Wednesday, July 22, 2020

"Bằng cơn mưa thơm mùi đất

... và bằng hoa dại mọc trước nhà" (Đen, Lối nhỏ)

.
Thử một coldbrew ủ 12 tiếng, cậu ta nói hạt ethiopia tự rang.

Lúc mới lấy bình coldbrew, ngửi thử và nếm thử. Hương chưa lên rõ ràng và vị cũng chưa có gì nổi bật, có thể bởi vì đã vừa PHẢI test 1 americano với 1 latte hơi tệ.

Đem cà phê về và uống 5 lít nước (đùa:)) ) đợi vị giác bình thường rồi, mới nếm lại. Hương lên cực tốt và vị tròn trịa một cách... đáng bất bình kiểu như là, không không vẽ tay không thể ra được một đường tròn chằn chặn như compa thế được. Kiểu như, sao mình ủ (namara) 18 - 22h lận mà hương lên không như thế này? Kiểu như cứ so quả táo với quả cam xong thấy không thể nào mà so được.

Và cả thứ hương quen lẫn vị quen ấy làm nhớ đến cái gì không biết, chỉ biết là thấy quen kinh dị. Đã nghĩ là nó gợi đến cold brew ngày xửa ngày xưa xưa rất là xưa khi đc uống lần đầu. Nhưng cũng ko đúng. Khá giống Phin ở Hội An, nhưng cũng ko đúng. Cũng không phải như coldbrew Mintown: Mintown có gì đó sắc sảo hơn còn vị này hiền hòa hơn. Mỗi lần đi ra đi vào rót một ít để thử lại. Hương càng lúc càng đậm và vị càng lúc càng ngọt tròn sâu, dù có xuyên qua vị đắng kèm một ít chua một ít chát, rất nhanh.

Giờ thì mới "à", nhận ra, đó là vị ngọt của nước mưa mùa hè trong veo mát lạnh. Tầm trưa hè yên ắng, mở cái nắp sắt hay tôn nặng trịch của bể nước mưa che phủ bởi giàn mướp giàn gấc giàn su su hay giàn chanh leo nói chung luôn có một giàn gì đó mát lịm với bao nhiêu là hoa nắng, rồi lại thả cái gàu sắt (hay nhôm?) cũng nặng ịch vào bể nước khổng lồ (mà mình thì, phải gọi là QUĂNG tũm vào thì đúng hơn vì lùn tủn tùn tun có cao nổi đến thành bể đâu có nhìn thấy gì bên trong đâu cơ chứ?), hoặc khi bể đầy thì múc một lưng gáo dừa - và rồi tu luôn từ gáo từ gàu như thế. Hồi bé ấy, người lớn tất nhiên ko cho mình uống nước lã (rồi lại quả xanh) nhưng mà các bác hàng xóm sang xin nước đều làm một gàu như vậy, nên kiểu trẻ con đua đòi như mình đây không thể đứng nhìn :)


.


Mình để chiếc hình cho vui chứ hôm nay ko có mood chụp đẹp, còn bận taste :)

Muốn hình đẹp thì có hình latte art, cơ mà không ngon :P




Saturday, July 4, 2020

Flavor of youth


Xem chiếc fin ngắn tủn mô típ thanh xưn nhè nhẹ cũng k có j ghê gớm mà khóc hết mie 2 lít nước mắt nghĩ nó chán...


.
Hồi cấp 2 tụi mình học thêm ở nhà một bạn. Nhà bạn này thì cũng ptap nhà trên nhà dưới tam đại đồng đường nhà bạn ở cạnh nhà chú bạn trên cùng một mặt sàn, hành lang thông nhau luông. Thế là có một hôm chơi trốn tìm, lúc ấy mình bị bắt hay đã ngỏm rồi hay ko chơi hay gì đó, nói chung mình ngồi vắt vẻo trước cửa hành lang - giữa hai nhà. Xong cái thằng đang phải đi tìm thì lại hỏi để mình xì ra đồng bọn, hoặc cũng có thể mình giả vờ xì đểu cho nó. Ko nhớ đứa nào bắt đầu nữa. Nhưng lúc đó mình bảo nó là có một đứa trốn trong phòng bên hành lang kia - là nhà chú của thằng bé 'chủ nhà' (nói chung sở hữu phức tạp). Và thằng kia thì tin thật, đang lom dom tìm để "bắn" nạn nhân thì cô vợ của chú kia quát lên sau lưng 2 đứa. Quát thằng kia vì tội 'rình mò'. Quát mình vì tội 'tiếp tay' cho nó.

Thực sự là lúc ấy ngu ngơ ko ai dạy cho về privacy, với đang trong game mood không nghĩ được gì. Với cũng nhát cáy lại bị mắng giật bắn cả người, chẳng biết giải thích sao nữa. Và ko giải thích ngay lúc ấy, chẳng còn lúc nào để thanh minh nữa.

Chắc cô kia đến giờ vẫn nghĩ thằng bé đấy tính táy máy, và mình thì là đứa tiếp tay. Cũng chẳng có dịp nào để tự nhiên bảo ơ cô ơi ko phải như thế. Rồi, nói thì cũng chắc gì người ta tin.

.
Lớn lên, có nhiều chuyện kiểu không mở mồm đc ra z. Giải thích cũng vô ích. Thấy, nên im lặng đi là hơn.


.


Thursday, July 2, 2020

Blooming & the forth wave


Trên cái "nền" khá mượt mà của flash brew (xài hạt gì chịu ko biết, à Bfarm với arabica Cầu Đất gì đó), ra một thứ mà body mượt dày quánh như ăn khoai luộc (nhưng không, đang uống cà phê nhé), hương cũng kiểu carbonhydrate đậm thơm lừng như một củ khoai, thì chỉ trong một tích tắc như sao băng lướt qua, bùng lên mùi tinh dầu cam như khi bóc vỏ cam xong tinh dầu bắn cho phát vào mặt.

Khoảnh khắc ấy, chỉ là một tích tắc mong manh gần như không thật.

But it worths :)

(Có thể gây ấn tượng sai sai theo kiểu là, ăn khoai cả tháng để dành tiền mua chai nước bông hoa chanh, kiểu z.)

.
Nhưng dần dà, anh không thích xài quá nhiều 'đồ chơi'. Cảm thấy bị phụ thuộc, trong khi về cơ bản vẫn chỉ là 1 vài technique: pour, press, brew, drip... rồi mix tùm lum lên tổ hợp chỉnh hợp là ra tám vạn phương pháp khác nhau rồi. Như cái lúc quay lại xài aeropress xong thấy tay ko đáng tin như trc nữa, lại chỉ muốn master aeropress thôi nghịch mấy cái kia làm gì.

Anh hỏi Aqua làn sóng thứ tư của cà phê sẽ là gì (khi khắp nơi đang ồn ào về làn sóng thứ ba, dẫn dắt bởi barista). Aqua nói sóng 4 có vẻ chưa rõ ràng. Anh thì lại chỉ nghĩ đến chữ minimalism, cho là mọi thứ sẽ quy về đơn giản đến tối giản. Nhưng, nhìn sang dân chơi xe vẫn chơi rất phức tạp và dân chơi các thứ khác cũng thế... anh lại nghĩ chắc nhân loại ko như mình.

Vón lại anh ko biết làn sóng thứ 4 của cà phê sẽ về đâu.

(Mà về đâu thì cũng kệ các bạn bán cà ._. )