Sunday, July 31, 2011

Ta-là-ai?

Khi mới sinh ra ta-là-ai?
Đến khi chết đi ai-là-ta?

Thầy Dumbledore kính mến,

Vậy là con đã-đang trên hành trình “chu du thiên hạ để học rùng mình”.
- Rùng mình chưa?
- Thưa thầy, đã, đang. Và sẽ. Con biết thế.

... Hay... con không biết nữa, thầy ạ. Không biết rùng mình với ko rùng mình có phải là vấn đề nữa hay ko? Con đang có cảm giác như con đã xem 1000 cái váy đầm và con vẫn muốn đòi xem thêm đôi ba cái nữa. Ko rõ thầy có hiểu cảm giác này (vì thầy đâu có đi mua váy đầm bao giờ!)? Nó ko giống như khi chọn đũa phép, rằng ông cụ Ollivander sẽ đưa cho một cây và nói “ồ nó totally hợp với mày”. Vậy đó, sự lựa chọn bây giờ chỉ khó khăn thêm mà thôi.

Con vẫn nhớ cực kỳ, lời thầy nói:
"It is our choices, Lurang, that show what we truly are, far more than our abilities."

Harry và Tom có những năng lực giống nhau, nhưng một người chọn đi theo vệt tối, một người chọn đi theo vệt sáng. Đấy là... thế giới của thầy, dù thế giới ấy đã thật đến mức đen ko đen kìn kịt và trắng ko trắng lóa lòa – thì sự lựa chọn... dường như mới dừng ở ba cái váy đầm. Ở đây, trong thế giới của con: nó là ba nghìn cái váy đầm!

Ừ thì chọn bừa một cái và, cho là mình chọn sai chẳng hạn: Con cũng dám sai luôn, và chẳng hối tiếc. Vì dù đúng dù sai con cũng vỡ ra được một cơ số điều. Nhưng (lại nhưng) cuộc sống nó ko phải là một ván cờ để chơi thua lần này thì lần sau gỡ lại. Bước một bước, rẽ một ngả - nghĩa là vô số thứ kéo theo và cuộc đời không-bao-giờ còn có thể trở về như trước nữa. Như một kẻ cả đời trên núi rồi một lần hớn hở thò chân xuống biển, hớn hở giong buồm ra khơi. Và thích mê cái mênh mông biển khởi. Nhưng lại vẫn yêu cái xanh thẳm núi rừng. Chọn cái gì?

Thế đấy.
Không bao giờ.
Không bao giờ...

*
Vậy là con chơ vơ đứng đây.
Không biết chọn gì: vì không biết mình muốn gì.
Không biết mình muốn gì
...
Vì không biết mình-là-ai...


(to be continued)

Friday, July 29, 2011

Riêng em có buồn...




Ngôi sao cô đơn - Thanh Tùng

Em đừng ngồi buồn,
Và đừng nói những lời giận hờn
Để bầu trời xanh ngắt
Như màu xanh trong mắt em

Em hãy nhìn vào cuộc đời:
Trong một đời có những cuộc đời
Em hãy nhìn vào lòng người:
Trong mỗi người có cả mọi người
Có em - và có tôi...

Tôi mong em:
Mong em hãy mang cho đời
Tiếng hát trái tim
Và tôi mong em:
Mong em hãy mang cho người
Tình yêu của em...!!!

Rồi một ngày một ngày cuộc sống mới
Sẽ bước chân dưới hiên nhà em
Rồi một ngày mặt trời hạnh phúc
Rót lên môi chiếc hôn đầu tiên:
Là tình yêu đó em!

Vì cuộc đời mà em hãy hát
Hát tiếng yêu thương cho mọi người!
Vì mọi người mà em hãy hát
Những tiếng hát tin yêu cuộc đời!

Em hãy vì mọi người
Từng lời hát từng nụ cười...
Riêng em có buồn:
Thì ngồi yên cho tôi ngắm xem...
Vì sao trong đôi mắt em
Có những ngôi sao cô đơn...?

Tôi mong em:
Mong em hãy mang cho đời
Tiếng hát trái tim
Tôi mong em:
Mong em hãy mang cho người
Tình yêu của em

Rồi một ngày một ngày cuộc sống mới:
Sẽ bước chân dưới hiên nhà em
Rồi một ngày mặt trời hạnh phúc:
Rót lên môi chiếc hôn đầu tiên
Là tình yêu - đó em!

Vì cuộc đời mà em hãy hát:
Hát tiếng yêu thương cho mọi người!
Vì mọi người mà em hãy hát:
Những tiếng hát tin yêu cuộc đời!

Em đã vì mọi người
Từng lời hát từng nụ cười
Tôi mong suốt đời...
Bình yên cho tôi ngắm xem...
Vì sao trong đôi mắt em:
Đã vắng - những ngôi-sao-cô-đơn!

---
Mìh thích cái sự chân thành và dịu dàng trong bài hát này. Chưa bao giờ bị rất rất ấn tượng với Cẩm Vân, nhưng với bản thu này thì thật sự có cảm giác đó. Cô í và bài hát totally hợp :x
Thích cả đoạn violin du dương :x

Mười năm xưa đứng bên bờ giậu...


Giật mình đếm ngón tay thấy mười năm đã qua kể từ ngày ấy...

Vẫn còn nhớ đại bản doanh đầu tiên, qua vô số lần chuyển tới chuyển lui, chuyển ngược chuyển xuôi rồi lại về lại nơi ấy.
Đường vào thẳng tắp, hai hàng xà cừ vút cao. Băng qua một vòm ao nho nhỏ thi thoảng lấp ló một bông lục bình xanh tím hoặc bông súng tím hồng, tới cổng sắt với khoảng sân tin hin và vài chậu cây bé xíu. Cọt kẹt cửa gỗ (có lần lén lút vào, để một túi đồ rồi lặng lẽ đi mà ko ai biết gì!). Gầm cầu thang, rồi cầu thang đá dẫn lên căn phòng bộn bề. Này là cửa sổ gỗ màu sơn bạc phếch, từng chi chít vệt phấn, từng găm vài vết dao lam. Bước ra ban công rêu xám. Những lúc chí chóe. Những khi lặng im. Những lần nhìn trời nhìn sao nhìn mây nhìn cây. Gió như bàn tay êm lùa trong tóc.

Mười năm.

Chao ôi, vẫn còn cảm thấy nguyên xi nền xi măng vương nắng, nóng ram ráp dưới chân!
*

Mười năm xưa đứng bên bờ giậu
Đường xanh hoa muối bay rì rào
Có người
Lòng như khăn mới thêu...


Ngày ấy, hai con bé xe đạp lọc cọc, rụt rè bỡ ngỡ bước qua cửa. Những ngần ngại tan đi trong mát lành màu áo xanh trứng sáo...

Ngày ấy, một đứa cứng đầu khó bảo láo toét hóa ra ngoan ngoãn hiền lành... chỉ vì mắt đen lấp lánh như sao...

Ai mà tưởng tượng được Ngày đó của 10 năm sau, một kẻ tự nhớ, tự nói “cheers” khi nâng cốc cùng mấy người mà chỉ một năm trước, một tháng trước còn chưa biết là ai. Nói chuyện vu vơ trong lặng đêm đèn vàng. Rồi cái dấu mốc 10 năm được bôi đậm bằng cách này...
- Mày có thách tao ngậm con frog?
- Không, chúa ơi, không!
- Tao làm ngay đây, nhìn đây!
Khum khum 2 tay, đưa lên miệng. 1, 2, 3. Nhè ra. Một con cóc loang lổ gớm ghiếc trên bàn. Má ơiiiiiiiiiiiii!!!
- Con frog tiếng Việt là con ếch, còn đây là con cóc, mày hiểu ko???
- Hèn chi nó hơi weird so với các con mà tao đã nếm!!!
Nửa buồn cười, nửa buồn nôn đến ngất đc! Ấn tượng xứng đáng cho dấu mốc này, phải ko, Mười năm!!!
*
 

Mười năm chân bước trên đường đời...

Ngôi nhà giờ không còn.

Những người hồi đó đã lọt trong những mảnh trời rực rỡ khác nhau. Có mảnh mùi-của-tự-do ở phía bên kia địa cầu. Có mảnh trắng xóa xứ tuyết trắng. Có mảnh cặm cụi quẩn quanh trong vòng ngày mà trăm ngày như một. Có mảnh vùng vẫy ngoi lên lặn xuống, rẽ trái quẹo phải lang thang như mây. Nhiều mảnh vẫn bên cạnh mà như những thế giới song song: tưởng gần lắm lắm nhưng không bao giờ chạm!
 

Mười năm khi phố khi vùng đồi
Nhìn nhau ôi cũng như mọi người...


Những khoảng địa lý chẳng thể xa bằng khoảng của tim. Nhưng cảm ơn đất trời, vẫn còn những mảnh trời khi va vào nhau vẫn bình yên, điềm nhiên thành một khoảng mênh mông xanh ngắt. Vẫn còn người mà khi gặp lại, cảm giác của ta nguyên vẹn như xưa. Không phải bởi chúng ta nguyễn-y-vân mà bởi, may sao, mọi đổi thay đều trùng khít!
...
Ngày nào còn mày tao nhặng xị mà bữa đó, khi ta mang giày cao rồi kêu đau chân, bạn tỉnh bơ đưa ta đi dép của bạn, tỉnh bơ đi chân không và xách giày dùm ta. Như thể bạn đã làm việc đó cả tỷ năm, và chưa hề có hàng trăm ngày xa vạn dặm.

Biết lắm, rằng chẳng có gì là mãi mãi. Nhưng ngay cả ngày mai như thế nào ta còn chẳng biết:
Thì cứ tận hưởng đi, cái khoảnh khắc xỏ trong đôi dép thênh thang, chầm chậm bước bên bạn như hoa lá hồn nhiên!

[22 Jul 2011 – 29 Jul 2011]

Sunday, July 24, 2011

Cỏ

Bữa nay Bột đã cáu với bạn. Nó đá thúng đụng nia loạn xì ngầu và câu duy nhất bạn nghe đc là: "Hôm nào cũng trốn việc!". Ừ. Câu đó nói về bạn đấy!

Bạn hơi hơi ngạc nhiên. Hơi hơi sững người một lúc.
Chỉ hơi hơi thôi.
Vì đấy chẳng phải lần đầu tiên bạn bị mắng trong khi đã làm như trâu bò.

Đó là cảm giác chẳng dễ chịu chút nào. Thế nên, tất lẽ dĩ ngẫu, như tất cả mọi lần bị oan uổng: bạn muốn được thanh minh trình bày giải thích. Cực kỳ nhẹ nhàng và dịu dàng, chứ ko phải xù lông lên đấu tranh "làm cho ra nhẽ", bạn chỉ muốn nói với Bột: "Có nói gì thì nói thẳng đi, có mắng gì thì mắng thẳng đi. Mìh sẽ im thin thít nghe từ đầu tới cuối.". Và tất nhiên khi nó mắng mỏ xong xuôi thì bạn sẽ nói cho nó hiểu bạn đã trâu bò như thế nào.

Nhưng rồi, bạn nghĩ tới vẻ ngán ngẩm khi một người phải nghe người kia thì là rằng mà...
Liệu thanh minh với thanh nga có cần không, khi người ta giữ sẵn một định kiến như thế? Bạn chưa già, nhưng đã sống đủ lâu để hiểu phải trái đúng sai là thứ trừu tượng vô cùng, rằng cuộc đời ko phải là cổ tích để trắng thì trắng tỉnh tình tinh mà đen thì đen kịt kìn kin. Điều đúng hôm nay thì ngày mai sai lè, điều này có lý với người nọ nhưng quá trời vô lý với người kia, điều này quá đỗi bình thường ở nơi đây mà vô cùng ko bình thường ở nơi khác...

Với lại, có nhất thiết phải cần đến ngôn từ?
Bạn nhớ nụ cười răng khểnh của con bé Mướp Đắng khi nó bảo bạn: "Đừng có chơi với em nhiều! Chị mà ở đây lâu là em iêu chị đấy!".
Bạn nhớ vẻ mặt sáng bừng của chị Băng Tan khi nhìn thấy đám hoa bách nhật tím biếc gói trong lá sen. Và chị ấy chả nói gì, cứ túm vai bạn lắc lắc lắc lắc :).

Vậy là bạn không nói gì nữa.Vì bạn tin người ta có thể giao tiếp không chỉ bằng ngôn từ. Một ánh mắt, một vẻ mặt, một cú chạm, một cái nhìn - đủ sức gửi một thông điệp hơn ngàn lời nói, ngàn câu chữ. Và cứ thế, người ta thậm chí có thể hiểu nhau trong im lặng. Miễn là đủ muốn và đủ để tâm.

Thursday, July 21, 2011

Sinh nhựt bạn Tek điên...

(mà hớn ha hớn hở như SN mìh :"> )

Mìh đặt lịch này nọ để đc hở ra hnay ở nhà. Làm 1 cái party nho nhỏ buổi tối, nghĩa là ăn uống khác với bthg` 1 tí.

Từ đầu định làm bánh xèo & gỏi mướp đắng (starters) và mains là gà chiên xù + canh rau ngót để ăn cơm (đúng kiểu "main" cho các cụ nhá!). Xog 1 hồi suy nghĩ thấy nó oánh nhau loạn xạ, ko biết nên để món chi và bỏ món gì. Cuối cùng Ơrêka, mìh nghĩ ra là bánh xèo + bún bò Nam Bộ là đủ, úi xùi :x

Vậy là có đứa xách xe đi tong tả từ tận 2h chiều. Mất 2 tiếng đánh võng ngoài đường để xách về đc... 1 gói bột bánh xèo. Say nắng lử đử. Lại lượn thêm 1 vòng chợ để khuân về các thứ khác (bạn Tek làm xe ôm ;)) ). Rồi... vẫn thiếu và bạn Tek lại thân chinh ra đi :">

Rồi bạn vác về 2 bó sen & mìh cắm lọ cho bạn. Mìh có nhớ b Tek thích hoa sen mà, lúc lang thang 2h là để tìm cái lọ cắm sen cho hợp, mà chả tìm đc >"<. Cũng tìm cả cái đĩa trắng, trơn, hình chữ nhật để đựng bánh ga tô (để xếp 1 mẩu ga tô với 1 mẩu thạch home-made mát lịm, quá đẹp í chứ k phải đẹp vừa!) - nhưng cũng k tìm đc nốt, chán >"<.

Thôi tạm cắm hoa sen vào lọ thủy tinh. Ý, và làm thạch rau câu 3 tầng nhớ (đáng ra phải 7 màu cầu vồng, nhưg nhà k có sẵn 7 màu tự nhiên nên chỉ đc thế thôi :">).

Rồi quay ra nấu nướng các thứ.
- Bạn Tek giã dừa đi
- Bạn Ruồi nhặt rau nhớ
- Mẹ trộn dưa chuột hộ con
- Bạn Tek thái thịt ba chỉ đi
- Bạn Ruồi thái thịt bò nhé
...
Mìh làm loạn cả nhà và chả hiểu có phải vì cáu với mìh mà cái ống nước break làm nc' tung tóe. 1/2 thời gian nấu cơm là để đi lau dọn, xog vẫn bị mẹ kêu là lâuuuuuuuuu la. Bún bò với bánh xèo cơ mà, nguyên liệu bày la liệt r, mà bao h ăn thì mới làm chứ :((. Thế là mìh làm bún bò thành bún nguội luôn. Xào hết thịt bò và đun nc' chấm luôn. Và món bún bò "tự phục vụ" bày ra la liệt trên bàn: xà lách + rau thơm - bún - thịt bò - giá chần - lạc rang - nc' chấm. Theo đúng thứ tự í mọi ng tự lấy vào bát bnhiêu thì tùy (mìh dỗi r đấy!).

Quay sang bánh xèo. Lần đầu làm chuyện í, hay cực :)). 2 tay 2 súng, à nhầm, 2 chảo, đổ bánh xèo xèo, cho nhân lên, gấp gấp, lật lật. Đem ra cả nhà cuốn cuốn ăn ăn (ko có cải xanh, dùng bánh đa nem cuốn với rau sống, dưa chuột và chấm với nc mắm chua ngọt thôi). Vì món này phải làm xog ăn luôn mà, nên 1 lúc lại đứng lên xèo xèo tráng tráng lật lật, cho mọi ng` nghển cổ chờ :)). Hay cực í, lần sau làm tiếp :))

À, món thạch 3 tầng của mìh thành côg 2/3. 2 tầng dưới đẹp lung linh mà tầng thứ 3 nó ko đông gì cả, hiz hiz. May có bạn Lim Nâu chữa cháy với mìh.
Rồi mí anh chị e ăn bánh trái lig tig, thổi nến cắt bánh... rồi dắt nhau đi kara. Mìh hát tấttttt cả các bài của các bạn :)), thậm chí hát 1 bài mà mìh còn chưa từng nghe bao h chứ k phải là nghe r mà nhớ với chả k nhớ nhạc :)).

SN Tek vui kinhhhhhhhh lên đc! Mà chả có ảnh ọt j đâu vì bizi qá k chụp đc :))

Friday, July 15, 2011

Biển.

Biển. - Dương Nữ Cẩm Tâm:
"


Tôi cho rằng, con người ta, lúc một mình nhất, mới thực là bản ngã, mới thực tĩnh tại để suy xét mọi vấn đề. Không một mối liên hệ, không một chút đụng chạm, không một chút liên quan tới bất kỳ, bất kỳ sự - cá thể nào. Lúc đó, bạn thậm chí còn nghe được tiếng 'cãi vã' ì xèo nhất trong lý tính và cảm tính của bạn, và bạn chỉ việc 'tóm lấy' những gì bạn muốn: một câu trả lời cho vấn đề bạn bế tắc; một sự thay đổi cho bản thân; một cánh cửa mới cho cuộc sống; ..."

Tí tách vỡ êm

1.
Một con gà vô tư và ngây thơ làm một con gà.
Biết ngoài gà còn vịt ngan ngỗng và đặc biệt là còn cáo
Nhưng hồn nhiên quên rằng
Bị-cáo-ăn-thịt là một trong những số phận của gà

Nên mỗi lần thấy cáo xơi gà,
Lại choáng, lại sốc, lại đau... tưởng chết!
Rồi xù lông coi xung quanh đều là cáo
Gà xung quanh cũng hóa cáo luôn.

2.
Một đôi giày bạn thích kinh nhưng không vừa và bạn vẫn nhất quyết xỏ vào.
Bạn nhất định thấy đẹp vì bạn đã thích!
Cơ mà cái sự không vừa... nó chẳng cần phải ầm ỹ kêu gào.
Bạn sẽ nhận ra thôi. Bạn phải nhận ra thôi.

3.
Một kẻ làm xiếc trên dây.
Cân bằng là điều quan trọng nhất.
Quá thế này ko đc mà quá thế kia thì cũng ngã quay.
Mà đi dây đâu phải chỉ có mỗi việc đi dây
Còn gió, mây, trời, nước...

4.
Nàng đã kể chuyện tôi lạnh lùng trong bar
Bằng cái giọng và cái vẻ mà tôi sửng sốt hóa-ra-là-tôi-đã-thế-á
Nhưng nàng sẽ có bao giờ kể
Rằng nhường nàng ngồi yên, tôi nhận về mình việc chạy loăng quăng?

Thursday, July 14, 2011

I've never been to me



Hey lady, you lady, cursing at your life
You're a discontented mother and a regimented wife
I've no doubt you dream about the things you'll never do
But, I wish someone had talked to me
Like I wanna talk to you...
Chị ơi, vâng, chính là chị, người đang nguyền rủa cuộc đời
Một bà mẹ bất mãn và một người vợ phục tùng
Tôi không nghi ngờ gì (rằng) chị đang mơ về những việc chị chưa từng làm
Nhưng, tôi ước rằng giá có ai đó đã nói với tôi
Như tôi muốn nói với chị...

Oh, I've been to Georgia and California and anywhere I could run
I took the hand of a preacher man and we made love in the sun
But I ran out of places and friendly faces because I had to be free
I've been to paradise but I've never been to me
Ồ, tôi đã từng tới Georgia và California và bất cứ nơi nào tôi có thể chạy
Tôi nắm tay một mục sư và chúng tôi yêu nhau dưới ánh mặt trời
Nhưng tôi bỏ chạy khỏi những nơi chốn và khuôn mặt thân thiện bởi tôi cần phải tự do
Tôi đã tới thiên đường nhưng tôi chưa bao giờ là tôi cả


Please lady, please lady, don't just walk away
'Cause I have this need to tell you why I'm all alone today
I can see so much of me still living in your eyes
Won't you share a part of a weary heart that has lived million lies....
Chị ơi, chị thân mến, đừng bỏ đi như thế
Bởi vì tôi rất rất cần nói với chị tại sao ngày hôm nay tôi cô đơn
Tôi có thể nhìn thấy chính tôi sống trong mắt chị
Tại sao chị không thể chia sẻ một phần trái tim mỏi mệt đã sống qua hàng triệu dối lừa này...


Oh, I've been to Niece and the Isle of Greece while I've sipped champagne on a yacht
I've moved like Harlow in Monte Carlo and showed 'em what I've got
I've been undressed by kings and I've seen some things that a woman ain't supposed to see
I've been to paradise, but I've never been to me
Ôi, tôi đã tới Niece và quần đảo Hy Lạp nơi tôi nhấm rượu sâm panh trên du thuyền
Tôi đã bay nhảy như Harlow ở Monte Carlo và cho họ thấy những gì tôi có
Tôi đã thoát y trong tay những ông hoàng và đã thấy những thứ mà phụ nữ chẳng nên thấy
Tôi đã tới thiên đường, nhưng vẫn chưa tới được tôi

[spoken]
Hey, you know what paradise is?
It's a lie, a fantasy we create about people and places as we'd like them to be
But you know what truth is?
It's that little baby you're holding, it's that man you fought with this morning
The same one you're going to make love with tonight
That's truth, that's love......
Này, chị có biết thiên đường là gì?
Nó là một lời nói dối, một ảo tưởng chúng ta tạo ra về những con người và nơi chốn mà chúng ta muốn họ như thế
Nhưng chị biết sự thật là gì?
Đó là em bé nhỏ xinh chị đang bế, là người đàn ông chị vừa cãi nhau sáng nay
Cũng là người sẽ yêu chị đêm nay
Đó là sự thật, đó là tình yêu...

Sometimes I've been to crying for unborn children that might have made me complete
But I took the sweet life, I never knew I'd be bitter from the sweet
I've spent my life exploring the subtle whoring that costs too much to be free
Hey lady......
I've been to paradise, (I've been to paradise)
But I've never been to me
Đôi khi tôi khóc cho những đứa trẻ không được sinh ra... chúng sẽ khiến tôi hoàn thiện
Nhưng tôi chọn cuộc đời ngọt ngào, tôi chưa bao giờ biết tôi đắng hơn từ vị ngọt
Tôi đã dành cuộc đời khám phá những hoan lạc diệu ảo mà cái giá phải trả quá đắt cho tự do
Chị à...
Tôi đã tới thiên đường (Tôi đã tới thiên đường)
... Nhưng chưa bao giờ tới được tôi...

(I've been to Georgia and California, and anywhere I could run)
I've been to paradise, never been to me
(I've been to Neice and the isle of Greece while I've sipped champagne on a yacht)
I've been to paradise, never been to me
(I've been to cryin' for unborn children that might have made me complete)
I've been to paradise, never been to me
(I've been to Georgia and California, and anywhere I could run)
I've been to paradise, never been to me
---
Cô ấy dịu dàng quá đỗi...

Monday, July 11, 2011

[F**kin] perfect - Pink

I've tried to translate this song into Vietnamese however it's so hard. I don't know much 'bout either idioms or slangs. Dictionaries isn't helpful enough (for me). Thus the translation below should be considered as a note for myself, in order to understand this song a little more. If anyone could help me improve it, thanks in advance :x

Although I was totally impressed by the official video clip of this song, I'd like to NOT post it on here 'cos Google may categorize my blog as st "unsuitable for children" :(. I don't like that.
For curious ones: u could watch it here. It's definitely impressive BUT scared. Thus, I suggest that someone
- who is shy when seeing people kissing
- who pretends looking around when watching a kissing scene in movies
- who is afraid of blood
DON'T watch it, plz :). I take NO responsibilities for any results it brings to u.



Made a wrong turn
Once or twice
Dug my way out
Blood and fire
Bad decisions
That's alright
Welcome to my silly life
Rẽ sai
Một vài lần
Tìm thấy con đường của mình
Địa ngục
Những quyết định sai
Không sao cả
Chào mừng tới cuộc đời ngốc nghếch của tôi

Mistreated
Misplaced
Misunderstood
Miss knowing it's all good
It didn't slow me down.
Bị ngược đãi
Đặt chỗ sai
Không ai hiểu
Không biết rằng mọi thứ vẫn tốt
Điều đó chẳng làm chùn bước tôi

Mistaking
Always second guessing
Underestimating
Look I'm still around
Lỗi lầm
Toàn nói xấu sau lưng
Hạ thấp
Nhìn này: tôi vẫn quẩn quanh đây

Pretty, pretty please
Don't you ever, ever feel
Like you're less than
Fucking perfect
Pretty, pretty please
If you ever, ever feel
Like you're nothing
You're fucking perfect to me
Người đẹp, người đẹp hỡi
Hẳn cô chưa bao giờ, chưa bao giờ cảm thấy
Rằng cô chẳng phải
Hoàn hảo (đêk) chịu được
 Người đẹp, người đẹp à
Nếu cô đã bao giờ, đã từng bao giờ cảm thấy
Rằng cô chả là gì
Cô chỉ là hoàn hảo (đêk) chịu được đối với tôi

You're so mean
When you talk
About yourself, you were wrong
Change the voices in your head
Cô thật tầm thường
Khi cô nói
Về bản thân cô, cô đã sai rồi
Thay đổi cái giọng điệu đấy đi

Make them like you instead
So complicated
Look how we all make it
Filled with so much hatred
Such a tired game
Làm cho nó giống như cô
Thật là phức tạp
Nhìn xem chúng ta đã làm gì
Khiến (đứa kia) căm ghét bao nhiêu
Quả là một cuộc chơi mệt mỏi

It's enough
I've done all I can think of
Chased down all my demons
I've seen you do the same
Đủ rồi
Tôi đã làm mọi thứ tôi có thể nghĩ ra
Gắng hết sức giải quyết bọn quỷ dữ
Tôi đã thấy cô làm thế

Oh
Ôi!

Pretty, pretty please
Dont you ever, ever feel
Like you're less than
Fucking perfect
Pretty, pretty please
If you ever, ever feel
Like you're nothing
You're fucking perfect to me
Người đẹp, người đẹp hỡi
Hẳn cô chưa bao giờ, chưa bao giờ cảm thấy
Rằng cô chẳng phải
Hoàn hảo (đêk) chịu được
 Người đẹp, người đẹp à
Nếu cô đã bao giờ, đã từng bao giờ cảm thấy
Rằng cô chả là gì
Cô chỉ là hoàn hảo (đêk) chịu được đối với tôi



The whole worlds scared
So I swallow the fear
The only thing I should be drinking
Is an ice cold beer
Cả thế giới sợ hãi
Thế nên tôi nuốt trôi nỗi sợ hãi (của tôi)
Điều duy nhất tôi nên uống
Là một cốc bia mát lịm

So cool in line
And we try, try, try
But we try too hard
And it's a waste of my time
Thật là vui
Và chúng ta cố, cố, cố
Nhưng chúng ta cố quá
Và điều này thật phí thời gian của tôi

Done looking for the critics
Cause they're everywhere
They don't like my jeans
They don't get my hair
Nghe chỉ trích vậy đủ rồi
Bởi vì nó ở khắp nơi
Họ chả thích quần jeans của tôi
Họ không thích tóc tôi

Exchange ourselves
And we do it all the time
Why do we do that?
Why do I do that?
Why do I do that?
Chúng ta đổi nhau đi
Và làm việc đó mọi lúc
Tại sao chúng ta làm vậy?
Tại sao tôi làm thế?

Tại sao tôi làm thế???

Yeeeeaaaahhh
Oooooooh
Oh baby pretty please

Yeeeeaaaahhh
Oooooooh
Ôi người đẹp, làm ơn!

Pretty, pretty please
Dont you ever feel
Like you're less than
Fucking perfect

Pretty, pretty please
If you ever, ever feel
Like you're nothing
You're fucking perfect to me
Người đẹp, người đẹp hỡi
Hẳn cô chưa bao giờ, chưa bao giờ cảm thấy
Rằng cô chẳng phải
Hoàn hảo (đêk) chịu được
 Người đẹp, người đẹp à
Nếu cô đã bao giờ, đã từng bao giờ cảm thấy
Rằng cô chả là gì
Cô chỉ là hoàn hảo (đêk) chịu được đối với tôi

You're perfect, you're perfect
Cô hoàn hảo, cô tuyệt vời

Pretty, pretty please
If you ever, ever feel
Like you're nothing
You're fucking perfect to me
Người đẹp, ơi người đẹp
Đã bao giờ, đã từng bao giờ cô cảm thấy
Cô chả là gì
Cô hoàn hảo (đek) chịu được đối với tôi!
---
Vài vấn đề nữa gặp phải trong lúc dịch:
- F*kin perfect dịch là "hoàn hảo đ' chịu đc" thì impolite quá :(
- Dùng "tôi" với "cô" chả thích hợp lắm. Nhưng dùng mày - tao thì nghe quá kinh và cho dù bài này nó ngông cuồng ngạo nghễ thì nó cũng ko cần phải mày-tao

Sunday, July 10, 2011

Monday, July 4, 2011

Vị mưa rơi

Hình chôm từ internet.

Nếu Đom Đóm là cửa tiệm bán kẹo dẻo đủ vị, thì bữa nay bạn đã nếm vị mưa rơi.
Nói rồi mà. Không có trắng tỉnh tình tinh và đen ngắt ngằn ngặt. Lốm đốm. Và bạn phải chấp nhận. Người là người mà, có phải thiên thần hay ác quỷ đâu! Người ta đau với cái chân đau của mìh rồi thì ko để ý gì đến chân tay ng` khác. Người ta có cái gạt tàn to đùng trước mắt nên ko nhìn đc cốc tách ghế bàn... gì đâu!
Thường người nói chả nghĩ gì ghê gớm, nên bạn cũng k cần drama (dịch nôm na là sến) một cách quá thể quá đáng. Take it easy - nói rồi mà!
*
Như trong vị mưa rơi hôm nay, bạn có thêm bao nhiêu xirô thơm ngọt.
Xi rô lơ mơ từ đêm trắng; xi rô gió nắng của một vòng sáng sớm Ao Trăng; xi rô kool ơi là kool từ vòng tay cao su của Huy Pink. [Lại nói, mang tiếng đi làm "moral support" cho em nó, thế mà toàn nói nhảm và tào lao từa lưa hạt dưa. (em tha thiết cái tên Mỹ Huy nhưng thôi mìh kệ ạ, mìh cứ thích gọi e í thế kia cơ!).]

À, còn có vị bão mùa hè - từ em Mướp Đắng.

Mướp Đắng là con bé với đủ thói (xấu) giống bạn:
- Uống trà đặc lè chả xi nhê gì, bảo "ko ăn em cũng k sao nhưng k uống trà em chết đấy!"
- Tỉnh bơ gặm mướp đắng cứ như ko.
- Chi chít khuyên tai, còn bảo: lúc trc nhiều hơn cơ nhưg e tháo bớt rồi đấy! (cái này bạn thua!)

Mướp Đắng ăn nói bốp chát thôi rồi. Cũng chuyện mấy cái nút ở tai của nó, bạn bảo:
- Ôi xỏ khuyên tai ở đoạn có sụn đau lắm. Bạn c phải tháo ra vì ko chịu đc đau.
- Ồi da em lành như da chó mà!
- Tao lạy mày!
- Chị ko nghe chó liền da gà liền xương à!

Nó mắng xối xả ko từ một ai. Nó bảo đứa này thần kinh đứa kia ấm đầu - như thế là còn nhẹ nhàng dịu dàng và yêu thương chán! Nên nếu đụng nhau ngoài đường bị nó chửi cho tét tát thì bạn cũng chả lạ (và tất nhiên chả dám ho he :">).

Rồi chính nó cũng chép miệng bảo sao bà toàn thói xấu giống tôi. Bạn thỏ thẻ:
- Nhưng c có nói bậy như mày đâu!
- Ối xồi cái bọn xưng mày tao có đứa nào k nói bậy!

Nó là đứa mà, khi nói đồ ăn hết rồi, thì nhất định phải chua thêm 1 câu: "Thôi bà nhịn ăn luôn đi cho gầy!"
Nhưng rồi lại đi làm cho bạn một đống đầy ú ụ, bảo rằng cái này nhanh đói nên phải ăn n`.

Nếu bạn ăn đc mướp đắng, bạn sẽ thích cái vị đắng lúc đầu để về sau thấy ngọt. Giống như là em Mướp Đắng... Vào một buổi sau mưa và trời gió ơi là gió, con bé gai ơi là gai xương ơi là xương, hí hửng như con nít, cười giòn tan khi thả lên trời mấy quả bóng bay sót lại sau một bữa tiệc tùng.

*
Sau tất cả, món kẹo dẻo vị mưa rơi, đã có thêm xirô lơ mơ, gió nắng, kool và bão mùa hè, giờ đc rắc một lớp icing cầu vồng.
Là lúc bạn BMW cười đầy bao dung, vỗ vai nhẹ nhẹ và nói: "U're so lucky. Absolutely!"

[12:36 - 2:00 AM - 4th Jul 2011]

Sunday, July 3, 2011

Thư viết từ Ao Trăng

The cuoi cung la k di holly nua ah? 1 tuan o "Đom đóm" the nao? 1 tuan ra o rieng thay sao? tu do co muon nam k? [Na - 11:09 pm 25 Jun 2011]

Ao Trăng - một sáng Chủ nhật đẹp giời,

[Hương] Na iu dấu,


Bên bờ ao gió mát, em ngồi viết thư để giả nhời cho sms trên kia của Na, vì một và thậm chí một vài và kể cả vài chục cái sms chắc cũng ko đủ nói hết.

Vậy là em dọn đến Ao Trăng đã đc non nửa tháng và công tác ở Đom Đóm - Na biết rồi đấy.
Đom Đóm - sẽ còn vô khối thứ để nói. Chả giấu gì Na, hôm nào em chả xách theo cái túi ba gang và xách về nhà một bịch đầy các thứ :">
Hai tuần - em mới chỉ kịp nếm vài vị. Mà Đom Đóm - ồ, em lại vừa nghĩ ra tên mới: nó là món kẹo dẻo đủ vị Betties Botts ;)) . Nói chung, mỗi vị kẹo sẽ là n` dấu ấn.
---
Viết tiếp giữa đêm - trong xó bếp

Nếu ngày xưa em ra sức phản đối: "khồng, các bạn SV ko cần đi làm thêm vì đấy là thời gian để chơi & để học, làm thì còn cả đời để làm!", ra sức can ngăn: "đi làm mấy cái việc ko-liên-quan đến nghề nghiệp của mìh để làm gì? chả tik đc tí kinh nghiệm nào, lại còn bị bọn nó bóc lột, ghét lứm!".
Thì giờ em ra sức... ủn vào mông các bạn: "Stop thinking, just DO IT! No pain no gain!".
Chứ gì nữa!
Nếu chỉ đọc sách mà làm đc việc ngay thì bọn tuyển dụng đã chả suốt ngày đòi mấy chục năm kinh nghiệm. Mà đấy còn là vác-các-thứ-từ-sách-ra-đời nhé! Còn những thứ ko có trong sách thì sao?
Tại sao mìh bị mắng dù lỗi chả do mìh?Làm thế nào khi bị bắt nạt?
Tại sao người này lại làm thế?
Làm thế nào với bọn fan cuồng?
Làm thế nào khi mìh là fan cuồng mà mìh ko bik?
Khi nhìn thấy 1 người khóc mìh làm thế có nên chăng?Nếu muốn khóc nhè chè thiu thì mìh làm tn?
Làm thế nào blah blah blah... blah blah blah...
(Đấy là lí do mà có chị Thanh Tâm với anh Chánh Văn này nọ, dù họ cũng chỉ là ng` chứ chả phải thần tiên - chẹp!)
Đống câu hỏi kiểu như thế đã n` - mà đống câu trả lời cũng ko chỉ có 1. Trong trường hợp này phải làm như này, với bọn như kia thì phải làm như kia, blah blah blah....

Nên Đom Đóm - món keo đủ vị - sẽ còn tốn n` giấy mực :P

*
Quay lại Ao Trăng.
Ồi, có thể nói thời gian này là khoảng thời gian... lành mạnh nhất trong đời em :)).
...

[1 Dec 2011: viết dở, thế rồi k viết nữa. Giờ chẳng nhớ nữa :) ]

Chào tháng Bảy của mìh!

what we gonna be ?:




via http://camilacantamessa.tumblr.com/



Bạn Min thik nhé, tuy nó k màu mè = cái tháng Sáu (thực lòng thì trôg cứ như sấm chớp giông bão tn í :)) )

Nhiều điều "rùng mình" đang xảy ra và mìh thích. Đón nhận trong tâm thức hồi hộp tị, phấp phỏng tị. Nhưng khá là bình thản và chậm rãi, kiểu từ từ rồi khoai sẽ nhừ. Chứ ko phải sốt xình xịch.

Cần thời gian để ngẫm và ngấm.

Saturday, July 2, 2011

Break free: Sống thẳng

Break free: Sống thẳng:
"... 'sống thẳng như cái cây nhiều khi cũng khó'.
Mình đã định reply rằng, kệ thế nào thì tao cũng phải sống thẳng. May mà mình đã không khẳng khái như vậy. Sống thẳng, mình thiệt thòi thì không thành vấn đề, nhưng nếu những người thân của mình thiệt thòi thì mình có chịu nổi không.
...
Chị Hoa bảo, 2 năm đầu chị phải bồi dưỡng hàng tháng cho các cô thì bé sẽ được chăm sóc đặc biệt. Nghe mà rớt nước mắt. Sống ở cái chốn này biết nuôi con làm sao cho nó nên người?

- Sent using Google Toolbar"

Mìh cứ nghĩ mãi về chuyện này. No solution til now - 20 Jul