Thursday, May 31, 2012

Holding




1.
Do u know what u're fightin for?
When it's not worth dyin for
Did someone make u hurt inside
U're in ruin

2.
Tôi luôn luôn nắm mọi thứ rất nhẹ.

Cách tôi cầm chổi quét nhà luôn khiến mẹ "ngứa mắt" và ngay cả cầm giẻ rửa bát cũng ko làm mẹ hài lòng. "Mạnh tay lên! Sợ nó đau à!"

Chữ tôi bay, mảnh và nhạt mờ. Không bao giờ có màu mực đậm hay những vết hằn từ trang này qua trang khác, vì tôi cầm bút nhẹ tênh.

Tiếng guitar của tôi yếu và không rõ nhịp. Dù tôi chơi đúng nốt và cảm nhận được giai điệu, những âm thanh vang lên rồi lịm đi ngay, không có chút ngân rung nào. Nó làm tôi nhớ cảm giác ngượng ngập khi lần đầu tiên học nhảy cao trog giờ thể dục, tôi ko thể nhảy qua cái xà cao tới đầu gối như hầu hết bọn bạn trong lớp. Chỉ khi, cô túm cổ những đứa lúng túng như tôi, vứt sang bên trái, tôi mới có thể nhảy bình thường. A ha. Có những điều là bẩm sinh và định mệnh mà mìh ko ngờ như thế đấy! Nhưng nó ko áp dụng với trường hợp của guitar!

Và tôi nghĩ ra lý do tôi xòe xe rồi. Tôi giữ tay lái hững hờ quá. Người ta quệt nhẹ cũng làm tôi đổ rầm.

3.
Nhưng. Nếu đã bao giờ nắm cát trong tay sẽ biết. Càng cố gắng nắm chặt, cát càng tuột khỏi tay.

Và bút, cầm hững hờ, viết rất 'bay' và siêu nhanh!

4.
- Đừng đi. Xin cậu đấy!
Một nhân vật nào đó, trong một câu chuyện nào đó, nói thế.

Giữ sao được người đi qua cuộc đời
Giữ sao được chiều đi qua mặt trời?

Là, bác Trần Tiến nói thế...



Tuesday, May 29, 2012

Aha, chào thứ Ba!

Ngày thứ Hai =.= cũng có tác dụng. Bún chả. Chè xanh. Kem. Nâu đá. Gần cuối ngày nói chuyện côg việc blah blah. Cảm giác get-job-done luôn luôn đẹp.

Rồi díppp mắt lại, trèo lên giường từ... 9.5 PM. "Hậu quả" là bình minh từ... 3AM ngày thứ Ba, aha! Tha hồ thời gian, để:

- Đọc hết một cuốn truyện đẹp như những sớm mùa thu trong trẻo
- Đạp xe lượn lờ lượn lờ lượn lờ. Nắng nhẹ nhàng, gió mơn man mát rượi. Hoa dâu da xoan thơmmmmmm. Lâuuuuu rồi, lại được gặp cảm giác tỉnh-dậy-ngay-tức-thì. Ù ôiiiii <3
- Đủngggg đỉnh xử lý đống housework rồi đủngggg đỉnh ăn sáng
- Vẽ mắt mèo B-)



Vô tình, bài hát đầu tiên vang lên trong điện thoại, sáng nay, là bài tươi tỉnh tung tăng này.
Take my hand: I'll teach u to dance
I'll spin around: won't let u down!
Khúc dạo đầu phơi phới ngọt ngào, lời hát vui tươi như thể hắn vừa nói vừa cười vừa nháy mắt ;)
Would u let me lead?
U can step on my feet
Give it a try
I'll be alright!
Và khi đoạn điệp khúc ngân lên thì đã ngất ngây như đang đứng giữa những vòng xoay bất tận rồi, ahaha!

Sao lại có thứ màu xanh lịmmm tim thế này, chời ơi!!!




Monday, May 28, 2012

Chào, Thứ Hai =.=


Chả thấy tí gì gọi là good mood này nọ cho tuần mới với cái mẹt ntnày -.-

Sunday, May 27, 2012

Lumos!



Đêm. Mưa chỉ còn là những tiếng lộp độp thưa thớt rớt trên mái tôn. Không khí lạnh ẩm, ngoài tiếng mưa thì chỉ có nguyên vẹn sự lặng yên tuyệt đối. Nghe Cyndi Lauper chậm rãi nhả từng câu chữ, giọng trong trẻo và khàn đặc. Ngây thơ và mãnh liệt. Dịu dàng và quả quyết. 

And I'll see your true colors
Shining through
I see your true colors:
And that's why I love you
So don't be afraid to let them show
Your true colors
True colors are beautiful,
Like a rainbow...

Thời điểm hoàn hảo để nghe bài này. Ngay cả tiếng trống đệm cũng nhịp với tiếng mưa.

Nhưng thôi, ngủ thôi.




p.s: 
what's ur color? 
what's mine?

Thursday, May 24, 2012

Em xin lỗi

Gửi chị gái 30-N2 xx99,

Sáng nay em đã cáu với chị ở cây xăng, khi vừa đậu xe thì chị phi vào đậu "chèn" lên trước. Em bực mình nói đôi ba câu gì đấy, đại thể là "không biết xếp hàng à". Chị cũng bực mình (mới sáng ngày ra đã có đứa lèm bèm!), quay ra giải thích: vì hết chỗ đỗ xe ở phía sau nên đỗ tạm ở đấy, chứ chả định giành giựt ai cả. 

Em xấu hổ quá. 

Thực tình thì em đã có thể nói với chị nhẹ nhàng hơn, nếu như đây ko fải là lần thứ n em bị chen ngang ở cây xăng; nếu như ko fải sáng nay, đi cái đường bé xíu chỉ đủ cho 2 xe ngược chiều tránh nhau, mà có đứa vẫn hăm hở hùng hục vượt em, thậm chí ở ngay chỗ khúc quanh...

Nhưng rõ ràng cái bọn vô ý thức ấy ko fải là chị và chị ko có lý do gì fải hứng chịu cái sự khó chịu mà chúng nó đã gây ra cho em.

Em đã muốn xin lỗi chị, nhưng chị phóng đi nhanh quá em ko theo kịp.

Em xin lỗi. Rất rất xin lỗi. 

Wednesday, May 23, 2012

Ngày này năm ngoái mưa to

Taken by Tek

Trời đã xầm xì từ sáng hôm qua. Tan sở, lội ra lấy xe trong mưa lướt thướt. Mưa rả rích suốt 1/3 chặng đường về. Tới nhà, đất trời vẫn khô roong. Cơm nước xong, xắn tay rửa bát, mới thấy mưa rào rào.

Rồi loanh quanh một hồi cho đến khi mắt rũ xuống. "Tác dụng" của thuốc dị ứng cộng với việc tối hôm kia định ngất từ 10 P.M, dưng rồi thức 1 lèo đến 4 A.M. Vậy là ngủm, nghe mưa rơi lộp độp. Không hay Hà Nội mưa lụt và dân tình update Facebook loạn lên, gần bằng hồi 2008.

Giữa cơn lơ mơ, thấy lốm đốm những vệt vàng sáng trong bóng tối. Màu nắng ngun ngút như nung của buổi chiều. Màu áo vàng gắt. Màu đèn vàng trong cơn mưa đêm tầm tã. Xe chạy nghiêng ngả vì gió tạt. Mưa quất rát mặt cho tỉnh thức. Mưa theo về tận nhà, vào tận phòng.

Tự hỏi...


Có fải chúng ta quá dư dả thời gian?
Nên cắt xén chúng ra cho những nỗi buồn vô nghĩa...
Như quay quắt hỏi-vì-sao cho những điều không-lý-giải
Hoặc 
Tiếc thương một mối tình chết ngay lúc vừa yêu...

[Tự hỏi - thơ của chị Ngố Chảnh]

Monday, May 21, 2012

I'm here but I'm really goneeeee




[Blog đag lên cơn điên gì đó, k thể chèn clip đc. Mời các bạn xem MV ở đây]

Bạn này có tí chút tưng tửng gợi nhớ 4 Non Blondes nghêu ngao "And I say hey hey hey...". Một câu chuyện khác, một vẻ tửng từng tưng khác.
I'm broke but I'm happy
I'm poor but I'm kind
I'm short but I'm healthy, yeah
Bạn 4 non Blondes hệt như Holden Caufield, nằm vật ra giường mặt mũi tỉnh bơ tưởng chừng vô cảm (chỉ bởi vì trong đầu hắn đang nghĩ quá nhiều). "25 years and my life is still tryin to wake up great big hill of hope...". Alanis như thể ngồi một góc bar, vừa uống vừa lảm nhảm.
I feel drunk but I'm sober,
I'm young and I'm underpaid
I'm tired but I'm working, yeah
Tự khóc cười. Ừ tôi thế này và tôi thế nọ. Rất thế này và rất thế kia.
I care but I'm restless,
I'm here but I'm really gone
I'm wrong and I'm sorry baby
Xin lỗi tình yêu, mọi chuyện đã qua rồi. Em để tâm, nhưng rồi em ngán ngẩm. Em ở đây nhưng thực ra em đã xa. Em sai, ok, em xin lỗi nhé tình yêu...

Và nếu 4 non Blondes tự hỏi "what's going on?" - Thế đấy, sao không? - thì Alanis phóng khoáng, giữ mình rất tỉnh - với một tay "in my pocket" trong khi tay kia vẫn nghịch đủ thứ điên rồ: high five, vung vẩy tàn thuốc, chơi piano, rồi vẫy taxi.


Vừa chông chênh vừa cân bằng, như một kẻ đi trên dây điệu nghệ. Mình cứ nghĩ bạn í phải là một Libra - Thiên Bình. Nhưng ko. Bạn í sinh ngày 1 tháng 6.

1 điều nho nhỏ là, mìh vẫn thích voice của bạn 4 non Blondes hơn. Bạn Alanis hát chữ a và e bẹt bẹt nghe ko khoái bằng. Dù sao, lyric vẫn đáng mê mệt, kèn harmonica và đoạn 'phiêu' vẫn đáng tấm tắc và cái thái độ tưng tửng tửng từng tưng vẫn đổ liêu xiêu :">

---

Hand in my pocket - Alanis Morissette

I'm broke but I'm happy,
I'm poor but I'm kind
I'm short but I'm healthy, yeah

I'm high but I'm grounded,
I'm sane but I'm overwhelmed
I'm lost but I'm hopeful, baby

What it all comes down to
Is that everything's gonna be fine, fine, fine
'Cause I've got one hand in my pocket
And the other one is giving a high five

I feel drunk but I'm sober,
I'm young and I'm underpaid
I'm tired but I'm working, yeah

I care but I'm restless,
I'm here but I'm really gone
I'm wrong and I'm sorry baby

What it all comes down to
Is that everything is going to be quite alright
'Cause I've got one hand in my pocket
And the other one is flicking a cigarette

What it all comes down to
Is that I haven't got it all figured out just yet
'Cause I've got one hand in my pocket
And the other one is giving a peace sign

I'm free but I'm focused,
I'm green but I'm wise
I'm hard but I'm friendly, baby
I'm sad but I'm laughing,
I'm brave but I'm chicken sh!t
I'm sick but I'm pretty baby

And what it all boils down to
Is that no one's really got it figured out just yet
I've got one hand in my pocket
And the other one is playing the piano

And what it all comes down to, my friends, yeah
Is that everything is just fine fine fine
I've got one hand in my pocket
And the other one is hailing a taxi cab

Thursday, May 17, 2012

Tri túc thường lạc




Trưa nay, phớt lờ trời nắng, chân đau, mắt sưng, tôi vẫn chạy xe ra chỗ đó. Gặp cô nhỏ áo trắng má lúm đồng tiền. Hôm nay tự dưng cô ấy có vẻ hiền dễ sợ. Lặng lẽ dịu dàng như mấy cô gái của Haruki Murakami. Chúng tôi bớt chí chóe chành chọe giành giựt. Thấy mọi thứ cũng êm êm như trong Rừng Nauy hay Tiếng chim hót trong bụi mận gai  Biên niên ký chim vặn dây cót (khổ, tsao lại nhầm sang truyện kia chứ nhở =.= )

Café, chè xanh và hạt hướng dương. Tôi nói về style của cô ấy như thể nói đứa nào đang đi ngoài đường; và hai đứa nói chuyện tiền nong như chuyện đẩu đâu thiên hạ.

Tôi phớt lờ mớ bòng bong trong đầu. Kệ cái bọn đầu để mọc tóc óc để trồng hoa. Kệ cằn nhằn của mẹ tôi. Kệ câu hỏi đi đâu làm gì. Kệ bài luận. Kệ deadline. Kệ bài thi. Chúng vẫn ở đấy. Ngủ trưa chả hạn. Cứ cho là vậy đi.

Tôi chẳng nghĩ gì. Có cảm giác lơ mơ như ở trong khu vườn tĩnh mịch tuyệt đối buổi trưa, trốn ngủ, một ngày rất xưa. Tôi chơi với đám cây cối và bóng nắng. Mà vệt nắng ấy giờ như vẫn trước mặt tôi đây.

Tri túc thường lạc, đa tham tất ưu. Biết đủ thường vui, tham lam tất sẽ chuốc lấy ưu phiền. Có lẽ cũng phải 5, 6 năm kể từ lần đầu tiên tôi nghe câu này. Và cũng từ đó, chưa bao giờ thôi ngừng hỏi. Thế nào là đủ, thế nào là tham?

*
Tôi không biết những bông hoa xanh kia có thật không. Chỉ biết, tôi thấy bình yên quá đỗi.

Ta vẫn cứ nói mãi về inner peace. Vẫn cứ hỏi "Có bình yên nào không xót xa"?




Tuesday, May 15, 2012

Qua một đêm mưa

Là đường đông điên cuồng, như thể cả thiên hạ đều ngủ nướng (vì mát quá) và rồi ùn ùn kéo ra đường lúc 8AM (thay vì 7AM), sẵn sàng nhận cái án đến muộn (trừ lương).

Là vô tình đọc "kem NZ ở Đà Nẵng" và nhớ ngay đến ngày hôm đó, khi đặt chân xuống Đà Nẵng, một buổi chiều bão giông (y như Hà Nội hôm nay), tiệm kem xanh sáng ngời như một mảnh lá trong trời xám lạnh.

Là lang thang blog, đọc bài này. Cười. Khi nhớ ra in ít ngày trước đây đã nghĩ thầm: proposal sau này thay nhẫn nhiếc bằng 1 chuyến xuyên Việt đi :">. Mà ko, lên Hà Giang Điện Biên cũng đc. Xuyên Việt để honeymoon, chả hạn thế.

Là càng nhìn càng yêu cái hình này ko thể chịu đc...!




Saturday, May 12, 2012

Kìa em đi...


Tìm đc hình này khi search google về lễ hội Tanabata ở Nhật, diễn ra vào rằm tháng 7 hàng năm

There she goes - The La's 
[Sixpence none the richer covers]
There she goes
There she goes again
Racing through my brain
And I just can't contain
This feeling that remains

There she goes
There she goes again
Pulsing through my veins
And I just can't contain
This feeling that remains

There she goes (there she goes again)
There she goes again (there she goes again)
Racing through my brain (there she goes again)
And I just can't contain
This feeling that remains

There she goes
There she goes again
She calls my name
Pulls my train
No one else could heal my pain
And I just can't contain
This feeling that remains

There she goes (she calls my name)
There she goes again (she calls my name)
Chasing down my lane (she calls my name)
And I just can't contain
This feeling that remains
There she goes (there she goes again)
There she goes (there she goes again)
There she goes...

***
Ko nhớ MV dưới đây lấy từ FB nhà bạn nào. Có thể là bạn Nhưởi. Có thể là bạn Pen.
Anyway cho dù là từ bạn nào thì giai điệu tươi vui và giọng bạn trong veo mát lịm y như cái món "tỉnh dậy ngay tức thì" của bạn Nhưởi. Cho dù câu chuyện chẳng vui, nhưng nó nhẹ tênh như gió.
Cô gái ấy, ngọn gió ấy đã bay rồi... Dấu vết để lại chỉ là những đuôi nheo sặc sỡ tung bay phấp phới.
Trong khi đó, version gốc của các bạn The La's từ tít những năm 1990s trông rất bất cần đời. Như thể các chàng nắm trong tay một nhúm bụi. Tóc rối bung. Đứng trong gió, thả cho bụi bay. Ừ thì, em đi...

Kìa em đi
Một lần nữa, em xa
Vụt qua tâm trí của ta
Chẳng thể níu người đi
Biết chẳng để làm chi...

Mình thích chế lời Việt (chứ ko fải là dịch nữa :)) ) cho bài này.




Thursday, May 10, 2012

Friday, May 4, 2012

Yêu em từ đó... Yêu anh từ đó...!

Bới cho ra cái hình có hoa vàng :)


Loanh quanh tìm nghe những version acoustic ở các phòng trà/ quán café music ở Sài Gòn. Bạn vẫn thế đấy SG. Vẫn xoay như chong chóng cuồng điên mà vẫn sâu sắc nao lòng. Y như những gì mìh cảm thấy khi ngồi ở Bệt, lần đầu tiên đến SG. Như 1 cái vỏ lon dập dềnh trên sóng nước. Rồi neo vào đây...

Bài hát này là một mảnh ký ức đẹp và buồn mênh mang như nắng rớt cuối chiều. Có hơi gợi một chút tới "Em vẫn như ngày xưa" nhưng với Em vẫn như ngày xưa: đứng trước biển, thấy lòng bình yên. Chứ không hoang hoải thế này...

Mìh ko tìm đc 1 version nào tử tế và lyric nào đầy đủ. Lyric dưới đây mìh căng tai nghe 2 clips này và type lại. Ai thấy sai đâu sửa dùm mìh or có clip nào tử tế hơn thì share nhé, mình ngàn lần đa tạ.

Thích ver này, 2 bạn hát với nhau hợp quá :x. Giọng nam trầm ấm, tình cảm. Giọng nữ trong veo như hoa bay trong chiều.

---
Hoa vàng ngày xưa - Trần Lê

Verse 1
Có con sông ở một miền quê
Có cánh hoa trên một triền đê
Có con đường đi về tuổi thơ
Hoa vàng ngày xưa...

Có tiếng chim trên bầu trời xanh
Nắng len qua lá cành mỏng manh
Gió bay tà áo dài mộng mơ
Ai ngồi ngẩn ngơ...

Tuổi thơ yêu con diều thật cao
Những cơn mưa đi về ướt áo
Có đôi lần đưa người về thôi:
Em phải lòng tôi...!

Những yêu thương trong đời bừng nở
Cánh thư trao cho mùa nhung nhớ
Ép hoa là kỷ niệm đầu tiên
Anh dành tặng em!

Chorus
Yêu thương từ đó
Như hoa rực rỡ
Trong chiều lộng gió
Hoa rơi mãi như mưa...!

Yêu em từ đó...!
Yêu anh từ đó...!
Con thuyền tình đó
Trên bến hoa mơ...

V2
Lũ đi qua qua một miền quê
Nước dâng lên nước ngập bờ đê
Cuốn đi màu hoa vàng tuổi thơ
Gốc già chơ vơ...

Tiếng chim kêu không còn thảnh thơi
Nắng chói chang kiếp người nổi trôi
Gió bay về cuối trời: Buồn ơi
Ai đã xa xôi

Cánh thư xưa hoa vàng còn đây
Nhớ nhung xưa hoen mờ chẳng thấy
Ngắm hoa là kỷ niệm buồn hiu
Tôi đã từng yêu...

Những yêu thương tô đẹp thời gian
Cánh hoa xưa vẫn cùng năm tháng
Có đôi lần xuôi ngược về thăm
Hoa vàng trăm năm!

Chorus

---



Ver này làm mình nhớ quá. Trong ô tô, cả đám hồn nhiên hát hò. Ơi, hội A2 nhà mình! Đoạn bè "háh hah hah" hẳn sẽ du dương lắm lắm.

Nghêu ngao. Đàn free style trên xe. [Nếu, bạn đã từng...]

Thursday, May 3, 2012

"Thế nhé, xa nhau có buồn..."



Mãi mãi trong em lắng đọng
Chuyện buồn trôi theo cơn gió
Đêm nay em mơ giấc mơ hồng
Bình yên giữa đêm mênh mông

Thế nhé xa nhau có buồn
Chuyện buồn em chưa dám nói
Nếu có chia ly suốt đời
Đừng quên giấc mơ tuyệt vời

Sóng vỗ sóng vỗ cánh chim bay
Em như cánh chim xa bầy
Gió cuốn chiếc lá gió bay xa
Bên em bóng đêm lạnh giá

Thế nhé xa nhau có buồn
Chuyện buồn em chưa dám nói
Nếu có chia ly suốt đời
Đừng quên giấc mơ tuyệt vời...

[Giấc mơ tuyệt vời - Bảo Chấn]


---
Search Utube và thử nghe tất tật các version, kết luận là mìh chỉ thích nghe 'mộc' như thế này thôi.

A2 hát mộc nghe có lệch tone 1 tí, và đoạn đầu các bạn vỗ tay làm lệch hết cả nhịp và thi thoảng có bạn 'hét' vào - nhưng vẫn khoái hơn cái bản anh quạt chả tưng tưng.




Clip dưới đây: các bạn nhìn hơi 'bô nhếch' tí (chơi ngẫu hứng mà) nhưng giọng b í khỏe & rất biểu cảm




Hoàn toàn là í kiến cá nhân của mìh, các b tin hay k thì tùy: các version khác đều rất kinh khủng. Có bản thu trong phim Cầu thang tối (original version đấy) thì cũng đc, nhưng tóm lại là mìh thấy acoustic ổn nhất.


1 thời bị nghiện Echi

Wednesday, May 2, 2012

Hello, May ;)




1. Pic này dễ thương nhờ nhờ nhờ!

2. Mình đảm bảo bài thơ dưới đây làm mùa hè mát lịmmmmm. Và trộm nghĩ rằng bớt kêu nóng thì giời cũng bớt nóng đi vài tí í.

Cô nương Sáng-sớm của tôi ơi
Nụ cười như sương
Và tóc xanh như gió
Tôi vén màn khung cửa:
Mời cô vào ngồi chơi!

Cô nương Sáng-sớm của tôi ơi!
Cười duyên thế: Đôi mắt hiền sắc biển
Giọng dịu mềm: như xuân sang cỏ biếc
Cô nàng đùa
Phả hơi thở sao băng

Tôi ngồi cạnh cô và ngồi cạnh tháng Năm:
Mùa thi đến!

Thắp đèn ôn buổi sớm
Thắp ánh vàng nâng rèm mời cô đến
Thắp trong lòng một-chút-nắng ước-mơ...!
[Mai meo]

3.
Nhận 1 lúc replies cho 4 em.
Em số 1: viết lại. can tội "có ý mà ko có tứ".
Em số 2: đã viết lại - done
Em số 3: ngon. Mìh biết mà ;))
Em số 4: Nhũn não với em í. "Viết xong trong đầu trắng bóc & não phẳng lỳ" ^^. Và em í ổn. iêu quá đi :*
Quên luôn còn em số 5 :)). Khổ thân em í.

4.
Kể ra, mình cũng thèm biển phết đấy!




---