower. Wash ur hair with nice smelling shampoo & matching conditioner.
Wash urself with body lotion.
Come out of the shower.
Dry urself all over. Slather urself in body butter.
U smell nice, clean, innocent, pure.
Put st nice on. A pair of jeans, a top.
Ur favorite bra & pants.
Towel dry ur hair, leavin it damp to dry naturally. All natural.
Go to the mirror. Look at what u see.
Dont like it? Pick out 3 things that u love. Ur beautiful eyes, ur shiny hair, ur tinted cheeks.
Go downstairs. Ignore the kitchen. U've already had breakfast. Get a glass of water. 
Paint ur nails. Read a book. Go for a walk. Call ur friends. Spend some time w ur family. Spend some time outside. U know this will be a beautiful day. The sun might not be shinning, but u're.
This day will be perfect. This day will be the most perfect day u've had so far. 
No binging, no purging. No cutting, no hating.
Only loving & laughing & living.
You can do this!




Saturday, November 26, 2011

Đêm nay ôm trời ôm đất... (***)





*
Hôm nay lại đứng bên cầu
Dòng sông nước chảy, ngược dòng hay xuôi?
Bâng khuâng nhặt chiếc lá rơi
Thả theo dòng nước biết ta ngược dòng...
[Ô Trống - Quái vật tí hon (aka Tiny Monster)]

*

Đường vòng:
Thì đến rất mau!
Đề phòng:
Người đứng phía sau!
Vì đời:
Chẳng ai muốn mình đau...!
[Vì đời - Quái vật tí hon]
hình từ internet
*
Ơi! Ông Trời của tôi:
Nhiều năm qua bà trời ở đâu?
Bà xa ông rồi
Vì ông cao vời...!
[Ông Trời cô đơn - Quái vật tí hon]

*
Ước như ngày xưa tung tăng cùng cánh diều!
[Ngày hôm qua - Quái vật tí hon]

(***): Vợ ơi anh đã sai rồi - Quái vật tí hon

---
Updated on 2nd Dec: Mình đã thêm link các bài mà mình trích dẫn lyric. Cố tình ko để reference hy vọng mọi người nghe cả album ở trên sẽ nhận ra, nhưng bị hiểu nhầm là thơ mìh làm :">. Em xin lỗi cả nhà.

Sunday, November 20, 2011

Vẽ

1.
Xưa, có 1 thói quen lôi bút ra vẽ mỗi khi thấy đầu bị gì gì đó. Ko fải cỏ cây hoa lá gì cả, thường là những vệt màu loang lổ nham nhở trên giấy. Nhưng nếu nhìn vào đó và thấy lòng dịu lại, nghĩa là hình hài của đống lùng bùng trong đầu đã đc phác ra.
Bữa nay ko thấy chì màu, sáp màu: ngồi vẽ bằng chữ.

2.
Khoảng một tuần nay, đi đường, thấy cúc họa mi khắp nẻo. Tự dưng nhớ thế: cái lọ hoa đã từng một lần xuất hiện ở cái cabin trên 'chuồng chim'. Lọ hoa được bảo là như hoa đi vặt ở bờ rào. Lọ hoa lộn xộn lung tung xòe như kiểu-của-nó-phải-thế.
Lâu rồi ko mua hoa về cắm. Mà mấy ngày đi qua hoa cứ ngần ngừ.

3.
Just gonna stand there & watch me burn but that's alright cos i love the way it hurts
4.
Tuy chả tiếp thu được là bao trong đống blah blah, nhưng rất trân trọng thành ý của người.
Chưa bao giờ ko nể phục người, dù những lời hôm nay...
Ừ thì... ta trẻ ranh, ta khó bảo. Người nói ta "ngoan" mà thực phải hiểu rằng ta "ngu" (vì ngầm ý của người là như thế!). Ta thậm chí ko biết cách cư xử hay nói đúng hơn là ko có kỹ năng sống. Ta ko nhiệt huyết, ko ước mơ.
Có thể ta nhớ và đau trong tim. Có thể ta nghe rồi quên. Nhưng một điều này ta sẽ nhớ.
Tao có thể thất bại, nhưng chưa bao giờ buông xuôi.
Điều đó đúng và đó là điều khiến ta nể phục người.

5.


Friday, November 18, 2011

Nghe. Tim rung lên...




Em C
Sao tôi ko ngân nga thêm vài câu
G
Sao quên mau suy nghĩ ban đầu
D
khi tôi còn trẻ...?
Em C
Bao lâu tôi chưa yêu ai đậm sâu...
G
chưa nghe tim rung lên
D
như...
ngày ấy?

Sao tôi buông tay khi đời dở dang
Sao ko đi đến cuối con đường
Hay
Tôi đã già...?

Bao lâu tôi chưa đi qua hàng cây
Chưa nghe mưa rơi lao xao
...
Ngoài ngõ...?

Em
Tôi...!
C
Là ai trong thế gian này?
G D
Qua những thăng trầm, những tháng năm dài
Em
Trôi thả như mây...
C G
Tôi đâu thấy nắng hồng như giấc mơ:
D
Khác xa những mong chờ...!

Có khi hài lòng với chính tôi
Hay có rất nhiều hoài bão trong đời:
Tôi đã quên mau?
Chìm trong khói sương mờ lạc lối đi
Đến đâu những bến bờ?
Để tôi thấy yên bình
...
Em
Để thấy yên bình...

*
Sao tôi ko ngân nga thêm vài câu
Sao quên mau suy nghĩ ban đầu...
Khi tôi còn trẻ...

Bao lâu tôi chưa yêu ai đậm sâu...
chưa nghe tim rung lên...
như
ngày ấy?

Sao tôi buông tay khi đời dở dang
Sao ko đi đến cuối con đường
Hay tôi đã già...?

Bao lâu tôi chưa đi qua hàng cây
Chưa nghe mưa rơi lao xao
...
ngoài ngõ...

Tôi...!
Là ai trong thế gian này?
Qua những thăng trầm, những tháng năm dài
Trôi thả như mây...
Tôi đâu thấy nắng hồng như giấc mơ:
Khác xa những mong chờ...

Có khi hài lòng với chính tôi
Hay có rất nhiều hoài bão trong đời:
Tôi đã quên mau?
Chìm trong khói sương mờ lạc lối đi
Đến đâu những bến bờ...?

Thế thôi!
Là bình yên bé nhỏ:
Tôi vẽ tặng mình những bức tranh màu
Những cành hoa thơm
Là ngày tháng yên bình tôi muốn đi:
Đến nơi chốn chỉ còn
Em
Nắng xanh với mây hồng
...

Đến nơi chốn chỉ còn
Nắng xanh với mây hồng...

[hợp âm] [Yên Bình - Triệu Hoàng ft Nguyễn Hồng Hải]
p.s: hợp âm chỉ có Em C G D cứ thế quay vòng cả bài thôi :)
---
hình lấy từ internet


Sunday, November 13, 2011

Tình


Hình lấy từ internet

1.
Ông già móm mém đang ngồi uống rượu táo mèo. Mỗi năm ông lên chơi vài bận, tay xách nách mang khi thì tôm, cua, cá "nhà nuôi", khi cả bao tải hành khô "của nhà trồng được", lúc thì một mớ thuốc lào gửi cho bà nội ăn trầu. Nhấp một ngụm rượu, ông khề khà:
- Giờ có hai đứa mày lớn thế này rồi tao mới nói chuyện bố mẹ mày ngày xưa...
Ngày xưa bố mẹ mình yêu nhau bị ngăn cản nhiều. Ông già là một trong số ít người ủng hộ.Tháng Hai Âm lịch, chuẩn bị cưới hỏi mà tình hình vẫn căng thẳng. Ông già thấy "phải làm gì đó". Hồi đó thì khó khăn chứ ko như bây giờ có tiền là mua đc tất (mà hồi đấy thì cũng làm gì có tiền, ai chả nghèo!). Mà tầm đấy cũng ko phải mùa cau. Vậy mà từ Thái Bình, ông lặn lội xuống Thủy Nguyên - Hải Phòng tìm cho được một buồng cau ba trăm quả, quả nào cũng tua rua um tùm. Rồi bao nhiêu công sức để vác được buồng cau ấy nguyên vẹn đến đây, đem tặng như một lời chúc phúc. Bà nội, 'chuyên gia' trầu cau và khó tính như thế, không thốt được lời nào.
Mình nhìn lại ông già lần nữa. Tóc muối tiêu, răng rụng gần hết, gầy và đen mà uống rượu cực ngầu và thời trai trẻ đã làm việc bằng bốn người khác. Không cần khuyên tai với xăm trổ, ông già chẳng có vẻ 'chơi' tí nào nhưng chơi đẹp ko thể tả!

2.
Đợt này, một trong những hot topic của nhà mìh là "cái này X có ăn đc ko?". Cơm canh rau dưa củ quả, rồi thì vỏ dưa chuột, vỏ đu đủ, vỏ... quả gì cũng thuộc diện tình nghi "ko biết X có ăn đc?". Rồi thì lo lắng X ăn nhiều bếu ú, đến lúc... ăn thịt ko ngon đâu. Nhưng nó kêu suốt ngày thì làm thế nào? "Cho nó nghe nhạc, nó sẽ cho nhiều thịtttt"!
X lêu lổng trong "vườn" đến giờ đã được hơn 1 tháng, kể từ ngày nó đi ô tô với mấy chú từ Tây Nguyên ra đây. Hôm đó, chú ấy kéo mẹ xềnh xệch ra títtttt ngoài đầu đường, thì thào:
- Tiện xe, em cắp theo mấy con lợn rừng, tặng anh chị 1 con.
Bố mìh phấn khởi, bảo để đấy nuôi đến Tết!

3.
Hàng sáng mình vẫn chăm chỉ lôi phin ra pha café. Thực tình mình cũng chả chăm như thế, nếu như nhà ko luôn luôn sẵn có café. Từ hồi biết nhà này có 2 đứa nghiện ngập, nhà ko lúc nào hết café :">. Ông bà cô dì chú bác... hễ được biếu/tặng café bột là 90% tự động ủn sang cho 2 đứa (à ko, ông thì sẽ cất tủ, để dành "nhân dịp" gì đó mới cho :D). Có khi là café "xách tay" từ Tây Nguyên, mỗi lần một loại. Lần gần đây nhất là 1.5kg cùng với con nhợn rừng kể trên. Và... lúc type đến đây thì chị hàng xóm gọi cửa, bảo zai nhà c í vừa đi công tác Ban Mê về, cho 1 bịch cafe thể loại ko-tên-tuổi chỉ có túi-ni-lon-buộc-chun thơm ngất. Ôi...

4.
Sẽ nhớ đến chết lần đầu vào Xì phố - một mình. Chú "người quen" đón từ sân bay (và khi về cũng 'áp tải' mình tận chỗ check-in). Sợ mình ngại, chú cho ở cái nhà khách quân đội mênh mông 4 giường với 2 quạt trần. Sáng chú rủ đi ăn sáng, tối chú bảo đi ăn hàng cùng cả nhà chú. Mình xong việc, chú đưa đón, mời đến nhà chơi. Mình nói cháu hẹn đi chơi với bạn, chú còn cho tiền. Hôm sau chú hỏi mấy giờ về, bảo 11h cháu về vì thấy cái biển nội quy ghi "về trước 10h", chú xuýt xoa: "SG về sớm thế thì còn gì vui! Chú quên ko bảo, chỉ cần nói với người ta bảo cháu về muộn là đc mà!".

5.
Nhiều khi mìh bảo nghề nghiệp của bố mẹ gò bó quá chừng, vừa kỷ luật nghiêm khắc lẫn boring phát khiếp. Cũng chẳng giàu có gì. Nhiều lúc mình thấy nó vô lý và... phi kinh tế phát điên, nó giáo điều và rỗng tuếch. Nhưng đi qua 40, 50 năm cuộc đời, có một mái nhà chui ra chui vào, 2 đứa con nói chung ko đến nỗi nào (chỉ hơi điên tí). Và những mối quan hệ thân tình mà mình, dù có biết, nhưng ko ít lần vẫn ngỡ ngàng. Biết, có những bàn tay sẵn sàng chìa ra khi mình gian khó và đến lượt mình cũng trao đi những giúp đỡ vô tư. Dọc khắp Việt Nam, dừng ở đâu cũng có thể gặp được người hồ hởi tay bắt mặt mừng. Đủ niềm tin, đủ yêu thương để đi trọn cuộc đời này.



Saturday, November 12, 2011

thanks to...

Dear you,

Long long time ago, I didn't like u. U seemed too complicated to me. And u contained lots of smt I hate so much. Thus, I chose an alternative. Unfortunately, the alternative made me bored with its simply. Although I hate complexity, I love challenge. Although there are something I hate so much, there're also smt I'm really really interested in. So... I chose to be with u.

U should be proud of that and should make me love u more - instead of annoying me!!! What did u do to me today? It was likely a "trick & cheat". What the hell! I'm not silly >"<. I hate to be treated as a cow!!!!!! I hate u >:P

However, why do I still stay here and write this crazy letter for u? 'Cos of someone. From the bottom of ur heart, u must say thanks to that guy. W/o him, i'd hate u 4ever in my life! Patiently, he encouraged me everyday. Although the encouragement is old-fashioned and I myself have already known alllllllllll those positive thoughts & optimistic lessons, I highly appreciate that connection/interaction. Instead of a normal tutor who provides guides & requirements (should and shouldn't, must and mustn't and blah blah blah...), he behaves... like a fellow.

'cos of him, I'm courage & strong enough to continue with u, my Dear!

Let's wait & see B-)

hình từ imgfave

Tuesday, November 8, 2011

Nhúc nhik

Cái này gọi là std hb
  1. Accept responsibility <= ực
  2. Get organized <= ực
  3. Set realistic goals <= ...
  4. Make a plan <= ... =))
  5. Establish priorities
  6. Manage time <= ... =.=
  7. Learn from mistakes <= :D 
  8. Stay motivated <= be patient plz, more n more n more n more...
  9. Choose to be positive <= Definitely I am :D

Sunday, November 6, 2011

Đếm




1 mình và enjoy
Là tự do bất tận
1 mình ko enjoy
Là cô đơn cùng quẫn

2 mình và enjoy
Là hạnh phúc mãi mãi
2 mình ko enjoy
Ngột ngạt ko đỡ nổi

1.5 mình
..
Hình lấy từ internet




Thursday, November 3, 2011

8

2 ngày ko cafe. thèm ghê!
Em cứ bay trong đời dịu dàng như cơn gió...

8 cơ đấy. Nhảm-ko-thể-đỡ-đc í. Chơi dao có ngày đứt tay - à vầng. Yes it's me. No regret. Definitely.

Coi cái hình free as the wind kìa. Mìh hiện có đờn với xe đạp r, thiếu mỗi cái ô tô xinh xinh vậy thôi :-"

Nếu mìh đag viết = bút & giấy thì mìh thề là sẽ bẻ bút & xé giấy vo viên vứt đi.

Sunday, October 30, 2011

... tựa lá thu tàn...





Bỗng dưng cao hứng nghe nhạc vàng. Những ngày nhiều gió như này, mọi thứ đều xáo tung.

Nhớ cái hồi mìh ghét nhạc vàng, sao mà thấy nó não nề khủng khiếp thế! Và chạy mất dép, kì thị các bác thích nhạc vàng. Khiếp!

Cho đến một ngày chẳng biết đẹp hay xấu, nghe cái gì đó và thôi thế là thích. Có lẽ đó là hồi bạn Quang Lê nổi lên với hit "Đập vỡ cây đàn" và bạn Tek cứ lải nhải "đập vỡ cây đàn giận người con gái yêu nàng...".

Nhưng đến sau này nghĩ lại, mới sực nhớ ra mìh đã 'được' 'thẩm thấu' nhạc vàng từ hồi 4, 5 tuổi. Nhà trên tầng 4 của cái chung cư từ những năm 80. Nhà hàng xóm, có cô em của cô hàng xóm đến ở. Cô ấy hồi đó chắc tầm tuổi mình bây giờ, hoặc trẻ hơn tị. Suốt ngày mở nhạc vàng và nghêu ngao, và mình nghêu ngao theo. Không thể nhớ đc mặt cô, nhưng cứ nhớ loáng thoáng cô da trắng, môi đỏ mọng, xinh như kiểu Bạch Tuyết.

Thi thoảng nhạc vàng cho mình cảm giác được ôm ấp, vỗ về, như thể là "giữa cái bể sến lịmmm tim này, bạn cứ tha hồ mà sến". Chứ không phải kiểu ru êm như những bản country, jazz, ballad, pop... nhẹ nhàng; hay những bản rock, dance gầm gừ bùng nổ bất cần.

Đôi lúc cần nước mắt lẫn ngọt ngào của những bản nhạc dịu dàng đồng cảm.

Đôi khi cần rock xé toang lồng ngực.

Nhưng giờ mình cần sến như này thôi.



Lối thu xưa
Composer: Quốc Dũng
Vocal: Bảo Yến

Chiều trả về khuôn viên
Sân trường em ngõ vắng im lìm
Thẫn thờ hàng cây nghiêng
Hồn mình em bé nhỏ dịu hiền.

Đường trải dài thênh thang
Như tình anh mở ngỏ tuôn tràn
Đếm thầm từng bước anh đi
Em ước mình như lá thu vàng.

Để dập dìu bên em
Hôn cài lên tóc xoã vai mềm
Để trải đường em đi
Đưa hồn em tới nẻo êm đềm.

Và dạt dào yêu thương
Anh cùng mây cùng gió trao lời
Dâng trọn tình yêu cao vời
Anh vẫn hoài ôm ấp bên đời...

Nhưng tháng năm vùi chôn bao nhiêu ước mơ
Bao nỗi niềm sầu thương những đêm ngóng chờ
Đời chắt chiu sớm chiều muộn phiền hắt hiu
Em có còn trên lối thu xưa
Hay đã về nơi nẻo xa mờ...?

Đời trả về cho anh
Sân trường xưa vàng võ u sầu
Đời dệt mộng em đi
Riêng mình anh với nỗi chia lìa

Đường mộng nào em sang
Riêng mình anh tựa lá thu tàn
Biết lòng còn mãi mơ màng
Anh vẫn tìm em giữa mây ngàn...

*
hình lấy từ imgfave

Wednesday, October 26, 2011

[Hợp âm] Cô gái đến từ hôm qua

Và rồi ta hứa (C) sẽ quay trở lại (Am)
vào một ngày mai (Em) như hai ngừoi bạn (F)
một ngày (G) đã quên tát cả (Em)
lại nhơ về nhau (Am)
cùng năm tháng (F) còn ấu thơ (C)

và ngày hôm nay (C) anh như đứa trẻ,(Am)
của ngày hôm qua Em) xa xôi tìm vè (F)
lời thề (G) tựa như ánh lửa (Em) sửoi ấm lòng anh(Am)
như chính em (Dm) cô gái(G) đến từ hôm qua(Am)

Tình yêu giờ trôi xa (C) dư âm để lại (Am)
Và nếu thuộc về (Em) nhau em sẽ trở lại (F)
và Anh đuợc thấy (Dm) hoa rơi như cơn mưa ( (G)
tươi thắm những (C) con đường

Duờng như là vẫn thế (C) em không trở lại(Am)
mãi mãi là như thế (Em) anh không trẻ lại (F)
dòng thời gian trôi (Dm )như ánh sao băng (G)
trong khoảnh khắc (E9) qua chúng ta (Am)
nhiều năm xa hạnh phúc (F) anh muốn bên em (G)
cuộc đời này dù ngắn (E9) nỗi nhớ quá dài (Am)
và cũgn đã đủ lớn (Dm) để mong bé lại (G)
như ngày (C) hôm qua

Nguồn: đây

[Hợp âm] Giọt sương & chiếc lá

Mấy entry này fục vụ cho 'sự nghiệp' âm nhạc của mềh. Hơi ko liên quan tí. Nhưg các b tập guitar đi là lquan ngay :">


Em----------------C-------D---------Em
Nhẹ nhàng tia nắng mai xoá tan sương mờ
Em----------------C-------D-----G
Nhẹ nhàng cơn gió đưa cuốn đi lá sầu
-----------------C--------------D-------------G
Đọng lại đây chút buồn giọt sương trắng sau màn đêm
------------------C--------D--------G
Đọng lại đây chiếc lá vươn trên thân gầy.

(tương tự)
Dòng thời gian quá nhanh khiến cho sương buồn
Mà đời còn như mãi đây nắng mai sẽ về
Rồi màn đêm cũng nhường ngàn tia nắng tan vào nhau
Để mang đi chút yêu cho chiếc lá kia héo khô
------------------D
Sương tan đi vội vã.

G--------------------------------D
Lá buồn vì nắng đến đã mang giọt sương đi mau
-----------------Em-----------------------------D
Đã xoá những êm đềm khi trong màn đêm hương có nhau
------------------------
Rồi nắng kia sẽ phai dần.
G-----------------------------D
Lá buồn rồi sẽ ấm khi sương lại quay quanh đây
---------------------------C
Sẽ sống trong đem với hương tình, với ánh mắt mặn nồng
-----------------D-------------------G
Cuốn những giọt sương và chiếc lá hết buồn

Nguồn: đây

Friday, October 21, 2011

Mìh đi chết đây!

Chết đứ đừ đừ í!
Chờ nhé tóc, hẹn em 2 tháng nữa +_________+
Bây h có cái bài gì cho tóc nhanh dài nhở =))

Hero - Enrique Iglesias




Hero. - Enrique Iglesias

Would you dance
if I asked you to dance?
Would you run 
and never look back?
Would you cry
if you saw me cryin?
And would you save my soul, tonight?

Would you tremble 
if I touched your lips?
Would you laugh?
Oh please tell me why.
Now would you die
for the one you loved?
Hold me in your arms, tonight.

I can be your hero, baby.
I can kiss away the pain.
I will stand by you forever.
You can take my breath away.

Would you swear
that you'll always be mine?
Or would you lie?
Would you run and hide?
Am I in too deep? 
Have I lost my mind?
I don't care... 
You're here tonight!

I can be your hero, baby.
I can kiss away the pain.
I will stand by you forever.
You can take my breath away.

Oh, I just want to hold you.
I just want to hold you.
Am I in too deep?
Have I lost my mind?
I don't care...
You're here tonight.

I can be your hero, baby.
I can kiss away the pain.
I will stand by your forever.
You can take my breath away.

I can be your hero.
I can kiss away the pain.
And I will stand by you forever.
You can take my breath away.
You can take my breath away.


Am I into deep? Have I lost my mind?
I dont care: u're here tonight!

Mệt nhoài ta rồi người lớn ơi*

(1 câu thơ của bác Đỗ Trung Quân)

Viết nhảm vài dòng trc khi đi ngủ. Mấy ngày nay toàn thế: cứ khi muốn viết thì buồn ngủ và cứ khi quyết định đi ngủ r thì thể nào cũng loanh quanh chừng 1 - 2h rồi mới ngủ.

1. "Kệ đi. Nếu ko ... đc thì ko cần fải cố ... Vì dù có cố tn thì có n~ cái kết cục tất-lẽ-dĩ-ngẫu fải thế, k thay đổi đc."

2. Would u run & never look back?
...
Am I into deep? Have I lost my mind?
I dont care: u're here - tonight!

3. U're not Vietnamese. Just... fake!

4. Nhạt-như-nước-ốc. Anyway enjoy it by yourself. That is. (That's always me!)

5. Buy it yourself

6.
Tiến thoái lưỡng nan đi về lận đận
Ngày xưa lận đận ko biết về đâu
Mây bay khắp xứ chân mờ cõi xa
Vàng phai nhè nhẹ chiều hôm cửa nhà

Tiến thoái lưỡng nan đi về lận đận
Ngày xưa lận đận ko biết về đâu
Về đâu cuối ngõ về đâu cuối trời
Xa xăm tôi ngồi tôi tìm giấc mơ
Xa xăm tôi ngồi tôi tìm lại tôi...

7.
Và sẽ mãi trong tim hình bóng mãi ko fai dù tháng năm trôi
Giờ lối ta đi sao lạnh lẽo ko ai bên ta chung đường hát ca
Và bỗng giật mình thấy ta bồi hồi một nỗi nhớ mong...

8.
Ngồi nghe chiều yên gió lặng
Giữa muôn vàn hoa
Đi về đâu cũng là thế
Buồn kia còn trong dáng ngồi
Thiên đường xưa khép lại
Từ muôn năm rồi

Thiên đường đã khép nguồn cơn
Từ hôm dòng sông giũ mình
Quên đc ko những điều
Đã bao giờ qua...!

9.
Từ giã cuộc tình: từ lúc chớm hân hoan lòng...

10.

Saturday, October 15, 2011

Tửng từng tưng

Hình lấy từ internet.
Quote of today (cũng có thể là yesterday hoặc the day b4 yesterday)
Chẳng ai chơi mãi được.


---
Warning: 
Hình ở trên chả liên quan gì đến quote, quote ở trên chả liên quan gì đến nội dung bên dưới, mìh thik nên mìh lôi ra thôi :">. Entry này đã đc dính label "nhảm" nhưg thực ra nó fải ở cấp độ super nhảm. mìh đã cảnh báo r đấy nhé!

---
Ko biết gọi tên cái tình trạng này là j nữa...!

~ 8 PM tối qua:
  1. Đag xí xớn giở ra viết thì nhìn thấy cửa sổ ở YM: Hồ Ngọc Hà: "Thanh hằng sạch sẽ qá mức cần thiết". Mìh muốn đạp cho bọn viết bài lẫn đăng bài í lẫn cả bọn YM bay xuống sông Tô Lịch. Bthg` mìh đã cố fớt lờ bọn nó đi r nhưg đến cái nc' này thì đúng là muốn thốt ra vài từ ko sạch đẹp tí nào!!!
  2. Anw, ruồi cứ bay còn ta cứ đi, quay về chính đạo cái. Chủ nhựt tới đi xách váy cho 1 bạn 'cô râu' chụp ảnh cưới. Cứ 30' bạn Cô Râu lại nảy ra 1 í tưởng nhỏ, 3 ngày lại bật ra 1 í tưởng to. Quyển lịch đẹp đẹp nhé! Bảng đen! Cái mũ! ... Keep calm, ko đến hôm í mìh lại fải cõng cả 1 rừng "đạo cụ" đi mất.
  3. Lúc chiều nay chụp hình cái chữ kí của mìh r gửi đi. Đôi khi thấy mìh VIP qá thể. (Keep calm, again :"> )
  4. Vẫn vì vụ ảnh ọt kia. Mua áo đôi ở đâu thì đẹp nhở? Áo pull í :-? Tị lại hỏi anh Gu gồ vậy.
  5. Mìh cần 1 kịch bản. Để đc cấp phép (và tài trợ luôn, nếu có thể :"> ) cho: 1 cái tủ q/áo mới + 1 cái giá để giày theo ý mìh. Vđề k fải em bừa bãi mà là k có tủ để tống các thứ vào, mìh thề!
  6. Xồi ôi lên dây đàn chuẩn ko cần chỉnh, h mìh đi hành nghề lên dây đàn đc r í. Mà sau khi đụng vào dây kim loại thì thấy dây nilon boring dễ sợ. Như kiểu đang TV màu quay về TV đen trắng :-? Anyway hy vọng với tiến độ tập tàh chăm chỉ dư này, sẽ sớm chơi lại đc bài Biển nhớ (bài đầu tiên & duy nhứt đã từng chơi trọn vẹn đc :"> )
---

Sáng nay:
Con mèo điên. - taken by Lurang, chiều 14/10.
  1. Bọn mèo luôn có cái vẻ dửng dừng dưng đáng ghét. Nếu nó ở xa, mìh sẽ trêu nó. Nếu nó ở gần, nó sẽ chết với mìh (vì được ôm ấp này nọ :)) ). Còn bọn chó thì luôn luôn ghét mìh. 1 tỷ người đi qua k sao nhưg đến mìh thì nó sẽ sủa nhặnggggggggg lên. 1 tỉ con, con nào cũng thế. À trừ con Tun điên. và 1 con Tun điên khác. Đấy chỉ trừ 2 con đấy thôi.
  2. Giời đẹp chết bẹp. Ôm cái cốc sang nhà bác Năng xin ít chè xanh. Ối xồi ôi. Fantastic! Bao nhiêu là gió chứ! "Cứ thế này mãi thì thích nhỉ" (Chí Phèo - Nam Cao). Giá có cái job j đó mà cứ mùa thu thì mìh đc lag thag ngoài đg` nhờ.
---
~1.30 PM:
Bị giằng xé giữa:
  • Đi làm tóc với Na
  • Làm tiền
  • Lang thang lang thang lang thang. 1 vòng hồ chả hạn. nhà thờ chả hạn. hoặc chỉ cần quán Green xanh lè. 
  • Lôi guitar ra tập Biển nhớ. Lên dây nuột ko thể tả r mà chưa oánh cái gì, ghét thế!
  • Dọn phòng
  • Lướt net xem tiếp đống hình. Bị nghiện tumblr với cả imgfave :((

---
Bây giờ:
Em mệt vs c quá c Lurang ạ, thôi c nghịch lig tig hết cả chiều r đấy, h c xốt xắng j thì post nốt cái entry này rồi đi "làm tiền" cho nó xog đi cái. Nghịch guitar cũng bị ám ảnh vì chưa "làm tiền" xog, lướt net mà cũng phấp phỏng! Chuyện tóc tai thì, ỉ eo mãi với 1 bạn, rồi nhảy qua Twit thở than, rồi 1 bạn đang ngủ trưa mà dựng bạn í dậy để hỏi han abc. Tóm lại là xoẹt, nhuộm lại cả đầu r gẩy light.
NHƯNG.
Chợt nhớ ra: giơ đầu cho AI xử bây h?
Sigh.
Đi foto nhé. Mìh có 1 hàng bồ ruột ở BK, mà cxác thì mìh bồ kết em bé ở đấy. Hàng í nó có mấy cơ sở, em bé cứ 3 ngày lại từ cơ sở này điều động qua cơ sở nọ, nhưg kệ, em í ở đâu thì mìh sẽ ra đấy foto. Mấy năm rồi, hmmm ít nhất fải từ 2008 í, kinh chưa, khách hàng trung thành chưa!
"Tóc ko fải những dây tình vướng víu" - chẹp.
Đấy, quay lại chuyện tóc tai. Ước gì mìh đã tìm đc 1 tìh iêu để cả đời này mìh nguyện giơ đầu cho tìh iêu... xoẹt (cũng như cả đời mìh sẽ để em bé kia làm các thứ foto in ấn cho mìh - trừ fi em í đi chống lầy or bỏ nghề. (chời ơi lúc í lại fải tìm 1 tìh iêu foto khác à???)). Mìh có 1 vài tìh iêu tóc tai nhưg các tìh iêu đều làm mìh chả ưng ý gì lắm, đến khổ. Mỗi lần thử 1 tìh iêu mới là mìh lại đau tim ghê gớm. Gì, có mỗi quả bưởi cho các bác gọt, có mệnh hệ gì thì giấu vào đâu? (Mà cũng k hiểu sao mỗi lần xoẹt mái ngố thì mìh lại mạnh dạn thế, toàn tự xử chứ chả buồn ra hàng.)
Thôi lảm nhảm xog r ạ, giờ thanh thản đi làm tiền cho nó xog, tối còn đi chơi, hờ hờ.

    Thursday, October 13, 2011

    Tưởng ký

    Chỉ là lấy đũa thần gõ vào đầu, kéo ra một dải bạc lấp lánh, tống vô chai thủy tinh. 1, 2, 3... whatever. Quăng vào 1 góc cho rộng chỗ.
    1. Mìh thích làm stylist. Rấttttttttttt thích. Ví dụ, xúi bẩy các bạn chụp hình: đứng đâu, ngồi đâu, góc nào, mẹt mũi thế nào. Hay còm ment lỉnh thỉnh: quàng lên người những thứ abc này có match với nhau ko, và để đi chỗ đó thì dress up vậy có ổn ko? Và tất nhiên là supersoi khi shopping. À và rất tệ nếu shopping ai đó có gu khác mìh. Cái gì mìh rú lên thì nó chạy mất dép và cái gì làm nó mắt sáng ngời thì mìh đến bỏ chạy!
    2. Và mìh thích giày với khăn quàng phát điên! Và vòng tay và nhẫn và toòng teng nữa! Ko bao giờ là đủ. Never ever!
    3. Mìh sẽ tập đàn 30'/ngày. Nghe bảo làm cái gì đó liên tục 21 ngày thì sẽ thành thói quen. Và nghe bảo tập chơi 1 nhạc cụ sẽ làm mìh thôg minh lên :)). Mìh nghĩ là nó làm phát triển não phải - creativeness và các thứ blah blah.
    4. Mai 'hàng' về. Tha hồ! Và mìh bảo là 1 tháng, và bạn Lý Cường bảo điên, ít nhất 3 tháng :|
    5. Mìh nhớ café SG phát điên.
    6. Mìh thích làm bánh nhé, và thích các thứ DIY và thích decor cho ổ của mìh và đáng buồn là đến giờ nó vẫn messy. Mìh thích thêm 1 cái tủ q/áo, 1 cái giá để giày và mìh sẽ mua thêm 1 cái treo khăn. Và nếu treo ngược cành cây tưởng tượng thì mìh thik nhà mìh sau này: trong WC có giá sách và dàn loa (về mặt technique thì có vẻ k ổn, hơi nước sẽ làm hỏng hết các thứ, thôi kệ ạ các thứ kỹ thuật sẽ do chồng mìh fụ trách B-) ); rồi thì có 1 cái room gọi là "nhà kho" cất đủ thứ hầm bà lằng kiểu kim chỉ dao kéo len liếc vải viếc máy khâu, kim đan, kim móc... để lúc nào điên lên mìh ngồi nghịch các thứ DIY cho vui; ôi và phải có tủ rượu!!!
    7. Nhuộm lại tóc màu j bi h? Bà bảo là mìh ko đc nhuộm tóc nữa nhưg mà buồn thì fải nghĩ ra cái gì vui vui, fải ném đá xuống ao bèo chứ?
    8. Ôg già bán hướng dương hôm trc. Mìh cũng y như b, cũng k biết khi nào là thật khi nào là fake. Nhưng để ý 1 tí thì ôg già k fải đi ăn xin, mà ôg đi bán hàng. Và ôg cũng ko ì xèo nhì nhèo, mua thì mua k mua thì thôi, mà nhìn ôg tội. Nên mìh mua. Chứ bthg` mìh ngồi Tạ Hiện, còn nhẵn mặt cái con bé ăn xin hnào cũng tung tẩy đi qua cơ!
    9. "Quăng quật" đc bình chọn là word of today.
    10. Mìh nghĩ là mìh đã tìm đc câu trả lời. Chuyến chu du thiên hạ để học rùng mìh ko fải là vô ích. Dù giờ hơi stuck 1 tí nhưng long-term thì có vẻ ok :). It's great! (dù mẹt mìh khi type chữ 'great' chẳng có miligram hưng phấn nào cho đáng với cái từ í - thì great vẫn là great. fantastic, excellent nữa í!)
    11. Morty: "Remember the leprechaun?"
      Michael: "Huh?"
      Morty: "The one from the cereal ad."
      Michael: "'They're magically delicious.' That guy?"
      Morty: "Yeah. He's always chasing the pot of gold at the end of the rainbow. But when he gets there at the end of the day... it's just corn flakes."
      [Click, 2006]
      Và mìh nhớ mấy câu thơ này:
      Tí ta tí tách
      Nỗi nhớ xa xăm
      Người đi tìm mãi
      Hạt vàng tháng năm

      [Madlink]
      Có cái gì đó đẹp mà buồn da diết!
    hình lấy từ internet

    Wednesday, October 12, 2011

    Phía trên cầu vồng


    Ở đâu đó phía trên cầu vồng...
    Thành phố trầm ngâm
    Chụp lên đầu mưa trắng trời trắng đất
    Tiệm cà phê ngã năm
    Khói thuốc. Lạnh. Và hơi mưa.
    Rất thật
    Thì thào: đây không phải cơn mơ...!

    Ở đâu đó phía trên cầu vồng:
    Thành phố lạ xa
    Quàng lên vai một chiều xám lạnh
    Tiệm kem xanh
    Như một mảnh lá giữa đông

    Đó đây - trên cầu vồng
    Trôi theo con đường tơ lụa
    Phố bình yên nắng vàng rót mật
    Tóc bay bay
    Tha thướt váy
    Bềnh bồng như mây

    Ở đâu?
    Phía trên cầu vồng!
    Phố chưa bao giờ đặt chân
    Rực rỡ bạt ngàn tranh chép
    Quán quen vỉa hè mỗi ngày một món
    Café ngon bất tận
    Bia vô bờ và chuyện trò như Tạ Hiện
    Nắng gió từ Hà Nội bay theo!

    Trên cầu vồng - đâu đó:
    Tay trong tay
    Ôm thật êm
    Vỡ òa nói cười
    Vỡ òa nước mắt
    Chạm vào tim
    Dù ngắn ngủi - vô cùng
    Dù ngọt ngào - cay đắng

    Phía trên cầu vồng...
    Bình minh rực sáng
    Những đêm vô tận
    Những ngày lang thang
    Đàn mênh mang
    Nhạc ngập tràn

    đâu đó...
    Bao cây cầu gợi nhớ Long Biên
    Xóm làng nghèo vừa quen vừa lạ
    Biển mù khơi bạc đầu sóng vỗ
    Ta bay, bay mãi...
    Có khi nào
    Trở lại
    Như xưa?
    [Viết cho chặng ngày 25.9 - 4.10]

    Hình lấy từ internet

    Monday, October 3, 2011

    Thương

    [Note: đây là entry 1 cô gái viết cho 1 cô gái, k fải là chuyện tìh iêu tìh báo. mìh viết bổ sung câu này sau khi nhận đc mấy comment bảo chuyện tìh iêu tìh báo mùi mẫn cải lương qá. xin thưa là ko fải ạ, các bạn đừng comt thế nữa. Xin cảm ơn các bạn.]


    Đi kiếm nắng tận mây xa mong cho lòng ấm lại...

    Tớ chắc 99% là ko bao giờ cậu đọc 3 cái dòng này, và thực tớ cũng chẳng thể nói toẹt ra với cậu. Nên tớ cứ viết.

    Chúng ta gặp gỡ nơi một phần không gian giao thoa với nhau. Cho dù cùng hít thở bầu ko khí đó, giữa chúng ta vẫn có gì đó rất rời rời rời và chỉ cần một bước thôi: ra khỏi vùng ko gian ấy, cậu về thế giới của cậu và tớ về thế giới của tớ. Hoàn toàn không một mảy may liên quan và thực tình, tớ ko mong khám phá thế giới của cậu cũng như thấy ko cần phải show với cậu về thế giới của tớ. Dẫu tớ có biết ít nhiều gì về thế giới đó, cũng chỉ là biết vậy. Tớ ko phán xét, ko cho rằng vậy là đáng trách hay đáng thương gì sất.
    ...
    Đôi khi, là do tớ dửng dưng.
    Nhưng cũng có khi tớ thấy mình ko có quyền phát xét.

    Nhất là sau lúc đó...

    Ừ. Trước đó tớ còn kêu gào thảm thiết, zồi ôiiiiiiiiiiiii bạn này phức tạp wá, mệt wá... Nhưng nhưng nhưng nhưng nhưng nhưng nhưng.

    Cậu thương tớ.
    Chưa bao giờ tớ thấy mình được thương (hay bị thương) kiểu đó.

    Cậu ko nói ra, tớ nhận ra.

    Nhưng tớ cũng ko nói ra. Dù tớ cảm kích vô cùng và sẵn sàng ôm cậu hàng nghìn lần, lâu thật lâu thật lâu.


    "Chuyện giữa hai đứa mình, cứ để vậy đi!".

    Thursday, September 22, 2011

    Ngọn gió cô đơn


    Sao không cài khuy áo lại anh
    Trời lạnh đấy: hôm nay trời trở rét
    Gió nhiều quá phòng trở nên chật hẹp
    Bụi mù ngoài đường phố ít người qua...

    Đợt lạnh đến sớm, đánh thức ngũ lục giác quan và bao nhiêu cảm xúc gì đó đã bị nhấn chìm trong nắng hè chói chang, trong mùa hè điên rồ nổi loạn. Đêm qua thức vu vơ tới 3 rưỡi sáng, nghe mãi mấy bài guitar miên man.

    Chợt nghe cơn gió đông về/ chạnh lòng nhớ em...

    Gió và lạnh đem mùi hoa sữa giăng khắp nẻo. Mà chỉ trong cái không gian và đất trời như thế này, mùi hoa sữa mới ngất ngây và xiêu lòng đến thế. Bảo sao có những nơi trồng nhiều hoa sữa hơn cả HN, nhưng cứ phải dính hoa sữa kèm với cái thành phố này bởi chỉ ở đây hoa sữa mới nồng nàn chứ không nồng nặc :).
    *
    Đến hay là nét mặt hồ Gươm
    Vừa xanh đấy như lòng người dễ hiểu
    Trời chuyển gió phải chăng hồ mềm yếu
    Nên đổi thay rồi một sắc tương tư?

    Mọi thứ đều bềnh bồng, lãng đãng trong miên man đất trời. Tóc buông lòa xòa đổ trên vai. Khăn quàng hờ hững. Vạt áo len bay bay theo gió. Những cử động cũng trở nên khẽ khàng, như sợ vỡ đi không gian sương khói mỏng manh ấy. Chầm chậm nghĩ. Chầm chậm đi. Buồn chầm chậm và cười chầm chậm...
    *
    Rất ấn tượng với bản nhạc hoàn hảo ấy. Rung rinh tuyết tan. Long lanh giọt nước từ mái hiên rớt như hạt ngọc trong ko trung trước khi thánh thót chạm đất. Khúc nhạc trong trẻo, đầy căng sức sống hân hoan.

    Càng ấn tượng hơn với dàn nhạc và tiếng piano chệch choạc. Nó hợp với ngày này đến lạ lùng!
    Bản nhạc có 3 chương, chương 2 luôn chầm chậm buồn buồn - bạn bảo vậy. Nhưng ngay cả chương 1 nhanh nhanh và chương 3 bừng bừng cũng vẫn buồn như thế thôi! Nghe tiếng gió. Thấy gió lang thang qua vô vàn xứ sở. Những làng mạc tươi vui. Những thảo nguyên cỏ cao ngút ngàn. Piano càng cố trau chuốt thì càng giống như một lâu đài êm ấm bất khả xâm phạm. Ngọn gió càng vẫy vùng trong lạc lõng cô đơn.
    *
    Thích cái chỗ bí mật bất ngờ ấy. Từ bóng tối, chúng ta nhìn ra sáng trưng đèn đóm. Từ lặng thinh, chúng ta nhìn ra ồn ào. Đứng im. Chúng ta nhìn ngược xuôi hối hả. Tự dưng nhớ đến cầu Long Biên.
    ...
    Sẽ không nói "Tớ tin bạn làm đc" cũng như sẽ rút lại cái ấn tượng nhí nhảnh nhảm nhí mặc định gắn cho bạn. Ấn tượng với niềm tin nhiều khi là gánh nặng khiến người ta cứ phải gồng lên, phải tỏ ra thế này thế nọ. Quăng hết đi. Bạn cứ việc vấp, ngã, tự kỷ, sầu đời. Sai thì sửa, có sao đâu. Đầu bạn thì chả to mấy, n~ chuyện mà "có nghĩ nữa thì cũng đến thế", bạn cứ tỉnh bơ quăng nó sang một xó cho đỡ tốn electron thông minh. Quăng như bạn đã quăng 2 cái vé hôm nay, và tỉnh bơ như khi mặc cả với bà phe vé ấy!
    *
    Chuông gió cứ leng keng mãi nơi cửa sổ. Trời này càng muốn mở cửa cho gió ùa vào. Một số thứ vô hình vương vẩn trong căn phòng chật hẹp cần được thổi bay.

    Tháng Chín. Sắp qua rồi...


    [...Gió thao thức những chân trời phiêu bạt/ Thổi điên cuồng trên tà áo thơ ngây...]

    ---
    p.s: Các đoạn thơ in nghiêng đều của cô Xuân Quỳnh



    Saturday, September 17, 2011





    Ngồi giữa ổ của tôi ngổn ngang
    Sau cuộc vui
     Bao giờ cũng là một cái gì đó rất buồn

    Ngồi giữa ổ của tôi tan hoang
    Vứt đi tất cả?
    Cho thênh thang?

    Giữa hư thực mơ màng
    Sen tàn
    Giấc mộng đêm hè đã tắt.

    Ngồi giữa ổ của tôi ngổn ngang
    Từng ngón tay đau nhói
    Lòng chùng xanh xao...

    Wednesday, September 14, 2011

    Bụi bay trong gió






    Đc ngày down thì chớ, cho xuống hố luôn!
    *
    Bất cần đời một tị, nghe My man is a mean man.
    ...
    I swear to tell the truth
    And nothing but truth
    Loving him ain't easy
    He's bad bad news
    ...


    Rồi, giờ bđầu down với Bad day.
    ...
    You stand in the line just to hit a new low
    You're faking a smile with the coffee you go
    You tell me your life's been way off line
    You're falling to pieces every time
    And I don't need no carrying on
    ...
    You had a bad day
    You're taking one down
    You sing a sad song just to turn it around
    You say you don't know
    You tell me don't lie
    You work at a smile and you go for a ride
    You had a bad day
    The camera don't lie
    You're coming back down and you really don't mind
    You had a bad day
    ...

    Cấp độ nặng hơn, rơi rơi rơi với Shoreline. Người hát như đang ôm đàn một mình giữa đêm. Một đốm lửa diêm nhỏ nhoi. Thế thôi. Chỉ thế thôi.
    ...
    Oh this town
    Kills Kisses you when you are young
    (giả vờ nghe kills thành kisses cho đỡ bệnh)
    ...
    we're shadows we're shadows
    ...


    Và cuối cùng chết luôn đc với Dear God. Ko thể quote ra đc 1 câu nào vì đã vỡ tim từ đầu tới cuối. Đoạn vocal đầu tiên đã cao vút luyến láy; và đoạn solo lúc cuối thì như mũi khoan xoáy vào tim.
    ...

    Nhưg vì thế này mà chết thì quá nhảm. Nên mìh vớt lại đời bằng Dust in the wind. Version này như một hạt bụi bay trong gió, ko như bạn Scorpion - bão cát, bạn Kansas - hoang mạc. Các cô gái thật kỳ diệu, dù các cô luôn luôn ngu ngốc.
    ...
    Don't hang on
    Nothing last forever but the earth & sky
    ...
    mọi thứ sẽ đơn giản hơn nhiều...

    Wednesday, September 7, 2011

    what a wonderful world!!!

    Buổi sáng thứ nhất: sau 1 giấc ngủ dàiiiiiiii thiệt là dài, mở mắt ra, mình đã ở 1 nơi máttttttt lịm. It's so kool!!!
    Buổi sáng thứ hai: giật mình tỉnh dậy: má ơi, mấy h rồi? Con muộn mất!!!
    Ngó đồng hồ mới có hơn 6h. Và ngoài cửa sổ kìa: ôi trời!!! Ôi trời ơi!!!

    Tuesday, September 6, 2011

    [Sapa]: Hàm Rồng - Những điều nhỏ xinh

    Tới Lào Cai khoảng 6 AM - thứ 3.
    Thêm một lúc gật gù ở ga (chờ anh lơ xe bắt khách /:) ), mua đc 1 cái bản đồ & bị thằng béo ú mè nheo ì xèo đòi mua bánh mì cho nó. Rồi thì xe cũng bắt đầu bon bon tới Sapa. Vì mìh chưa đặt phòng gì cả, a lái xe bảo vô coi thử cái nhà nghỉ của "bà chị anh", nếu ok thì ở mà ko ok thì cứ té tự nhiên. Ôi. Và mình kết luôn cái phòng bé = con ruồi rất hợp với 1 đứa một-mình, lại view thẳng ra núi.

    Thế là xong phim. Cất đồ, đi loanh quanh tìm đồ ăn sáng (bánh mì của thằng béo, lên ô tô chia hết cho mọi ng` chứ ai mà ăn nổi!). Rồi sau khi suy tính gần xa thì quyết định đi leo Hàm Rồng.

    Đeo cái túi bé bé và chai nước be bé và máy ảnh be bé, leo thôi!
    *
    Hàm Rồng thế nào nhỉ? So với hồi trc mìh đi (2007 đúng ko nhở) thì xấu đi một đống, với một đống con quái vật = xi măng bê tông gì đấy mới đc đắp thêm. Trông bắt đầu có dáng dấp của Thác Đa với chả Khoang Xanh Khoang Đỏ +_________+. May là mấy chỗ khe đá và các thứ lắt léo vẫn còn nguyên. Và, hồi xưa mìh với các bạn đi hết cổng trời 2 mà ngơ ngác ko hiểu cổng trời 1 ở nơi nào, thì lần này mìh với 1 bạn tây cũng loanh quanh y nthế :)). Và mìh còn ngu xiệt là ngu, ko lấy tờ "bản đồ" khi vào cổng. Nhưg vẫn đi đủ một tá địa điểm nó list ra. Nhưg nếu bạn tây - với tờ bản đồ  trong tay - đi tuần tự từ 1 tới 12 thì mìh đi 1, 3, gì gì đấy, 12, 7, 8... gì gì đấy :D. Nên mìh chỉ đi cùng bạn í 1 ít đường từ Sân Mây tới Cổng Trời. Cũng như, lúc mình hổn hển leo tới cột thu lôi (tên cxác của nó là trạm thu phát sóng gì í, kệ, gọi thế kia cho nhanh), gặp mấy bạn đi theo chiều ngược lại. Vẫy tay chào, hỏi đi tiếp thì đi đâu, các bạn bảo chả có j`. Mìh bảo cái đường mìh vừa qua còn chả có gì hơn :))

    Ah nhưng mìh khá là thích cái nhà có cây leo kínnnnn cả nhà. chỗ cột thu lôi thì khiến mìh nhớ Tam Đảo. Cái đoạn hồ be bé với cái cầu be bé cũng thích. Và thích chỗ mấy cái khe đá :x. Và một vài đoạn đường rất là đẹp í. Và nếu các bạn toàn zoom ra xa, view từ cao xuống thấp chụp toàn cảnh, thì mìh toàn gí máy chụp mấy thứ như này (mời xem hình bên dưới :)) ). À và mìh thik mấy cái mũ hếttttttt sức là tông dật ở í :">.

    Và đấy là những thứ mình nhớ về Hàm Rồng, ứ phải một tá địa điểm gỉ gì gi kia :x!

    Bồ công anh :x

    Bông hoa trắng ko (biết) tên

    Từ hang nhìn ra? Dễ ẹt, khum tay chắn trc ống kính :))

    Con đường

    Hoa rụng. Ko rõ. Đag chụp thì có 2 bố con bác dân tộc đi qua. Mìh xí hổ, sợ mag tiếng "thấy cái gì cũng chụp" :">

     
    Bồ công anh nữa này :x
    Hình ko đẹp = ở ngoài =((. Ngoài trông ảo hơn n` lứmmm í

    [to be continued]

    Monday, September 5, 2011

    [Xách túi lên vai và đi] Chân Mây một mình

    8 PM. Thứ Bảy
    Ý tưởng Đó nảy ra khi đang tà tà chạy xe. "Đó" là cái ý tưởng leo Fan. Mà ko đúng, chính xác thì ý định leo Fan đã có từ lâu lâu lâu, và cái "Đó" trong tối đó, là: Mìh đc nghỉ từ t2 tới t6, leo Fan nhé?

    Đêm thứ 7 - Chủ nhựt.
    Gặp một hội trẻ con. Nào là dung dăng dung dẻ đi bộ, ngồi dưới tán cây dâu da ôn nghèo kể khổ với nhau, rồi thì... nghe sấm chớp đì đùng, cả bọn hốt hoảng xách "đồ nghề", rồi chạy cỡ 80km vòng vèo quanh thành phố. 

    5.30 AM. Chủ nhựt.
    Về nhà, mặt bợt đi vì gió, vì mưa. Ngủ đc 2 tiếng rồi về ông bà. Ngày "đại hội" ở nhà. Lại tung tăng nguyên cả ngày, và phải đến tối, mới lục đục giở lại những web đã bookmark từ bao đời nay. Leo cung nào, sửa soạn cái gì. Kinh nghiệm của bạn này nọ lọ chai... Nhẩm nhẩm tính tính, rồi thở dài: ko kịp rồi...!

    11 AM. Thứ Hai.
    Tới chơi với bạn Na ngố. Hai chị em ngồi gặm bánh giò Tuệ Tĩnh to khủng bố, ở cái bếp cao ngấtttt nhà bạn Na. Rồi mưa xối xả như chưa đc mưa bao giờ. Ngồi mãiiiiiii hết cả buổi trưa, buôn linh tinh lang tang chờ mưa tạnh. Gian bếp nhỏ xíu, và như lời bạn Na, mùa hè nóng thôi rồi. Nhưng những cái cửa sổ thì đẹp quá quá quá thể! Và sau một trận mưa kinh khủng như thế, nhìn thấy thấp thoáng một mảng trời xanh be bé - thật là phơi phới chết đi được!

    3 PM. Thứ Hai.
    Vài chuyện gì đó đã xảy ra từ khi chào bạn Na và chạy qua Ao Trăng. Thế rồi, tỉnh bơ như thế này.

    (9/5/2011 3:19:18 PM): bạn ơi
    (9/5/2011 3:19:22 PM): đag ở iết kiêu à
    (9/5/2011 3:19:34 PM): uhm
    (9/5/2011 3:19:35 PM): sao?
    (9/5/2011 3:19:33 PM): ra ga mua hộ mìh cái vé đi Chân Mây
    (9/5/2011 3:19:37 PM): tối nay mìh lướt luôn
    (9/5/2011 3:19:41 PM): vch
    ...
    (9/5/2011 3:51:41 PM): done
    (9/5/2011 3:51:48 PM): 21h10

    Vậy là tung tẩy sửa soạn. Làm loạn cả HN với nào USG 3G, nào máy ảnh. 20h30 vẫn còn quấy rối HN với cái tai nghe, trong khi HN tử tế chào từ biệt với phở tái lăn và trà đá.

    20h40.
    Thở phào. Có mặt ở ga Hàng Cỏ (trước khi tàu chạy 30' - đúng như quy định).
    Chào Hà Nội, mình đi đây!

    Một ba lô sau lưng và một túi bé bé đeo phía trước. Chưa bao giờ thấy mình đi xa mà ít-đồ-đạc đến thế!
    Chưa bao giờ đi mà quyết định nhanh đến thế!
    Và, chưa bao giờ xa mà không-rùm-beng đến thế!

    [to be continued...]

    Thx bạn photographer đã chụp hình này :)

    Thursday, August 25, 2011

    Hoàng tử

    Không rõ ngày đầu tiên Hoàng tử xuất hiện là ngày nào, chỉ nhớ mang máng nó là khoảng thời gian này - những ngày đầu thu - cuối hạ. Những ngày mà cái bỏng rát của nắng có thể làm ng` ta điên, nhưng người ta còn dễ phát cuồng hơn - bởi cái dịu dàng của gió...

    Hoàng tử thường đến ăn tối với bố. Thực tình cũng ko rõ đó có phải là bố của Hoàng tử không, bởi hai người trông chẳng giống nhau cho lắm. Cứ giả sử hai người là bố con, thì 'phụ vương' của Hoàng tử giống như một ông hoàng dạn dày gió sương trận mạc hoặc, một thuyền trưởng vĩ đại chỉ nhìn là biết ông đã từng trải đủ sóng gió biển khơi... còn Hoàng tử, còn nguyên vẻ ngây thơ của những tháng ngày êm đềm trong 'cung cấm', còn nguyên màu da của chưa từng mưa nắng, còn nguyên cái háo hức hồ hởi lẫn lạ lẫm rụt rè của lần đầu tiên bước ra khỏi thế giới thân quen.

    Thực tình thì Hoàng tử sẽ chỉ là một hoàng tử vu vơ nào đó, chứ không phải với chữ H viết hoa, nếu ko có một ngày...

    Ngày ấy, là một trong chuỗi ngày điên cuồng ở Đom đóm. Khách nối khách, order này nhấn chìm order kia, đồ ăn đồ uống nhấp nhổm chen nhau kín kìn kịt... núi cốc chén cạnh bar không bao giờ vơi, đĩa ăn share lúc nào cũng không đủ... và bạn thì bỏ bữa, quay như chong chóng suốt 8h - chưa kể overtime.

    - Excuse me!

    Hẳn là khó khăn lắm 'phụ vương' của Hoàng tử mới gọi được bạn khi bạn cứ bay vù vù qua mặt. Bạn ngoan ngoãn dừng lại, cười (rất nghề nghiệp) xem bác í gọi gì.

    - He wants to order something...

    Nụ cười chuyển sang Hoàng tử - lúc đó đang hút dở cốc nước hoa quả. Hoàng tử sặc nước.

    - Well, sorry, he's too hungry - Phụ vương đỡ lời. (chả nhẽ lại bảo là "nó choáng vì mày", :)) )

    Bạn cố nén cười dù buồn cười quá thể, kiên nhẫn chờ Hoàng tử qua cơn sặc. Lấy lại vẻ bình tĩnh, Hoàng tử hắng giọng gọi magarita pizza. Tới lúc ấy, bạn mới thấy Hoàng tử kute quá chừng!

    Và Hoàng tử trở thành Hoàng tử.

    Từ đó, đầu bạn tốn thêm một góc cho nụ cười hiền, mái tóc màu nâu nhạt, thói quen magarita pizza và nước hoa quả hoặc milk shake (siêu lành mạnh chứ ko alcoholic như ai :"> ).

    Bạn sẽ nhớ vẻ hí hửng khi Hoàng tử ăn choco brownie.

    Bạn sẽ nhớ cái ngáp dài của Hoàng tử giữa trận rugby. Mặc kệ xung quanh hò hét rào rào, Hoàng tử nằm bẹp ở ghế sofa, lăn qua lăn lại. Màu áo xanh như một mảnh biển rực rỡ giữa những gam màu Đom Đóm trầm ấm, lặng yên, man mác...