Wednesday, December 29, 2010

Chân trần

Lại một thứ bảy.

Đài đã báo gió mùa đông bắc từ hôm kia.
"hôm kia" ấy bảo rằng "hôm-qua" gió sẽ tràn về.
nhưg chả thấy ma nào tràn về cả. chỉ có 11h đêm vẫn có đứa đi guốc cao gót lịch kịch kê bàn ghế. Thật hông thể tưởng tượng nổi là các anh zai bạn chú zể lại ngồi chơi bài, để cho thằng em chú zể cùng 1 số bô lão & mấy iem gái liễu yếu đào tơ (hị hị) fải đi kê bàn ghế!!!
Em chú zể lỉnh thỉnh bảo:
- Ô, hồi cưới cháu anh í đi chơi bài nhé, h cưới anh í anh í cũng đi chơi bài luôn!
"Cô" bảo:
- Ô thế thì mày cũng đi chơi đi, việc jề fải làm cho nó!
- Ồi làm người ai làm thế
=))

*
Anyway, bây giờ là sáng của ngày hôm-nay-thứ-bảy, bắt đầu cho câu chuyện chân trần.
Hnay có 1 đám ăn hỏi khác. & nàng sẽ đến dự/làm giúp... whatever, đại khái là sẽ thò cái mẹt ra ở đó.
Chiẹp, như... gần đây nàng thường như vậy, nàng mất khoảng... nửa giờ để lựa đc 1 thứ thích hợp tròng lên người. & lần này thì nàng yên ổn chui vào 1 cái váy kẻ carô elegant chết đc!
Be aware về vụ gió mùa, nàng xỏ vào legging.
Nhưg rồi chạy lên chạy xuống, chạy ra chạy vào, nàng thấy nóng kinh, & còn toát cả mồ hôi nữa.
Thế thôi, ko legging leggủng gì nữa! Chân trần nhé ;) !

*
Zời vẫn mát khi nàng đến nhà cô dâu.
Vẫn mát khi nàng giúp bày cốc tách bánh kẹo, đun nước pha trà blah blah...
Cho đến khi lễ liệc xog xuôi & 2 họ bắt đầu ăn cỗ thì... gió nổi lên! mưa nổi lên...!
ôi ôi ôi ôi...!!!

Trưa... rồi qua trưa... rồi đầu giờ chiều... rồi giữa chiều... nàng vẫn chạy đi chạy lại làm cái lọ cái chai. Cô dâu nhìn nàng zun zẩy bảo để cô lấy áo + tất cho nàng. Nàng ok mặc áo (1 cái áo dạ to sụ) nhưg lại (chả hiểu làm sao) khăng khăng ko đi tất.

Đống côg việc của lễ ăn hỏi & hậu trường lễ ăn hỏi kết thúc lúc ~ 4.30. Nàng áo dạ - chân trần bay về nhà. Rất te tởn kiểu "what a useful/meaningful day", kiểu "ko bizi sao tìm đc hạnh fúc", kiểu... ôi Pooh kute, ôi cô xinh tươi, ôi chú bùn cười... .v.v. & .v.v.

May là nàng chưa fởn te tởn đến nỗi... từ chối cái áo (như nàng đã từ chối đôi tất!). Nàng te tởn thì te tởn, nhưg zời lạnh là việc của zời lạnh & nó có làm cho nàng đông cứng trên đường thì cũng k fải là lỗi của nó!

Nàng về tới nhà bình yên. Ngoài răng đánh lập cập tí thì... ko sao cả. À cũng có 1 đứa chào nàng, & sau đó ra complain với mama nàng rằng "cháu chào nó mà nó ko giả nhời", & mẹ nàng reply ngay rằng: "m ko thấy nó sắp chết cóng à mà còn com với chả plain".

Viva má ma ^^.

***
Lại 1 ngày hôm nay (hôm nay thực sự là hôm nay, ko fải là hôm thứ 7). Nàng be aware về cái sự rét mướt. Sáng dậy thấy lạnh rùng hết cả mình, q' định rằng: hnay lạnh hơn hqua!
& nàng choàng đủ thứ lên ng`, to xụ như con gấu.
để rồi trưa nay: NẮNG.
vầng, NẮNG!

Thursday, December 23, 2010

À ơi... nông nổi ngủ đi...

À ơi... nông nổi ngủ đi...
Bướng ương nào cũng có thì mà thôi...
Hôm qua Mười Chín xa vời...
Hôm nay... cánh lá nhắn lời gì đây...?

Ru ta tròn một vòng tay:
Xin đêm đừng nắng, xin ngày đừng mưa!
Bao nhiêu sâu-sắc thì thừa?
Bao nhiêu bồng-bột thì vừa Hai Mươi!

À ơi... khôn khéo ngủ thôi...
Bằng nào toan tính bên nôi cũng nhầm...
Xin ta biết yêu một lần:
Biết tin người. Biết sớm gần nỗi đau...

Gọi tên rừng thẳm sông sâu:
Về đây ta bắc nhịp cầu Hai Mươi...!

[~ 11h22': Quên k ghi nguồn nên fải edit ngay] [Thơ trên HHT ngày xưa. e quên tên tác giả r ạ, e xozi nhớ. nếu e nhớ k nhầm thì là 1 bác gì đó Hạ, nhưg k fải Trang Hạ]
***
Hnay
- Răng Khểnh Xinh rủ mìh đi ăn kem. Fởn.
- Mrs. Perfect Couple với mìh 8 nhảm ko ngớt. Mrs còn bị mìh đầu độc.
- Hagrid vẫn thế ^^
- Moody Mắt điên vẫn thế ^^
- N~ việc tốt có thể list ra là
+ Discuss (mà người ngoài nghe dễ tưởng là 8 nhảm) với anh Rùa
+ Đầu độc Mrs. Perfect Couple & 1 cơ số followers khác
+ Little good news cho bác Hagrid
+ Viết hộ 1 cái email "dài kinh lắm" ;))
+ Chém gió với đại ca

***
Có nhẽ mìh fải cãi nhau kiểu... ng` nhớn hẳn hoi nhé!

[~ 12:30 am, ngày 22/12. nhưg quên chưa post h mới post =.-]

Sunday, December 19, 2010

darling i luv u...

(Vừa đúng đến lúc nghe đc câu đó thì type thôi ^^)

Cuối tuần. Kế hoạch break hết. Sờ vào quyển sách thứ 7 trong lúc đang-cùng-lúc đọc 6 quyển sách khác. Đủ các thể loại từ academic knowledge tới real experience, từ work tới education, từ must-be tới voluntary, từ motivated ngút trời tới... các cách thắt khăn, rồi từ children chicken tới... một vụ giết người hàng loạt!!!

Zồi ôi!!!

Tối qua, từ chối 1 party để... đọc sách, rồi cắm mặt vào xem phim từ đầu tối tới cuối tối. 1 fim oánh nhau bung xung xòe, đi xuyên thời gian veo véo. 1 fim hoạt hình 3D có thị trấn nhai và nuốt, với beef steak từ trên zời rớt xuống, mưa kem, lâu đài = thạch... Cuối cùng là Harry bọt bèo & hòn đá fù thủy. Nhìn lại bọn trẻ con hồi í kute kinh zị. & cái fim, vì là tập đầu tiên, đc chăm chút ghê gứm. Xem thấy... mãn nguyện. Trong lúc ngồi =)) n~ fút cuối cùng với Shaun the sheep thì lỉnh thỉnh nâu đá mới kinh!

Lúc cuối chiều  nay, lại làm lại quả 'ngọn đuốc' trên đầu. Fởn. Chả bù cho lúc fải đi shopping/clothing với ko-fải-kạ-kứng. Việc í horrible hơn cả khi fải làm việc với đứa mìh ghét. Vì khi làm với đứa mìh ghét thì mìh làm 1 mìh ko touch vào nó nữa. Nhưg đằng này đi cùng cứ bị chỉ chỏ lọ chai. Mìh ghét ghét ghét!!!

Cuối ngày vài việc điên2. Muốn hét áhhhhhhhhhhhhhháhhhhhhhhhhhháhhhhhhhhhhhhhhhhh
Nghe Beatles tiếp & đọc nốt vụ giết ng` lào B-).

tiếng guitar yêu quá. nhưng nhắc đến guitar mìh lại thấy bùn wá :((

so i hope u see... that i...

Wednesday, December 15, 2010

Nếu...

nếu không gian có quay trở lại...
nếu có ước muốn trong cuộc đời này... hãy nhớ ước muốn...
nếu anh gặp em từ đầu... có lẽ đã không ai qua bể dâu...?
nếu em hiểu thời gian ai cũng có khi ngược xuôi...
nếu có xa nhau suốt đời... đừng quên giấc mơ tuyệt vời...
nếu anh nói anh vẫn chưa yêu... là thực ra anh đang dối mình...
còn anh nói đã trót yêu em rồi... là hình như anh đang dối em...

Monday, December 13, 2010

Trời và người đều nhảm

post cái hình này cho sáng bừng!!!

Thứ 7. Mưa lướt thướt lê thê dầm dề.

Chủ nhựt. Trời tạnh. Nhưng đất ẩm ẩm. Trời xám ngoét. Cảm giác bủng beo tn í. Ko ra nóng cũng chả ra lạnh. Ko ra mưa cũng chả ra gió. Tóm lại là trời khó chịu ghê gứm.

Thứ 2. Chẳng khá hơn. Nhìn cái dự báo thời tiết. Chậc. Chắc tại humidity hơn 90% nên nó thế!

Trời ẩm thướt thườn thượt như mùa nồm tháng 3 - nhưng lại chả 1 tí lộc non phơi phới nõn nà của tháng 3!

Trời xám ngoẻn ngoèn ngoen như là n~ ngày lạnh nhất - mà lại ko tí tị gió - như n~ ngày lạnh nhất đáng ra fải thế!

Trời bình thường k nóng k lạnh như mùa thu - nhưng mùa thu thì đâu rồi nắng, đâu rồi gió???

K fải bọn Giám ngục Azkazban đã đến đây đấy chứ??? Sao mìh cũng chán nản nàn nan như này??? Vừa cười haha, vừa kêu gào ư ử. vừa muốn làm đủ thứ vừa chả muốn làm gì. vừa muốn chơi bời tung giời vừa muốn mọt sách cọt kẹt cót két!!!

"nản nhứt k fải là khi hông ai hỉu bợn, mà là khi chính bợn cũng chả hiểu mìh".

Saturday, December 11, 2010

Khi bthg` trở thành điên còn điên thì mới bthg`

Cảm ơn cậu đã chia sẻ thông tin.

Mình đang là người có nhu cầu sử dụng các sản phẩm của giáo dục ở cấp thấp cũng rất đau đầu về chất lượng các sản phẩm này. Bỏ thì thương, vương thì tội. Tuyển dụng người có khả năng một chút thì không giữ được lâu. Cái vòng lẫn quẫn này hành hạ mình hơn 2 năm rồi.
Những vấn đề mình đã gặp nói ra ít người tin lắm:
- Tốt nghiệp trung cấp kế toán chính qui loại khá không biết qui tắc tam suất, không biết dựng hình vuông bằng thước và compa, bảo một tấc là một gang tay! Mình không nhận thì không có người làm, nhận rồi thì mình cứ ngu mãi.
- Mình được một cô bé tốt nghiệp Đại học chính qui chuyên ngành kế toán loại giỏi quan tâm đến cộng tác. Khi được mình phỏng vấn tuyển dụng thì cô ta buộc miệng khen:" Sao chú giỏi quá" làm mình buồn mất 3 ngày vì mình chỉ học tại chức, lại chưa làm kế toán ngày nào! Vậy té ra cô ta cũng không thực sự giỏi, còn mình là loại đột biến gien, sẽ chết bất đắc kỳ tử. 

Làm việc được 3 tháng, cô ra xin phép ra đi mặc dù được trọng dụng. Lý do ra đi của cô ấy đưa ra không đúng với những lý do thực mà mình tìm hiểu được:
+ Càng có trách nhiệm thì cô ta càng không chịu nỗi áp lực công việc dồn nén cho mình vì những người khác làm sai nhiều quá bắt cô ta phải nghi ngờ và kiểm tra tất cả lại không chịu học hỏi cô ta.
+ Cô ta vào sau nhưng nhận mức lương cao hơn, làm những người khác không vừa lòng.
Cậu nói nhiều chuyện ở tầm vĩ mô phải mất 1,2,3... chục năm để các vị thượng thư hay cao hơn giải quyết. Mình thấy những vấn đề ở tầm vi mô cần phải giải quyết trong vòng 1 năm. Vậy là dành thời gian hàng tuần đào tạo lại họ. Ở trường họ học phải trả tiền, bây giờ mình phải trả tiền và thời gian của mình cho họ học. Họ mà học để làm được việc thì  mình sẽ bị điên vì họ có tư duy ngược và mình nói tiếng Việt họ không hiểu bởi ở họ những kiến thức phổ thông cơ bản vốn đã ít ỏi nay rơi rụng hết rồi.
Than ôi!

Lấy từ còm ment trong 1 entry ở blog của BS Hồ Hải. Ko đi làm ko thấy thấm :)

Monday, November 29, 2010

Mỗi bước chân em về qua/ phố xá ôm choàng mừng đón... :)

Weekend.

Sáng t7 đi làm như bthg`. im ỉm ìm im, mỗi tội ăn lug tug beng từ bánh bao, bỏng ngô, bánh gạo, bánh trứng, café. Rồi e Châu gọi. Rồi 2 đứa tí tởn đi ăn với nhau, buôn với nhau, khen nhau nức nở & chê bọn khác chết thôi ^^ ^^

Rồi bb nhau, mìh lật đật chạy ngược lại vào viện thăm ôg. Đúng lúc ôg với cô đi ra ngoài, zị là mìh quay lại cty ngồi (hết thuốc chữa r! nhưg nhờ thế 'chôm chỉa' đc ít ;)) )

Chủ nhựt.
Vật vã mãiiiiiiiii k dậy nổi. đến lúc dậy nổi r thì chạy như bay về nhà ôg bà (hqua ôg cảnh cáo: về sớm nấu cơm cho bà nhá, 7:30 ôg gọi điện check! may quá hnhư ôg ko gọi). thế r cơm cơm nc' nc', ăn ăn uống uống, rửa bát... mìh oánh cho cái cooker trắng bóc. mìh ngưỡng mộ mìh wá!

Rồi mìh lại chạy như bay đi Exhibition. Ghét vật. Hnào cũng mất cả tiếng đồng hồ nghĩ coi "..."

Nhưg r đi thì vui cực. mìh hôi đc 1 cơ số thứ mà mìh super hài lòng í. Thx bố già chết đc đc :*
*
Thế rồi mìh lại bay về nhà nấu cơm, ăn cơm với bố. Làm cái món cá trở nên kinh zị ngoài sức tưởng tượng của bố (tội nghiệp bố ^^).

Rồi mìh lại hùng hục đi giặt núi q/áo.
Nghe nhạc...

xin một tia nắng thắp lên môi hồng: để nhung nhớ
xin một đêm trắng hát bên vai gầy: lời phất phơ...
xin nụ hoa trắng rắc lên tay ngà: một hương phấn
xin lời phân vân giấu đi tình tôi!

Mỗi bước chân như đài hoa
khẽ khẽ rung trên đường xuân
mỗi bước chân em về qua
thấy phố ôm choàng mừng đón!
mái tóc quen hương lộc xuân mới
dáng xinh hai mươi mùa
gieo niềm vui

vẫn cứ ngoan như ngày thơ ấu
thương thương lời nói nhu mì!

em về thơm ngát áo hoa em cài nở e ấp
em về râm mát nắng trưa vơi đầy một giấc mơ
em về xuân đến có khi ko ngờ một nhan sắc
em về lênh đênh tiếng ca mỏng manh :)

mỗi bước chân như đài hoa...

mỗi bước chân em về qua...

mái tóc quen...

dáng xinh...
...
lời nói nhu mì
...

Rồi mìh onl, check mail & thấy 1 cái mail làm mìh =)) fởn kinh lên đc ^^


mỗi bước chân như đài hoa...
...
thấy phố ôm choàng mừng đón...
...

fòng vẫn chưa đc dọn để đón các ty về :-s

mìh đi ngụ đây

Đường đi khó! Đường đi khó!

Tự nhiên muốn rú rít lên câu đó. k fải của mìh, câu í ở trog 1 bài thơ nào đó đã học ngày trước.

Mìh là cái loại gì nhỉ? Là cái loại đi đường bằng phẳng thì thấy buồn tẻ, fải đào bới tung tóe nó lên rồi mới bước đi để có cảm giác fiêu lưu? Rồi đag fiêu lưu dang dở, mới đi qua 1 nửa cái đống đào bới tung tóe í thì lại :(( kêu mệt chán stress,

Friday, November 26, 2010

shining smile

If the circumstance is unchanged whether u cry or smile...

so...

why u have to cry?

Buồn đau xưa lùi hết ra xa...!

... Vì một lần yêu mà trút hết thơ ngây tâm hồn...

Phải. chẳng có 1 ai điên như thế cả. ở đây
Phải. mình cứ như trên mây rớt xuống
gặp bất kỳ điều gì bình thường như cái tường ở mặt đất này
cũng ố á vì trên cung trăng ko như thế...!

... Lòng chùng xanh xao nhìn nắng nắng như đang phai dần
để lại trống không...

Ừ. đôi khi mìh tự hỏi
như thế để làm gì. làm gì. làm gì...?

Cơn yêu qua rồi còn tiếng hát cho em ru đời
Còn gió xanh mơn man câu à ơi...!

Thơ ngây qua rồi còn ánh mắt bao dung em nhìn
Còn trái tim - đâu ngờ em rất hiền!

---
Rồi mai đây đời sẽ biết ơn em nhân từ
rồi mai đây người sẽ vô tư...!

Em cứ điên rồ ngớ ngẩn & phi lý đùng đùng để tin như thế?!


Sunday, November 21, 2010

;))

Khác hẳn với cái tốc độ 2 tháng/3 dòng, hnay mìh đọc 3h hết 3 chapters r nhớ ^^. Mai printout rồi đọc tiếp :X

Hay cực, bùn cười cực ^^

Ngơ ngác

Đêm. "cô giáo" chat với bạn chiện đời, chiện tình củm, chiện khúc mắc. 'cô giáo' k fải là 'cô giáo' nữa. là bạn :)

Sáng. Lạy chúa, bạn ko dậy muộn r cuống cuồng chạy loạn như mọi khi. bạn dậy sơm sớm để chỉ chạy hơi hơi loạn. & be on time.

Trên đường. Bạn nhận đc 1 SMS làm bạn xụt xịt, xúc động zung zinh.

Hoa Lư. hoa hoa hoa???

9h. Bạn nhận đc 1 cú điện thoại từ fía bên kia bán cầu. 'thầy' nghe bạn bô lô ba la, trong ngày - của - thầy - cô. Cuối cuộc fone call bạn có nhớ ra điều đó. nhưng rồi bạn ko chúc chiếc gì cả. vì 'thầy' có fải là 'thầy' đâu! whatever, có 1 thứ vẫn là vĩnh viễn :) (nói đến đây lại nhớ đoạn điên rồ 'vật vã' của bạn hồi năm ngoái).

11h30'. Hoa? ... bạn xin - lỗi - trong - im - lặng.

*
Chiều. Bạn chân đất, xắn quần. rửa hàng đống hàng đống bát, rồi cắm hoa, rồi quét sân. Trời nắng nắng gió gió. Bạn nhìn khóm hoa hồng đung đưa trong gió, bỗng nhớ "những cánh hồng, sân ngoài một chiều mây bay..."

Trời đất giống hệt cái ngày đó của 3 năm trước - ngày "người nằm xuống nghe tiếng ru...". Người thanh thản đi từ thế giới này sang một thế giới khác. Có thanh thản ko? Bạn nghĩ lại. Và tự trả lời: có lẽ là không... vẫn còn 1 chuyện...

*
Tối.
Nhà cô vẫn thế. Nhưng bạn vào đấy hồn nhiên ôm con mèo, nói chuyện như chưa hề có gì :). Nhưng... nhưng... nhưng... bạn thì vậy. cô thì vậy. con mèo thì vậy... có những thứ không còn như trước. Bạn dằn vặt sao mìh k cứng rắn hơn; sao mìh lại nói vậy; sao mình lại làm thế... Bạn chợt nghĩ: liệu lần sau mình có enjoy...?

*
Đêm.
Bạn chat chit gossip đến 2 AM, trong đó có 1 cuộc chat voice 78'. Quá nửa trong đó mention đến work. Bạn bị workaholic vô fương kíu chữa.

*
Sáng.
1 missed call 6 AM
1 received call 6.30
...
1 received call 7.45
...
Đường đất ngổn ngang. Nhà cửa ngổn ngang.  Cống rãnh ngổn ngang. Vôi cát đá sỏi, nước bẩn, rác rưởi - ngổn ngang.
Cỗ bàn ngổn ngang
...
Như những gì bạn đã quen làm. Chạy đi chạy lại, lấy cái lọ xọ cái chai. Tỉ tỉ lần nthế rồi mà! Chỉ là...

Cái cảm-giác. Ôi trời ơi cái cảm giác!!! Tại sao nó lại như thế? Tại sao nó lại ko như vậy? ĐÂY ko fải là ĐÓ, nên đáng lẽ bạn ko fải là người làm những việc như vậy (nhưng bạn lại đòi fải có cảm giác như vậy - bạn dở hơi rồi!!!).

*
Thế rồi bạn vô tình hóng đc 1 câu chuyện.
...
đại công trường kia. có ngổn ngang bằng đống nghĩ suy trong đầu bạn...?

À. hôm qua, 'brừ brừ' đã quay trở lại.

Thursday, November 18, 2010

Anh!

















Cây bút gãy trong tay
cặn mực khô đáy lọ
ánh điện tắt trong phòng
anh về từ đường phố
anh về từ trận gió
anh về từ cơn mưa
từ những ngày đã qua
từ những ngày đang tới
từ lòng em nhức nhối
thôi đừng buồn nữa...
anh!

tấm rèm cửa màu xanh
trang thơ còn viết dở
tách nước nóng trên bàn
và lòng em mong nhớ...

ở ngoài kia trời gió
ở ngoài kia trời mưa
cây bàng đêm ngẩn ngơ
nước qua đường chảy xiết
tóc anh thì ướt đẫm
lòng anh thì cô đơn
anh cần chi nơi em
sao mà anh chẳng nói?

Anh - con đường xa ngái
anh - bức vẽ không màu
anh - nghìn nỗi lo âu
anh - dòng thơ nổi gió
...
mà em người đời thường:
biết là anh có ở!

- Xuân Quỳnh -

Tuesday, November 9, 2010

Thấy cây mà ko thấy rừng

Khi mìh treo stt đó...
chị 'hàng xóm' ngồi ở cab bên cạnh hỏi: cây ở đâu, rừng ở đâu thế?
TP bảo: thấy cây mà ko thấy rừng, chắc đấy là cái côg viên
bạn D: ồ đấy là ptích cty mà ko ptích ngành & vĩ mô
...

bỗng dưng thấy tỉnh bơ






Saturday, November 6, 2010

Rơi


Ngoài thềm rơi cái lá đa
Tiếng rơi rất mỏng như là rơi nghiêng...

*

"... Em nhớ anh..." (bài hát của Minh Thư)

*
"I miss u like crazy..."

*
Tiến thoái lưỡng nan
đi về lận đận...

ngày xưa lận đận
không biết về đâu...

mây bay khắp xứ
chân mờ cõi xa...


*
Đôi lúc muốn được buông mình
như con mèo lười sớm nay sưởi nắng...






Đôi lúc muốn được buông mình

Như con mèo lười...

Wednesday, November 3, 2010

Sông hirôxê...

Sông Hi rô xê
nước nông

đứng giữa dòng nước không ướt váy

hỏi
một người
lòng cũng nông như vậy:

làm sao tôi
có thể
yêu
sâu?

Tuesday, November 2, 2010

Nhớ mong là một chiếc lá...

Điện thoại nhớ. cảm tưởng như nó đang rung ầm ầm. Nó thèm sms n~ điều nhảm nhí.

ps: ảnh ở đây fần lớn đi chôm chỉa ở 4gianna... gì đó k nhớ nữa. search với keyword í sẽ ra

Sunday, October 31, 2010

Ai bảo mùa thu!



The smile on your face... chắc là melted đc vì cái nụ cười í ^^

*
(dưới đây là thơ của cô XQuỳnh)
*
Sao không cài khuy áo lại anh?
trời lạnh đấy... hôm nay trời trở rét
gió nhiều quá... phòng trở nên chật hẹp
bụi mù... ngoài đường phố ít người qua

Em từ nhà đi tới ngã tư
xe dừng lại trước hàng đinh thứ nhất
chờ sang đường: đèn xanh vừa bật
em... lại quay về... thành phố mùa đông

Em đi qua hiệu sách ngoại văn
cô bán sách ngồi sau quầy lặng lẽ
sau tủ kính sách nằm yên tĩnh thế:
nào ai hay... giông bão ở từng trang?

Đến hay là nét mặt hồ Gươm
vừa xanh đấy - như lòng người đổi khác...
trời trở lạnh... phải chăng hồ mềm yếu?
nên đổi thay rồi... một sắc tương tư?

Em thấy mình cũng thật vẩn vơ...
lại đi thương cây bàng trước ngõ:
cây dù nhỏ: gió dù gió dữ!
hết mùa này cây lại lên xanh!

Sao không cài khuy áo lại anh?
trời lạnh đấy... hôm nay trời trở rét...

*
anh - con đường xa ngái
anh - bức vẽ không màu
anh - nghìn nỗi lo âu
anh... vần thơ nổi gió...

mà em người đời thường:
biết là anh có ở!

*

Saturday, October 30, 2010

Thất vọng




Thế nào gọi là thất vọng?
Là điều tin tưởng bỗng sai?
Khi nào thì mình thất vọng?
Là dối mình... có một ai?
(thơ của Mai meo)
*
Theo logic ở trên thì mìh ko thất vọng. Ko thất vọng. Tại mìh nghĩ là điều đó có thể xảy ra (nhưg tất nhiên ko mong nó sẽ xảy ra) (nhưng tất nhiên nghĩ 1 cách reasonably & logically thì hiểu rằng dễ là nó sẽ xảy ra đấy!!!)

Ôi xồi và nó xảy ra thật. Chỉ là thêm 1 signal để khẳng định: đấy nó thế đấy.

Chỉ thấy chán bỏ mẹ thôi, chứ ko thấy thất vọng.

Tình khúc Ơ-bai


Tôi đi bằng nhịp điệu
một, hai, ba, bốn, năm

Em đi bằng nhịp điệu
sáu, bảy, tám, chín, mười

Ta đi bằng nhịp điệu:
nhịp điệu không giống nhau!

Ta đi bằng nhịp điệu:
nhịp điệu sao khác màu!

Sông cạn đá mòn
Sông cạn... đá mòn...
Làm sao cho trọn
Làm sao cho trọn bên nhau!

Ơi bai...
Ơ bai...
Ơ bai...

[bác Trịnh Công Sơn]

*
[thà rằng những con đường cứ chạy song song
còn hơi cắt xoẹt nhau một phát
rồi lại xa ra, xaaaaaaa...
không bao giờ cắt lại...
chẳng bao giờ trùng nhau...!]

*
[hai đường thẳng song song
cắt ở phương nào nhỉ?
người bảo "nếu không gian..."
ta cúi đầu suy nghĩ...!]
- H2T ngày xưa -

Thursday, October 28, 2010

Viết lại cho Tiếu ngạo giang hồ



[Là những gì tôi nghĩ, sau khi nghiền hết bộ Tiếu ngạo giang hồ của Kim Dung]


1. Lâm Bình Chi

Chàng trai trẻ, chàng muốn ta viết lại thế nào cho cuộc đời chàng?
Ta thích cái tuổi trẻ "kiến ngãi bất vi vô dõng giả" của chàng và ta thực sự tin rằng, nếu đó là một thế giới thật, thì cái Tâm đó của chàng sẽ không thay đổi.

Ta tin rằng Kim Dung đã thiên vị kinh khủng đối với Lệnh Hồ Xung và quá ư là bất công đối với chàng. Tại sao chàng lại phải trở nên như thế - chỉ cốt để Kim Dung trỏ vào và nói: đó, chàng trai tội nghiệp đó là nạn nhân của những toan tính và mưu mô đó đó...

Nhưng rồi ta tự hỏi...: toan tính của ai? Mưu mô của ai...?
Nếu tổ tiên của chàng biết rằng cái nghệ thuật hắc ám đó thực sự là... chết chóc, sao còn giữ làm gì? Nếu ko fải để lấy cái uy phong & danh tiếng cho gia tộc?

Tội nghiệp Lâm Bình Chi. Ta hiểu, nếu ko fải chàng, thì sẽ là hậu duệ của chàng. Chắc chắn sẽ có một Lâm Bình Chi nào đó, fải chịu nghiệp chướng nào đó, vì lỗi của tiên tổ chàng.

Chỉ có điều, khi chàng có cái Tâm đẹp như thế, ta thấy tiếc và đau quá...

Ta không ước rằng 'giá như chàng đừng gặp fải một kẻ khốn kiếp như Nhạc Bất Quần...'. Ta chỉ ước giá như chàng sáng suốt hơn chút chút. Giá như lúc nghe chuyện giữa Sư phụ và Sư mẫu, chàng ko fải đang lấp ló ở rìa núi mà thênh thang đứng trên đỉnh núi. Vision của chàng sẽ cao, lớn, rộng - hơn một chút. Phải không?

Ta... vẫn cứ tin có những điều là mãi mãi, Lâm Bình Chi ạ. Cũng như Nhạc Linh San: đến chết nàng vẫn lo cho chàng. Vì nàng tin chàng.

Những ngày sống dưới lao tù của Giang nam tứ hữu, chàng sẽ nhận ra. Chẳng chóng thì chầy. Ta tin. Ta tin. Ta tin!

2. Nghi Lâm

Lúc đầu, ta nghĩ ta sẽ để nàng được ở bên Lệnh Hồ Xung. Điều đó sẽ công bằng và hạnh phúc cho nàng.

Nhưng không được, Nghi Lâm ạ.

Tri kỷ của Lệnh Hồ Xung là Nhậm Doanh Doanh: người mà dửng dưng nhìn người ta tự móc mắt khi trót lỡ thấy Thánh cô đi cùng Lệnh Hồ Xung. Trong khi nàng thì ăn trộm vài trái cây cũng đã thấy day dứt.

Lệnh Hồ Xung đầy mình tiểu xảo. Nàng thì ngây thơ và cả tin.
...
Ta nghĩ, thứ mà nàng nghĩ là tình yêu ấy - nó chỉ là sự ngưỡng mộ mà thôi. "Nghề riêng nhớ ít tưởng nhiều..." Ta thấy, sẽ hạnh phúc hơn khi cứ để nàng trọn đời giữ trong tim hình tượng Lệnh đại ca hào hiệp. Còn hơn là ở cạnh chàng 3 ngày rồi thất vọng kinh hoàng vì hình tượng người anh hùng của nàng tan nát!

Và thay vì Lệnh Hồ Xung, ta ước, nàng hãy ở cạnh cha nàng nhiều hơn một chút. Để thấy rằng mọi giới hạn là do mình đặt ra mà thôi!

Ta vẫn chờ để được thấy một Nghi Lâm bé nhỏ, dịu dàng nhưng phơi phới tự do!

Tuesday, October 19, 2010

Xe bus

... Và mùa thu...

... Tình iu chỉ có một, nhưng những thứ na ná tình iu thì có nhiều...

... Nghĩ mà... rùng rợn. từ 2003 tới 2010. 7 năm! và cũng... quá đủ lớn để mong bé lại...?

...
Em nhớ lại chuyện ngày quá khứ
...
Ngôi sao cháy bùng trên sóng Nhê va
Và tiếng chim kêu mỗi buổi chiều tà...

Năm tháng đắng cay hơn
Năm tháng ngọt ngào hơn
...
Em hát khác xưa rồi
Khóc cũng khác xưa theo
...

Có thể ngày mai ta cũng đi qua
Một cánh cửa nao lòng trong truyện Tuyết...!

Tuesday, September 28, 2010

Tuổi nào nhìn lá vàng úa chiều nay...

Đã từ bao giờ... first priority đã thay đổi?
Từ bao giờ... ko còn thấy cảm xúc là 1 thứ quan trọng...?
Từ bao giờ... ko có time để cảm thấy gì đó...? Chỉ là nghĩ. & n~ emo chỉ gói gọn trong: vui, buồn, chán, nản, mệt, hoang mang, thất vọng. N~ thứ tinh-tế-hơn và bớt-lý-trí hơn - đâu rồi?

Anne Tóc đỏ dưới chái nhà xanh.
Ko biết đã bao lâu mới lại đọc 1 cuốn truyện? 1 câu chuyện đủ ấn tượng để đọc xong thấy nổi gai ốc khắp người. Muốn viết viết viết. Nhưng...

Tìm thấy niềm vui trong mọi ngày mình sống
trong mọi việc mình làm
mọi người mình gặp
mọi điều mình nói
mọi chuyện mình nghe
mọi trời đất trăng sao gió mây cây cỏ hoa lá cành đường sá nhà cửa chim muông cây cối...
*

Mười năm chân bước trên đường đời
gặp nhau không nói không nụ cười
chút tình dường như hiu hắt bay...

mười năm sau áo bay đường chiều
bàn chân trong phố xa lạ nhiều
có người... lòng như nắng qua đèo...

có đôi khi mìh chợt nghĩ: mìh bây giờ - có fải là mìh mà 10 năm trước mìh đã ước, đã nghĩ rằng mình sau này sẽ nthế?

Lạ ghê.
Trc kia ng` ta viết nhật ký vì có n~ điều ko biết tỏ cùng ai. H viết blog. Muốn n~ điều ko-biết-nói-với-ai sẽ nói-được-với-ai-đó, sẽ vô-tình-một-ai-đó-thích-hợp-đụng-phải?

nhưng rồi lại sợ nhỡ employers đọc đc?
sợ nhỡ enemies đọc được?
mà k fải enemies, chỉ là 1 kẻ nào đó đọc & thấy weakness của mìh & đánh vào cái weakness đó?
sợ nhỡ cái viết ra bây giờ nhưg 5, 10, 15 sau k còn muốn nhìn thấy nó? "trăm năm bia đá thì mòn/nghìn năm internet hãy còn... trơ trơ!": phải, xử lý 1 quyển sổ thì dễ hơn 1 tỉ lần xử tử 1 thứ đã trót lỡ quăng lên mạng!

Ôi. đời đc mấy nỗi mà fải care nh` thế? Do it just 'cos u want to do it - NOT 'cos u're afraid of another thing.

Mìh k nhớ tên cậu í nhưng chuyện của cậu í với Anne thật romantic. may mà mìh già r, k thì lại chết vì dreaming. K nói nh` nhưg hiểu rất nh`. Gì đâu: nhìn n~ j` ng` ta làm. & n~ j` ng` ta ko làm. là đủ mà. thật đấy!

Monday, September 27, 2010

Tuổi nào ngồi hát mây bay ngang trời...

Tối nay, lúc chạy xe về tới nhà, vừa lúc headphone chuyển qua khúc dạo đầu bình yên đến sững sờ của Ngày xưa Hoàng Thị... Tiếng violin da diết luôn ám ảnh...

1 lần tỉnh dậy giữa đêm. 2h30' - khoảng đó. Vì kịp nhìn đồng hồ ở laptop. Phải. Laptop sáng trưng. Nick Yahoo sáng trưng. Chắc lại fải đợi 1 bận nữa em lovetop lăn đùng ra ốm. Thì mới lại đc thương xót nâng niu.

Sáng. Đồng hồ kêu năm lần bảy lượt, lúc tinh dậy & ngóc đầu khỏi chăn, gối: 6:18 am. Cuống cuồng với rửa bát, giặt đồ... & vù khỏi nhà lúc - hnhư 8h, or hơn kém 5' gì đó (trong khi giờ làm việc bđầu từ 8h - hohoh!).

Công ty. Hợp đồng để check. Tài liệu để search. Gõ gõ gạch gạch xóa xóa. Mail để check rồi cặm cụi type, cặm cụi send, chờ reply rồi lại reply... Điện thoại y/cầu này nọ, tới lượt mìh lại gọi vì cái lọ cái chai... Online nhưng nick đen ngòm, nếu có sáng thì cũng đỏ chót cái biển one-way. Bạn bè thỉh thoảng buzz hỏi 3 câu - xoay quanh việc m có cái documents đó đó ko share t, m k biết bọn nọ nọ vừa nthế nthế àh... Đồng nghiệp ngồi cách 3 bước chân cần hỏi j` cũng YM thay vì đứng lên ra tận nơi, hỏi tận mặt.

Trưa. Bánh mì. Vừa gặm vừa online vừa đọc đc dăm trang sách. Rồi chưa hết giờ nghỉ trưa thì lại nhận hung tin. Lại nghĩ. Bố khỉ! Chán chả buồn chửi. Thở dài. Thở dài. Thở dài...

Chiều.
Lại hợp đồng. Sếp này giục ầm ầm: Deadline cái HĐ này là hnay nhé. Sếp kia ngúng nguẩy: Ah`, HĐ như thế t đã ký mà m dám í kiến à.
Lại template. Khách gọi - chỉ kịp nghe "a cần cái A" giữa 1 đống ồn ào. e chả biết a là ai, cũng chả hiểu cái A to nhỏ tn, túm bừa 2 cái vô thưởng vô phạt. Bất hạnh thay, nó lại KO vô thưởng vô fạt tí nào. Hic, critical thinking quá thể để làm gì!

Thế rồi vì cái task đc issue vào chiều chủ nhựt & deadline là ngày hnay, mà rời khỏi cty - lúc 9h kém 10'

Tuesday, September 7, 2010

Em đi nghe chị

Vậy là một vệt gió nữa lại tới và lại bay...

Mìh đã định nói dối rằng "chiều nay fải ra sân bay tiễn bạn". Nghĩa là nói dối vậy thôi. Mà ko biết rằng chiều nay bé đi thật.

Bé cũng chẳng call mình để nói cái câu ở trên kia.

Mìh thấy hụt hụt như thể mìh cầm cái gì đó trong tay, giả vờ thả nó rơi ko ngờ nó rơi thật.
Rồi thấy có lỗi điên cuồng vì đã lỡ hẹn.

Nhưng rồi thế thôi và thế thôi...


"The ones that love us never really leave us..."

Vào lúc này thì ko nghĩ đc vậy, chỉ thấy buồn thật là buồn.

Sunday, August 29, 2010

Diêm + ling ting

Đầu tiên là bài thơ tên là Diêm.

Có người ví:
tình yêu như vỏ với que diêm!
Nhưng em ko nghĩ thế:
Bởi que diêm chỉ một lần sáng lóe
còn vỏ bao - làm cháy đến trăm lần!

Em ko thể là phần sẫm nơi vỏ kia
để làm sáng
rồi đốt lịm đời những que diêm mỏng mảnh
nơi
hết lần này đến lần sau lấp lánh:
rất đa tình
rồi phụ bạc như không!

Nhưng em sẵn sàng làm chiếc que
dám đốt cả trái tim diêm sinh bé xíu
cháy đến tận cùng thân diêm trắng trẻo
dù kiếp tàn:
nhưng hiểu:
đã-được-yêu!

Dẫu anh có tham lam đến bao nhiêu:
sau mỗi cuộc tình - chỉ dăm ba vết xước
có nghĩa gì đâu: bởi em tin mình được
chứ yêu nhiều - bạc thếch
có gì đâu!

Nếu muốn suốt đời ở mãi bên nhau
thì câu ví kia - xin người rút lại
bởi... cái ngắn ngủi
khác xa
cái còn mãi mãi
...
mà tình yêu
...
là đi đến tận cùng


***
Tiếp theo là fần lig tig.
Finally, i'm who i'm. Lig tig và nhảm nhí thế đấy! Cũng như khi mìh bó tay bảo rằng: có thể nhảm đến thế cơ á - thì bi h cũng fải để ng` khác có quyền làm zậy với mìh chứ!

Mìh thik shopping với các bạn shopaholic :P
Mìh thik đi café với các bạn café-holic, ở n~ quán mà mìh thik :P
Mìh thik đi lang thang với các bạn holic lang thang :P
Mìh thik sổ fải là sổ lò xo dày & giấy đẹp
Mìh thik ly tách fải là ly tách thủy tinh & giữ cho nó trong veo
Mìh thik đồ dùng fải friendly với người sử dụng và đặc biệt ko thik n~ thứ đẹp nung ninh rồi 3 ngày đã hỏng. Vì rất mất time để chọn đc 1 thứ đẹp nung ninh, xog r chưa dùng đc bao lâu nó đã lăn đùng ra hỏng r thì thật toi cơm (giống kiểu "cầm vàng mà lại qua sông/ vàng rơi ko tiếc tiếc côg cầm vàng).
Mìh thik áo sơ mi đừng có quá ngắn để khỏi fải suốt ngày sơ vin ra sơ vin vào
Mìh thik trời mưa đẹp nhưg k fải trời mưa bẩn
Mìh thik những ngày gió hiu hiu




Thấy vui & fởn vì dẫu là lig tig nhảm nhí nhưg at least ko ba fải. h mìh cực ghét cái câu "tn cũng đc". tn cũng đc tức là tn?

Thursday, August 26, 2010

Tự hát

Chẳng dại gì em ước nó bằng vàng
trái tim em... anh đã từng biết đấy:
anh là ng` coi thường của cải
nên nếu cần: anh bán nó đi ngay

Em cũng ko mong nó giống mặt trời
bởi sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuống
lại mìh anh với đêm dài câm lặng
mà lòng anh... xa cách với lòng em...

Em trở về đúng nghĩa trái tim em
biết khao khát những điều anh mơ ước
biết xúc động qua nhiều nhận thức
biết yêu anh. và biết được anh yêu.

Mùa thu nay sao bão mưa nhiều
những cửa sổ con tàu chẳng đóng
dải đồng hoang. và đại ngàn tối sẫm
em lạc loài... trước sâu thẳm rừng anh...

Em lo âu trước xa tắp đường mình
trái tim đập những điều ko thể nói
trái tim đập cồn cào cơn đói
ngọn lửa nào le lói giữa cô đơn...

Em trở về đúng nghĩa trái tim
biết làm sống những hồng cầu đã chết

biết lấy lại những gì đã mất

biết rút gần khoảng cách của yêu-tin


Em trở về đúng nghĩa trái tim em:
là máu thịt đời thường ai chẳng có!
vẫn ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữa!
nhưng biết yêu anh - cả khi chết đi rồi...

[vẫn là cô Xuân Quỳnh. nhìn lại tháng 8 thấy có 1 entry thôi àh. là sao ta?]

Tuesday, August 10, 2010

Xin chào mùa thu :)

chới với và chơi vơi
ngày như là chiều vậy
đã đến chưa thu ơi
còn sót mùa nắng cháy

cây nửa xanh nửa vàng
lá nửa ở nửa rơi
thương một màu mây cũ
nhớ về bay đầy trời!

*
bỗng nhận ra hương ổi
phả vào trong gió se
sương chùng chình qua ngõ
hình như thu đã về

sông được lúc dềnh dàng
chim bắt đầu vội vã
có đám mây mùa hạ
vắt nửa mình sang thu

Thursday, August 5, 2010

Gió cuốn đi cho mây qua dòng sông...

1.Khi mìh type n~ dòng này thì cái title ở trên đã treo đc vài ngày. mà mìh k nhớ là mìh đã định viết cái j` khi mìh type cái title đó.

2. Hnay đi qua hàng mã. Lòe loẹt như lúc nào nó cũng thế. Bỗng nhớ lần mìh với bạn lên cầu Long Biên. 1 ngày gần sát sạt trung thu, đi qua con fố này đông kinh hoàng và người với đồ hóa trang cứ như là Carnival ở trời tây! mìh định nói với bạn là mìh bỗng dưng nhớ đến ngày đó & nhớ bạn. dưg rồi tự nhủ thôi nói làm gì. bạn lại bảo: đừng trầm trọng hóa vấn đề, đừng gọi con mèo là sư tử. mìh k trầm trọng hóa cái rì. chỉ nói với bạn điều mìh nghĩ. mà dường như bạn sợ mìh thik bạn - chắc thế. Ok, bỏ qua.

3. Hnay lại đc nghe thêm vài chuyện về bạn. Hơi shock ko nghĩ bạn lại nthế. Sau hàng đống chuyện đã xảy ra, nghĩ rằng. Chậc, mìh bất đồng với bạn về tất cả. Duy chỉ có 1 chuyện mìh côg nhận bạn đúng toàn tập.
Lòng tin.

4. Mìh nghĩ hoài. Về cái nô lệ và tự do. Về active & passive. Lúc chiều, ngồi bó gối nhắn tin cho ông già. Bỗng dưng thấy mọi thứ ko có tương lai.

5. Tối qua, message của ông già béo ú làm mìh xụt xịt. Nói sao nhỉ. nó rất 'human', rất 'emotional' & sensitive. dù ông già có 1 rổ tính xấu (và có thể gọi là xấu tính thường xuyên xuất chúng bất thình lìh). Dù tn, cái message đó, thực sự khiến mìh muốn ôm ông già 1 fát!

6. Mỗi ngày học thêm đc 1 tí tị bọ. Đủ để mìh nhẫn nại àh, và đủ để mìh bớt bớt ngu si (nhưg ko quá nhanh vù vù đến mức đốt cháy giai đoạn, huh.). Hnay đi hỏi & học đc đống bài lquan đến việc cần fải đi hỏi ntn.

7. Mìh thật ngại với client vì mìh quá ngu.

8. I'm not a liar & i dont want to be a liar. No one can force me to do that. I'm who i am.

9. Mìh lại đag bị ăn quá liều carbonhydrat.

10. Cái gì cũng có lý do của nó. thay vì kêu ầm lên là tại sao lại làm xtupid như thế thì hãy nghĩ xem lý do chính đáng nào để ng` ta làm như thế. chẳng có ai tên là xtupid trên đời. kêu ca bớt đi tí, mìh!

11. linh hoạt.

12.

6.

Sunday, August 1, 2010

Nhảm tập n

1.
Có đôi lúc ta muốn tìm về/ dạo chơi trên cánh đồng ấu thơ/ lòng bay theo cánh diều no gió...
và ngồi hát ca... tự do...

2.
some forever not for better. some has gone/ and some remains
all these places have their moments
in my life: i love them all!

3.
hãy yêu ngày tới dù quá mệt kiếp người
còn cuộc đời ta cứ vui

4.
tuổi mẹ già mẹ nào đâu có mong chi/ thương đàn con giờ nơi xứ xa
cuộc đời nghèo giàu sang biết ra sao/ một trang thơ - mẹ vẫn chờ tin

nhìn lại mình còn được đi khắp muôn nơi
thua gì ai trần gian chốn này
còn mẹ già ngồi đây vá khâu
mình đơn côi nhìn nắng chiều buông

thèm một lần đc nằm nghe tiếng ru êm
nghe thời gian lặng trôi trước thềm...

5.
hỡi chiếc lá nào bay về trời
có gửi lời với tôi
hãy giữ lấy giùm tôi nụ cười
và đức tin ở con người

6.
mùa đã trôi qua những miền xanh thẳm
người đã đi qua những lần em buồn

7.
và bỗng nhiên em lại thấy bơ vơ
tay lại vụng. trán lại dô ra như trước
...

8.
đêm ta về
ta nằm
nghe đời quạnh hiu...

ở chốn
xa xôi
có người
đi về
về
nơi
cuối
trời

giọt nước mắt
rơi
khóc người
âm thầm
từ bỏ cuộc chơi

đêm
ta về
ta nằm
nghe đời
quạnh hiu

9.
mười năm xưa đứng bên bờ dậu
đường xanh hoa muối bay rì rào
có người
lòng
như khăn mới thêu...

mười năm sau áo bay đường chiều
bàn chân qua phố xa lạ nhiều
chút tình
giờ như nắng qua đèo

tóc người
dòng sôg xưa ấy đã xa
đã lênh đênh biển khơi

có lần
bàn chân qua phố thấy người
sóng lao xao bờ tôi!

10.
cuộc đời lạ lùng
cuộc đời ước mơ những điều viển vông

11.
Hẹn gặp nơi xa xôi
một ngày có nắng mới
những ưu tư trong em lại rồi sẽ qua!

Friday, July 30, 2010

Thôi được ạ, mìh sẽ viết 1 entry tử tế

Tối 27/7, đi uống nước đám cưới. Gặp bạn. Tóc xoăn. Guốc nơ. Áo xống rất style (mà t bỗng dưng quên mất cái style í tên là gì).

Rồi bợn đưa tặng tớ quà xinh nhựt.
Rồi tớ về nhà mở ra.

Rồi tớ tự dưng thấy lặng lặng đi ko nói đc câu gì.

Những cái stick đánh dấu sách màu xanh hình con gấu xinh xinh
Móc đeo mobile hình cỏ bốn lá.
Và cái cup màu vàng tươi. những cái họa tiết theo-đúng-style-chọn-quà-của-bạn. Hoa, lá, mây, sao vẽ kiểu trẻ con ngố ngố. Và những con chữ bay nhảy:

Our dreams are young

Sms 1 fát cho bạn. Thấy chút gì như xụt xịt với cảm giác ngày xửa ngày xưa.
Và lâu... mới thấy bạn reply.
Hope u'll find some peaceful mins in ur madly buzi life, to taste this life... Well, i haven't spent much time to choose a gift like this... for a long long long time... it reminds me 'bout past & memories... one of my friend has said: "nhu chua he co cuoc muu sinh"...
 Như chưa hề có cuộc mưu sinh...

Thursday, July 29, 2010

Giống con hạc giấy kia: cứ xoay tròn mãi trên đỉnh đầu...!

Tình yêu nơi đâu nơi đâu
băng qua đêm thâu
có khi chỉ cách nhau một câu

Tình yêu nơi đâu nơi đâu
ghé sát vai nhau
có khi sẽ cách nhau một đời

Hu... hú... huh...
Giống con hạc giấy kia: cứ xoay tròn mãi trên đỉnh đầu!

Tình yêu nơi đâu nơi đâu
khi đêm qua mau
sớm mai chỉ thấy sương mịt mù

Tình yêu nơi đâu nơi đâu
sánh bước bên nhau
có khi chẳng thấy nhau một đời...

*
Ngu ngốc. Chỉ vì 1 câu nói ko suy nghĩ. Và mọi thứ trở nên vô nghĩa. Ngu ngốc tệ hại!
*
Những hẹn hò từ nay khép lại
thân nhẹ nhàng như mây
chút nắng vàng giờ đây cũng vội
khép lại từng đêm vui
...
có nụ hồng ngày xưa rớt lại
bên cạnh đời tôi đây
có chút tình thoảng như gió vội
tôi... chợt nhìn ra tôi...
...
tiếng thì thầm từng đêm nhớ lại
ngỡ...
chỉ là cơn say...
đóa hoa vàng... mỏng manh cuối trời...
*
đa cảm là ko tốt. vô cảm càng ko tốt.
ntn là đủ? đến cảm xúc mà cũng cần fải đc điều khiển một cách lý trí rằng từng đó thì đủ và từng đó thì quá thiếu nhưng từng đó đó thì lại quá thừa - vậy sao?
*
đường chẳng xa, núi không mấy cách chia
trong đáy mắt: trời xanh là vĩnh viễn!
trang nhật ký xé trăm lần - lại viết:
tình yêu nào cũng tha thiết như nhau!
*
lợi dụng. just a view. bạn cứ nghĩ vậy đi. vậy mà bạn bảo rằng bạn rộng lượng?
tớ thì nhỏ nhen thôi. nhưng tớ ko nghĩ đấy là lợi dụng. mà nếu đấy là lợi dụng thật, thì tớ sẽ bảo: ok, sao ko? tớ chấp nhận bị lợi dụng vì với tớ, no practice - no gain. tớ cần practice. người ta thì qua đó sẽ 'lợi dụng' đc thế nọ thế kia, còn tớ, qua đó, tớ cũng tốt hơn. tớ nghĩ nó là win-win cooperation.
*
lạy chúa. hôm đó, khi nói toẹt ra với bạn mấy cái điều tớ băn khoăn & làm tớ ko thoải mái, thì t thấy thoải mái thật! còn bạn có nghe hay ko thì đấy là quyền của bạn rồi.
*
"như chưa hề có cuộc mưu sinh"
cái cup màu vàng như nắng đúng style của bạn... chà.
vậy đó. vậy đó. vậy đó...
sống nhanh như quán tính

biết đâu có đôi lúc đôi chân mỏi mệt
...
biết đâu sớm mai nắng em phơi cuộc tình...

[dạo này mìh nhảm nhí hết cỡ]

Monday, July 26, 2010

Trái tim ta như nắng thuở ban đầu... :)

1.
Sân ga chiều em đi
mênh mang màu nắng nhạt
bụi bay đầy ba lô
bụi cay xè con mắt

Sân ga chiều em đi
gạch dưới chân im lặng
bóng anh nghiêng thành tàu
tóc anh xòa ngang trán

Sân ga chiều em đi
bàn tay da diết nắm
vừa thoáng tiếng còi tàu
lòng đã Nam - đã Bắc

Anh thương nơi em qua
những phố phường tấp nập
bỡ ngỡ trong ánh đèn
còn lạ người, lạ tiếng

Anh thương nơi em qua
những sương chiều mưa tối
dặm đường xa nắng dãi
chuyến phà con nước dâng

Em xao xuyến trong lòng
nhớ về nơi ta ở
ngọn đèn và câu thơ
tiếng thở đều con nhỏ

Bình hoa trên cửa sổ
quán nước chè mùa đông

Con tàu với dòng sông
ra đi và trở lại

Hà nội ơi Hà nội:
sân ga chiều em đi

2.
Hoa cúc xanh... có hay là không có?
trong đầm lầy tuổi nhỏ của anh xưa
một dòng sông lặng lẽ chảy về xa
thung lũng vắng. sương bay đầy cửa sổ...

Hoa cúc xanh... có hay là không có?
một ngôi trường bé nhỏ cuối ngàn xưa
mơ ước của người - hay mơ ước của hoa
mà tươi mát, dịu dàng đến thế?

Cỏ mới mọc, con chim rừng thơ bé
nước trong ngần thầm thì với ngàn lau
trái tim ta như nắng thuở ban đầu
chưa chút gợn một lần cay đắng!
trên thềm cũ: mùa thu vàng - gió nắng
đời yên bình chưa có những chia xa
khắp mặt đầm xanh biếc màu hoa
hương thơm ngát cả một vùng xứ sở!

Những cô gái da mịn màng như lụa
những chàng trai đang độ tuổi hai mươi
người yêu người - yêu hoa cỏ - đất đai
những câu chuyện xoay quanh mùa hái quả!

Hoa cúc xanh - có hay là không có
tháng năm nào ấp ủ thuở ngây thơ
có hay không thung lũng của ngày xưa:
anh đã ở - và em thường tới đó:
châu chấu xanh, chuồn chuồn kim thắm đỏ
những ngả đường phơ phất gió heo may
cả một vùng vương quốc tuổi thơ ngây:
bao ước mơ mượt mà như lá cỏ!

Anh vẫn nghĩ chắc là hoa đã có:
mọc xanh đầy thung lũng của ta xưa!

---
Tues, 12th Apr 2011
Sửa theo lời chị Ngố Chảnh
Bài 1 là Sân ga chiều em đi - của cô Xuân Quỳnh
Bài 2 là Hoa cúc xanh - cũng của cô Xuân Quỳnh

Saturday, July 24, 2010

when u say nothing at all

...
1. những hẹn hò từ  nay khép lại. thân nhẹ nhàng như mây...
2. ừ thôi em về chiều mưa giăng lối
3. như chưa từng có những phút lìa xa...
4. tìm lại đi hãy tìm lại trong mỗi người: để ta không thấy ta như lúc này
5. the world may change my whole life through but nothing's gonna change my love for u
6. i miss u like crazy every minute everyday
7. if life is so short
8. những khi chiều tới cần có một tiếng cười...
9. nhìn tôi lên cao nhìn tôi xuống thấp
10. cứ yên lòng rồi giông tố sẽ qua
11. hẹn gặp nơi xa xôi một ngày có nắng mới
12. em nằm em nhớ... một ngày trong veo...
13. còn gió xanh...

mìh buồn ngủ & sẽ đi ngủ.

Thursday, July 15, 2010

Đôi khi thấy trong gió bay...

Đôi khi nắng qua mái hiên làm tôi nhớ
Đôi khi bỗng nghe bước chân về đâu đó... của em...

Ngày nào vừa đến: đã xa muôn trùng...
Ngày nào vừa đi... lạnh lùng bước chân...!

Đôi khi thấy trong gió bay lời em nói...
Đôi khi thấy trên lá cây... ngày em đã... xa tôi...

Đôi khi nắng lên phố xưa làm tôi nhớ...
Đôi khi có mưa giữa khuya... hồn tôi... bỗng... vu vơ...!

Đôi khi thấy trên lá khô - một dòng suối
Đôi khi nhớ trong mắt em: một bóng tối nhỏ nhoi...

Từng ngày tình đến: thiết tha ân cần
Từng ngày tình đi: một vùng vắng hiu...

Đôi khi thấy trong cánh chim
từng đêm tối

Đôi khi nhớ trong tóc em
mùi cây trái thơm tho...

Đôi khi bước qua phố xưa lòng tôi nhớ...
Đôi khi thấy trong vết thương...

Rồi như đá - ngây ngô...

Saturday, July 10, 2010

Xin được làm mây, mà bay khắp nơi giang hồ...

Bắt đầu từ... uhm. 12h đêm, lúc mình pack đồ chăng? 20' pack đồ rồi ngủ quèo. hẹn đồng hồ 2h30' để làm nốt tẹo việc cho xong, nhưg ko mở mắt nổi. 3 rưỡi bị dựng dậy. 4h lên xe ra sân bay. cái Hà Lội thật tệ. Từ cái hồi nó chưa mở rộng, sân bay đã ở đầu bản đồ & nhà mìh thì ở cuối bản đồ. zị là 6h10' bay mà fải đi từ 4h, thật dã man tệ bạc.

Thế rồi lên máy bay, ăn cái bữa sáng hàng khủng: 1 bánh hambuger, 1 bánh giày/bánh nếp kiểu nhựt ăn w giò (chả lụa), tráng miệng = bánh ngọt nữa. VN airline hào fóng dễ sợ!

Vèo fát, vô tới Cần Thơ. Tới nhà bác Trí (or Chí, cháu xin lỗi bác, cháu k rõ :">) này. Uống sữa đậu nành bác gái tự nấu, ăn dâu da đất (trong này gọi là trái dâu). Rồi mìh w Tek lượn lờ & xách về chuối nướng, bánh sắn (củ mì) nướng (cái này KTX KTQD đầy mà hồi í mìh hem ăn bao h :">) & cái món tên là "cơm rượu". Chuối nướng & bánh củ mì ăn vặt rất là vui. Còn cái cơm rượu thì thật kinh zị. Đấy là lý do tại sao trog này ko có sữa chua nếp cẩm :))

Trưa, mìh đc ăn lẩu cá giò. Ui, cá ăn giòn giòn, ngon kinh! Rau muống cũng giòn chứ ko bở. Nước lẩu nấu = nước dừa => siêu ngon (ực ực ực).

Chiều, đi chơi 1 chỗ gọi là Phù sa. Eh, trong này đặt tên nghe vui cực. Khu du lịch Phù sa. Chỗ í giống như 1 cái vườn. Àh ko, 1 cái bãi giữa sông, nhưg nh` cây như rừng áh. Ngày cuối tuần thì sẽ có trò chơi với các thứ, nhưg mà giữa tuần nên ko có cái chi. Nhưg mìh thik! Vắng hoe. Yên lặng như tờ! Nghĩ: mìh mà ở Cần Thơ này, lúc nào cần suy nghĩ rì & ko mún ai đụng vào thì mìh dông thẳng ra đây!

Tối. Ăn bánh xèo Ngọc Ngân ở đường Trần Phú (gần nhà văn hóa thành phố, chỗ ngã tư cắt với Trần Văn Khéo). Ngon hơn đứt bánh xèo Mười Xiềm hồi mìh ăn ở SG :P. Ăn cả bánh chè nướng. Hihih, lúc đầu tưởng là cái bánh gì, hóa ra là thịt-ở-bánh-chè-của-con-heo nướng lên ^^.

Kết thúc buổi tối = café ở canteen khách sạn.
*
Hôm sau, đi mũi Cà Mau.
Thật là 1 ngày... hoành tá tràng.

  • Ăn sáng ở Hậu Giang (chợ Cái Tắc): bánh lọt, bánh mì, café (ngon hơn cái hàng ở canteen tối qua).
  • Ăn trưa ở Cà Mau (cái nhà hàng ở trong cái khách sạn, của bộ đội, tên là T98): lẩu cá ngát, bồn bồn xào vọp, cơm cá kho tộ, mìh cố tình gọi rau luộc ăn với kho quẹt nhưg ở cái hàng này nó k bít làm kho quẹt. Nó làm như kiểu là cho nc' mắm vào niêu rồi đun đến lúc cạn nc' mắm. Đắng lè :)). Rau su su, bầu bí gì đó, thì nó cho mìh ăn cả cái "lò xo" (cái đoạn thân cây cuộn như cái lò xo & cứng ngắc í ạ!). Đc món mực trứng chiên giòn thì rất là ngon & em phục vụ ở í thì hiền & xinh :X
    • Rồi ra đến chỗ Năm Căn & xuống ca nô phi vù vù trên sông - ra đến đầu mũi Cà Mau. Trời ơi trời! Hiểu tn là cái cảm giác mênh mông sông nước miền Tây. Mìh mệnh hỏa, mà chả hỉu sao mỗi lần nhìn thấy nước trời mênh mông là mìh fởn kinh lên đc! Trời xanh, mây trắng. Rừng tràm. Nước sông ko trong veo mà đục đục (phù sa mà!). Những ngôi nhà thưa thớt, lúp xúp lá dừa. Hàng đống chậu treo trên tường và hàng đống lưới quăng trên sàn. Nhà nào cũng 1 cái võng vắt ngang. Và chả mấy nhà cần có cửa! Chao ơi!
    • Đến mũi Cà Mau nì. Trèo lên cái đài quan sát. Bỗng dưng bị sợ độ cao (tại thằng ôn Tek!). Tự nhiên mắt thấy hoa hoa, tối sầm. 2 đứa, đúng là fải dùng từ "bò": bò từng bậc xuống á!
    • Túm lại là chạm đc tới cái cực Nam của Tổ quốc (nghe thiêng liêng quá đi!). 3 cái cực còn lại chưa chạm tị nào :">
    • Rồi lại lên cano lượn vèo vèo trên sóng. Lúc đi thì có mưa, mà h nắng tưng bừng. Mà... kệ nắng, mìh vẫn... ngủ =)). Thật ko hổ danh "ngủ bất cứ nơi đâu, trog mọi hoàn cảnh nào".
  • Ăn tối ở Bạc Liêu
    • àh lúc sáng đi có ghé nhà Công Tử Bạc Liêu. Mìh ước gì nó làm giống như cái Dinh Bảo Đại ở Đà Lạt. Tức là để nguyên xi cho ng` ta đi thăm đi! Đằng này nó làm thành cái nhà hàng khách sạn rì đó rồi. Mìh k hỉu đc nó quy hoạch cái kiểu gì. & cái côg trình bị "tầm thường hóa" đi. Mìh ko nói việc kih doanh làm cho nó tầm thường, mà là, n~ cái đồ quý tộc đó, hãy nhớ là nó có từ hồi nào nào nào. e.g. từ tận năm một ngàn chín trăm hồi đó đã có... xí bệt => thật là sành điệu! Chứ bi h để ng` dùng rồi đối xử chả ra gì => giá trị của nó bị giảm đi rất là nh`. Hiểu ý mìh ko? 
    • Anw, đag nói chuyện ăn. Xe dừng ở 1 chỗ, k bít chỗ nào, chỉ bít là đối diện cái Bảo tàng gì đó. Àh lúc đó là đi tới 1cái ngã 3, nó có cái biển chỉ "bạc liêu 1km, cần thơ 110km" thì quẹo vào hướng Bạc Liêu. Chời, cái chỗ "quảng trường" trước bảo tàng cơ man là quán ăn. Tụi mình (tức mìh & Tek, hí hí) ăn gỏi cuốn, bánh cống (rất nuột!), chả giò => 26k cho 6c, mỗi loại 2c (rẻ quá trời!); trái cây đĩa - 10k (ko ngon = Nha Trang); chè thái 7k (trời ơi siêu rẻ!!!); bánh flan - 3,5k/hộp, siêu ngon!!!

*
Ngày hnay (lúc type đoạn này thì là sáng sớm ngày thứ sáu, 9/7. đag ngồi café - à ko, rau má đậu chứ - ở canteen.)

Hôm 8/7 huh?

Sáng đi chợ nổi. 6h mới mở mắt đc. Rồi kẹt xe lig tig beng (do thí sinh đi thi ĐH, chứ tfố này yên bình lứm áh!). Dưg mà cũng vì tắc đg` nên kịp ăn đc nửa ổ bánh mì, 1 cái bánh bao chiên, 1 xíu xôi gà. (bánh mì: 5k/ổ, ngon hơn bánh hqua ăn ở Hậu Giang nhiềuuu!!!; bánh bao chiên có nhân: 2k/chiếc, xôi gà đầy hụ 5k/hộp. chời ui :(( )

Túm lại là lúc đến chợ thì còn đc vài cái xuồng lèo tèo. Rồi ngồi bẹp ở chợ trên bờ 1 lúc rất là lâu. Uống rau má dừa. Má mua 3 quả sầu riêng thì 2 quả lởm. Mìh mua 1 bịch hàng đống bánh: bánh da lợn, bánh bò, bánh tai yến, quẩy, bánh chuối... mấy món này péo ú & hơi lởm. Bánh bò đây ko ngon như bánh tối qua ăn ở Bạc Liêu =((

Rồi về khách sạn. Rồi anh Thành ghé, rủ đi cái chợ chi đó - ko nhìn thấy tên, nhưg nó ở Trần Văn Khéo & Ung Văn Khiêm đó, gần xịt cái chỗ mìh ở. Nhìn thấy nhìu thứ hay như là hàng đống các loại mắm, nh` thứ ko bít gọi tên chi & 1 cái món, ăn thì ngon nhưg nhìn nó làm thì thật bửn.

2 đứa lượn chán k vớ đc kí rì hay, zị là té về khách sạn. đc 1 chốc thì lại đi ăn trưa =.-

Ăn trưa ở khách sạn. Cá bông lau kho tộ ngon lứm. Kho quẹt, hé hé, bõ côg mìh dòm ngó - cũng ngon. Còn thì thường thôi àh. Có cá kèo to = ngón tay, gọi chiên giòn mà lúc hóa đơn ghi là nướng, mìh ăn 1 con nên hem bít rút cục là nướng or chiên. Gỏi xoài khô cá sặc thì tệ quá =((

Chiều cả nhà lăn đùng ra zzzzzzzzzzzzzzzzz, có mỗi mìh thức (& type cái đoạn trên kia). Rồi lại lượn ra chợ mua đồ. Rồi mìh fải giặt hết đống quần áo. Rồi qua nhà bác Trí (or Chí, vẫn chưa check :">). Trời, ăn tiệc linh đình áh!

  • ba ba nấu chuối đậu
  • da trâu xào (lần đầu trong đời đc ăn, bác Luyến bảo đây là món Quảng Bình đó!). ăn zòn zòn, dai dai, ko ngán tị nào. có rau dăm & 1 ít hột lạc rắc ở trên
  • gỏi cuốn
  • bò xào hành tây & cà chua bi
  • canh cua nấu rau gì í (ko ăn cơm nên ko ăn canh)
  • cá rô kho (cũng k ăn nốt)

*
Sáng sớm ngày hôm sau. (lúc type đoạn này thì đã sang ngày 10/7). Dậy sớm bắt xe lên Sài Gòn. Ko ăn nổi gì nữa. Nhưng uống rau má đậu ở canteen Đoàn 30. Ngon! Rau má dừa ở đây cũng đc. Nhân tiện, rau má dừa ở chợ An Bình (chợ nổi cái răng) cũng ngon. Còn ở 1 cái quán trên đg` Nguyễn Trãi, gần đối diện Đoàn 30 thì tệ quá!
*
Bữa chiều, lúc ngồi cano chạy vù vù trên cửa sông ra tới mũi Cà Mau, nhìn nước nhìn trời, nhìn những căn nhà lúp xúp lá dừa, võng đu đưa, lưới, chậu... và thênh thang không cần cửa nẻo: thấy mìh hiểu đc chút chút "xin được làm mây, mà bay khắp nơi giang hồ..."

Sunday, July 4, 2010

Love of my life

Sáng qua, bỗng dưng tự hỏi: ủa, zị quy định trong đời đc fép có bao nhiêu "love of my life" nhỉ? Mìh nghĩ, > 1 chắc cũng k vđề j`, fải k.

Nói thật là mìh hơi có cảm hứng với cái thứ mìh đag làm. & mìh ngộ ra là có vẻ mìh thik học luật. Hahah, cái thứ mìh làm lúc chiều qua mìh thấy giống Due Diligence :P.

anw, i'm not a slave of work.

Mìh cũng sẽ k nghĩ đến việc ng` ta nói đó là bù nhìn. ko ở trong chăn k bít chăn có rận (1 câu kiểu kiểu nthế nhưg k fải với nghĩa tiêu cực nthế, ý mìh là k ở trog hoàn cảnh mìh thì ko bít đc, đừng fán linh tinh). àh & mìh hỉu tại sao "trợ lý là tư vấn", còn mìh là bù nhìn :). hah, cái gì thì có thể tư vấn, cái gì thì fải chỉ đâu đánh đấy, ng` có hiểu ko?

no prob. mìh vẫn thế: i'm what i want, whether others understand or not.

(nhảm nhí kinh)

Wednesday, June 30, 2010

Just a promise?

It's because a promise - we're friends?

Although, ok, i know, i know, i know... No, i dont know!

Someone thinks RESULT is more important than METHOD.

To me, happiness is on the road, not at the finish line...

actually i dont know what i'm thinking now. shocked. that's all i could...

i dont know what makes me hurt more: the f-things happening around me, f-people around me - or you - a "responsible" friend. no, im not sure we're friends or not. i cant tell!

just 'cos of a promise! what people couldn't do in this world?
---
more truth - more hurt!

Tuesday, June 22, 2010

Có bao giờ...

Có bao giờ...
Bạn thấy cần một ai đó
Ở bên
Chẳng nói
Chẳng hỏi
Không tại sao, tại sao, tại sao
Không "chuyện gì thế, nói nghe coi nào"
Không "bạn nói đi, tớ nghe đây"
Không "thế rốt cục là có chuyện gì"
Không "cố lên, cố lên"
Không "rằng thì là mà cho nên ta phải"
...
Không ồn ào rạp phim
Không ồn ào phố xá
Không ồn ào tivi
Không ồn ào bóng đá
...
Không "vì bạn ít nói quá nên tớ phải nói thay"
...
Chúng ta ngồi bên nhau
Tâm trí trôi đâu đâu nhưng rất có thể
Đã hoặc đang hoặc sẽ dạt cùng về một phía...

Chúng ta chẳng làm gì chỉ nhìn sao nhìn trời nhìn gió
Hoặc nhìn nắng nhìn cây nhìn cỏ
Hoặc nhìn mặt trời nhìn biển nhìn sóng xôn xao
Chúng ta chẳng nói câu nào - dẫu chỉ là một chút sách vở nhạc họa thi ca
Cũng chẳng nghĩ ngày sau, ngày xa
Những gì được mất
Những gì cho qua
Những gì phải giành giật
Chẳng cần bận tâm mình phải làm cái lọ cái chai
Chẳng cần tính toan:
Ước mơ mình là thế này, tham vọng mình là thế nọ - mà mình đã làm được từng nào?
Càng chẳng phải so đo sao người đó người kia thì như thế mà mình thì như thế!

Chúng ta cứ ngồi yên để tâm trí lang thang
Lang thang lang thang và gặp nhau - như "mọi con đường đều dẫn đến thành Rome", như "những con đường anh đi rồi cũng đưa anh về bên em"!
Chúng ta hiểu mà không cần nói
Chúng ta thấu mà không cần nghe
...
Tri kỷ!
Chúng ta đứng lên, cười tươi rói và ôm nhau chào tạm biệt.

Sunday, June 20, 2010

drama

"Cuộc sống đầy những bất ngờ những bí ẩn, nhưng ko phải lúc nào ta cũng như đang diễn trên một sân khấu kịch, nơi mọi thứ sẽ xảy ra trong vài mươi phút, mà có những quãng thời gian nghỉ dài hàng năm trời giữa những sự kiện lớn trong cuộc đời con người. Chính khoảng thời gian đó là dành cho ta hoàn thiện bản thân, bù đắp những thiếu sót, là khoảng thời gian ta trau dồi luyện tập để đến thời điểm nào đó ta sải cánh bay cao và bay xa.
Tuy nhiên chính trong những lúc đó, bản thân ta lại lười nhác, tầm nhìn lại ngắn, thế là cứ ê a rong chơi và đôi khi cảm thấy nhàm chán. Rồi lại tự hỏi sao trong đời mình cái gì cũng nhạt nhoà sao chẳng có thử thách chẳng có sự kiện nào gọi là trọng đại là thú vị xảy ra với mình nhỉ? Cái gì cũng sẽ đến thôi nhưng mà chỉ sợ đến lúc đó lại ko đủ năng lực mà thể hiện để từ đó tạo thành bàn đạp đưa ta đến với những cái mới mẻ hơn, to lớn hơn; những cái có thể thay đổi cả cuộc sống ,cách nhìn của ta, để ta thấy được những tháng năm qua ta nỗ lực âm thầm để có lúc ta sẽ thực hiện được ước mơ của mình.
Chỉ mong cho bản thân có thể hiểu rằng ko nên ngủ quên, ko nên lười nhác để thời gian của mình trôi qua vô nghĩa, và ko phải cứ nhất thiết phải có sự kiện gì thật to lớn vĩ đại xảy ra trong cuộc đời ta thì mới chứng minh là ta đang sống và cống hiến. Chính thời gian khi ta học tập rèn luyện cũng là khoảng thời gian đầy ý nghĩa và rất quan trọng, là lúc ta nhìn ta hiểu bản thân ta rõ hơn. Là lúc ta học cách chiến thắng sự lười nhác ỉ lại, sức ì cố hữu bao năm qua, là lúc ta học cách sống chăm chỉ và nỗ lực.
Có thể ta sẽ chỉ là vai phụ trong cuộc sống, nhưng dù là vai gì, một khi đã nhập cuộc thì hãy làm cho thật tốt."

Friday, June 18, 2010

một đường đi từ khởi thủy

Olga Bergholtz
Kỷ niệm 100 năm sinh Olga Bergholtz (1910-1975) nữ nhà thơ, nhà văn Liên Xô. Bà nổi tiếng nhất với những tác phẩm sáng tác trong thời kỳ Leningrad bị bao vây. Bà đã vượt qua được những nỗi niềm tinh tế, vô tư lự của thế giới trong trẻo, vẫn mang nỗi đau riêng và cảm nhận riêng về thời cuộc, để viết về cuộc đời xung quanh, về tình yêu. Hơn thế, nhờ có nỗi đau cá nhân, bà có cảm nhận sâu sắc hơn về những nỗi đau và niềm hân hoan của nhiều người khác, của nhân dân, của dân tộc. Bà có câu thơ bất hủ "Không ai bị lãng quên và không điều gì bị quên lãng".
...
Tôi xin nói, các bạn ơi với cuộc sống riêng tôi,
Không thể có những tháng năm trên đời vô ích,
Không thể có những thông tin vô nghĩa, không mục đích,
Không thể có những con đường đi qua, nghĩa là, hóa không cần!
Không thể có những thế giới lạ xa, không thể không tiếp nhận,
Không thể có những tặng vật, bị hàm hồ cho đi một cách phân vân!
Cũng không thể có một tình yêu vô ích,
Kể cả những tình yêu bị dối lừa, đớn đau, bi kịch,
Thì chút ánh sáng trong veo, dẫu chỉ sáng chập chờn
Cũng suốt đời ở mãi cùng tôi!
Và có lẽ, chẳng bao giờ là quá muộn đâu,
Khi ta dám làm lại từ đầu trọn vẹn đời mình sống,
Dám bắt đầu lại từ đầu - một đường đi từ khởi thủy,
Và ứng xử làm sao, để nếu có quay nhìn quá khứ
Thì đừng phải ân hận xóa bỏ đi điều gì,
Dù là một tiếng kêu, hay chỉ một lời than!
(1962, Bằng Việt dịch)
source: chungta.com

Sunday, June 6, 2010

Quên n~ điều ngỡ chẳng thể nào quên...?

Chẳng biết nữa.

Chẳng biết

Chẳng biết

Hnay mìh cho tóc nâu vàng thành nâu đỏ rồi. Đẹp. Hòh hoh`.

Mìh mún đi học guitar quá.

Gió

Người đến. Người đi. Như gió.

Bỗng dưng nhớ blog Sông Hồng

Viết một vài dòng để nhớ
Viết một vài dòng để quên
Tháng ngày trôi như lũ cuốn
Biết đâu bờ bến bình yên...?

Hnhư gần đây có post 1 entry tương tự. Kệ ạ.

Tuesday, June 1, 2010

Road

Rốt xờ cục, hnay bạn đã thốt lên "sao con gái rì mà hay nói bậy thế".
Tớ thành thật xin lỗi. Tớ biết là xấu xí nhưg tớ ko sửa. Nhất là n~ lúc đã chán đời rồi thì tớ càng ko có động lực, lý do để sửa.
Dù vậy, nó vẫn rất là tệ hại. Tớ ghét nói "xin lỗi" mà biết rằng mìh sẽ lặp lại. Nhưg thật là khó để bảo tớ đừng nói bậy nữa. :(
Eo ơi: 1 đứa con gái nói bậy :(

*
Bạn đã bảo: sớm thôi, tớ sẽ ra đi.
Tớ thì từ trước trước trước đấy đã bảo: đi đi, ở lại đây có cái (mẹ) gì!
Nhưg mà hnay, khi bạn bảo: thứ 5 tới tớ sẽ blah blah
Thì tớ thấy như là tim tớ bị đâm 1 nhát ngọt lừ.
Tớ xin lỗi bạn, tớ lại fải nói bậy thêm 1 fát: mịe, sớm thế sao?
*
Nghĩ gì nhỉ? Tớ đang nghĩ gì nhỉ?
- Tớ nhớ hôm bạn zụ tớ đi ăn
- Rồi bạn share với tớ n~ chuyện to đùng
- Tớ share với bạn n~ chuyện củ chuối
- Quán café hơi bị Hàn Quốc Hàn Xẻng trên đường Đại Cồ Việt
- Hàng đống hàng đống quãng đường đi bộ cùng nhau
...
Quá ít or quá nhiều, quá dài or quá ngắn?
*
Bợn nói nhiều. Bợn bảo là tớ nói ít. T ko rõ t có nói ít thật ko?
Bợn bảo t là type "Who know all". Trong khi t luôn nhận là t ngu như con garu chả biết kí rì. Còn bợn thì luôn nói "im small but im big".
Bạn hay hỏi tớ thấy bạn ra sao. Tớ chỉ hỏi bạn câu đó 1 lần.
Và tớ bảo bạn như này như nọ. Nhưg bạn bảo sai bét. Đến khi tớ nói 1 cái mà bạn thường xuyên nói về bạn như vậy. Thì bạn bảo ok gud it's me.
Chúng ta có nh` điểm giống nhau nhưng chúng ta ko hiểu nhau hàng đống hàng đống hàng đống.
Nhưg bạn là bạn. Cho dù bạn chả làm gì. Thì chỉ cần cái thiện chí của bạn thôi cũng quý như là 1 cái gì rất là quý í. Đằng này, bạn còn share với tớ hàng đống hàng đống hàng đống. Dạy tớ hàng đống. Và chỉ cho tớ hàng đống weakness của tớ.

Nếu k fải là bạn, ng` ta ko đối với nhau như zậy
*
Ừ thì bạn bồng bột, phức tạp, thoắt thế này rồi thoắt thế kia.
Ừ thì cái gi gỉ gì gi....

Khỉ! cái sự ra đi của bạn làm tớ buồn hơn tớ tưởng!

r u??? u r???

1. Nếu anh không có khả năng hoàn thành công việc trong 24h đầu tiên, hãy làm việc ban đêm.

2. Đừng bao giờ biến mình thành người không thể thay thế. Nếu như vậy, anh sẽ không thể nào thăng tiến được.

3. Sau mỗi kỳ tăng lương, vào cuối tháng anh luôn còn ít tiền hơn trước kia.

4. Anh có thể đi bất kỳ đâu nếu có vẻ mặt căng thẳng và luôn cầm theo một tập tài liệu.

7. Nếu lúc đầu bạn không thành công, hãy thử lại. Rồi biến đi. Làm một tên ngốc thật là vô ích.

8. Nếu anh giỏi, anh sẽ được giao cho đủ thứ việc. Nếu anh thực sự giỏi, anh sẽ biết cách thoát khỏi mớ công việc đó.

9. Nếu anh không biết phải làm gì, hãy đi lại thật nhanh và thể hiện nét mặt lo lắng.

10. Cho dù anh có làm việc nhiều đến thế nào cũng vẫn là chưa đủ.

11. Hãy nghĩ về điều tồi tệ nhất vào buổi sáng, sau đó trong ngày sẽ chẳng còn gì tệ hơn được nữa.

12. Nước chưa đến chân thì chưa nhảy được.

Saturday, May 29, 2010

có vui nho nhỏ...

cuộc sống có những niềm vui nhỏ xinh như này

  1. Buổi sáng đi sớm, qua hàng foto lấy tài liệu. 8 nhảm với mấy đứa ở đấy. nhớ hết tên chúng nó. 1 thằng ku vừa thay mực máy in vừa bắt đc 1 con chim sâu ^^
  2. Đi ăn kem, ăn trộm 1 cây bèo & đem về cty, ra sức nuôi cho nó lớn
  3. Giữ cho 2 cái cốc uống nước = thủy tinh của mìh luôn trong veo
  4. "Ôg già" suốt ngày oánh mình, bảo mìh cút ra, i do it MY way
  5. Tìm thấy 1 cái website thú vị: not only teach this skill but also teach that skill
  6. Ăn 1 cái kẹo dẻo dẻo cứng cứng dính dính, thấy như đang ăn cái j` trong Hary bọt bèo
  7. Chôm chỉa vài fút của cty để type cái entry này

Tuesday, May 25, 2010

Mắt nâu...

Có nỗi buồn trong suốt
Như mắt nâu người bạn năm lớp Mười:
Từ biệt nhé, một chút tình thơ dại...
Khoác túi lên vai.
Và đi!

Có nỗi buồn rực rỡ
Như lá đổi sắc giữa trời
Suốt hành trình - ngoảnh lại:

Nhớ ra mình vẫn đơn côi...

Có nỗi buồn day dứt
Trong đêm nằm đếm tiếng cha ho
Sợi tóc quặn mình. Trở bạc.
Mắt mẹ chân chim...

Sân nhà ngày hè vẫn nắng
Thời gian trượt ngã mái rêu
Trách mình ngày xưa... và bạn...
Chợt buồn...
Khi nghĩ về nhau...

Thursday, May 20, 2010

Tri kỷ

  1. Ko fải là Người Này. Người Này rất hiểu cái lọ, rất hiểu cái chai. Nhưg totally busy & có cái đó, cái đó & cái đó ko hiểu.
  2. Ko fải là Người Đó. Người Đó hiểu đc cái lọ. Nhưg ko hiểu cái chai.
  3. Cũng ko fải Người Nọ.
  4. Cũng ko fải Người Kia.
  5. ...
  6. ko & cũng ko & cũng ko
thực sự thì mìh đag cần gì nhỉ?

Wednesday, May 19, 2010

Ngày xưa Hoàng Thị

Là 1 đứa nghe lug tug đủ thể loại dưg mìh khó tính fết. Nếu 1 bài hát nào mà mìh rất là thik dưg k có bản thu của bạn ca sỹ nào đủ làm mìh ưng ý thì mìh sẽ tự hát còn hơn ;)).

Ngày xưa Hoàng Thị. Mìh thích bản thu của bạn Đức Tuấn dù thường thì mìh chả bao h nghe bạn này. Ở bản thu này có cái gì đó nhẹ nhàng êm đềm lắm: đấy là điều quan trọng nhứt, IMO, đối với cái bài này. Ms Thái Thanh thì hát cao chót vót, Đoan Trang thì chả "đoan trang" mấy. Mìh nghe cả Mr Quang Linh & Hoàng Nam gì đó hát. Quá tưng bừng, trong khi với bài này, mìh cần thấy đc cái vẻ thong dong lơ đãng mơ màng... nửa thực nửa mơ...!

Ngày xưa Hoàng Thị 
- Phạm Thiên Thư, Phạm Duy -

Đức Tuấn

Em tan trường về đường mưa nho nhỏ
Em tan trường về đường mưa nho nhỏ
Ôm nghiêng tập vở: tóc dài tà áo vờn bay...

Em đi dịu dàng... bờ vai em nhỏ
Chim non lề đường... nằm im giấu mỏ...
Anh theo Ngọ về: gót giày lặng lẽ đường quê...!

Em tan trường về: anh theo Ngọ về
Chân anh... nặng nề... lòng anh... nức nở...
Mai vào lớp học...
Anh còn ngẩn ngơ... ngẩn ngơ...!

Em tan trường về: mưa bay mờ mờ
Anh trao vội vàng... chùm hoa mới nở...
Ép vào cuối vở:
Muôn thuở còn thương, còn thương...!

Em tan trường về:
anh theo Ngọ về...

Em tan trường về:
anh theo Ngọ về...

Môi em mỉm cười... mang mang sầu đời...

Tình ơi!

Bao nhiêu là ngày: theo nhau đường dài
Trưa trưa
Chiều chiều
Thu đông
Chẳng nhiều
Xuân qua
Rồi thì
Chia tay...
Phượng nở
Sang hè...!

Rồi ngày... qua đi... qua đi... qua đi...

Như phai nhạt mờ... đường xanh nho nhỏ...
Như phai nhạt mờ... đường xanh nho nhỏ...

Hôm nay tình cờ: đi lại đường xưa...

... Đường xưa...

Cây xưa còn gầy... nằm phơi dáng đỏ...
Áo em ngày nọ... phai nhạt mấy màu...
Âm vang thuở nào...
bước nhỏ tìm nhau, tìm nhau...!

Xưa tan trường về: anh theo Ngọ về
nay trên đường này: đời như sóng nổi:
xóa bỏ vết người... chân người tìm nhau...
Tìm nhau...!

Ôi con đường về!
ôi con đường về!
bông hoa - còn đẹp
lòng sao thấm mệt...
ngắt vội hoa này: nhớ người thuở xưa, thuở xưa...

xưa tan trường về anh theo Ngọ về
xưa tan trường về anh theo Ngọ về
đôi chân mịt mù
theo nhau bụi đỏ
đường mơ...!

xưa theo Ngọ về: mái tóc Ngọ dài...
hôm nay... đường này...
cây cao... hàng gầy...
đi quanh... tìm hoài...
ai mang... bụi đỏ... đi rồi...

ai mang.... bụi đỏ... đi rồi...!

Monday, May 17, 2010

Sinh tố café & Hoàng tử trong mơ

1. Sinh tố café:
Là cái món do mìh sáng tác ra. Share recipe cho các bạn nhé.

  • Nguyên liệu: instant coffee (prefer G7 or at least Nes café, ko chơi Vinacafé, quá lởm); nước; đá
  • Dụng cụ: máy xay sinh tố, ống hút
  • Thực hiện:
    • Đổ 1 ít nước (nguội, or lạnh) vào cối xay
    • Cho đá
    • Cho vào 2 gói instant café
    • Vặn nắp, xay trong khoảng 1'
    • Bỏ ra uống = ống hút
  • Y/cầu thành fẩm: rất nhiều bọt (như kiểu cappuccino), đá vụn ra mát mát (như kiểu sữa chua đánh đá ^^), café tan toàn tập, ko bị lắng cặn
  • Chú ý: căn tỷ lệ nước : đá fù hợp. Nếu quá nh` đá => nó đặc sệt, lúc í fải dùng thìa xúc =.-; hoặc nó quá loãng => uống như kiểu café đá, ko có rì đặc biệt. Hic, nhưg mà nói với các bạn tỷ lệ nước : đá ntn gọi là fù hợp thì tớ chịu.
2. Hoàng tử trong mơ: là 1 bài thơ, tự nhiên nãy nhớ ra

Hỡi Hoàng tử trong mơ của tôi
Đang rong chơi nơi nào giữa trời
Có chở mùa thu về bằng xe cuốc
Tháng Tám thừa ngày... sinh ra tôi!

Nắng đã gửi rất nhiều tinh khôi
Để đưa nôi cho tuổi Mười Tám
Tôi đếm sao trên bầu trời sẫm tối:
Sao đổi ngôi - Hoàng tử đến hay chưa?

Tôi đã đợi chàng từ ngày xưa
Trong trang sách Andersen, Grim... và nhiều hơn thế nữa...
Giữ trong tim giấc mơ về một-nửa
Đợi mòn vẹt cả đôi guốc thời gian...

Hỡi Hoàng tử đang đi lang thang
Có đến cùng nụ cười rạng rỡ?
Chàng có nghe tôi gọi trong thương nhớ...
Thầm tên chàng... Hoàng tử của tôi...?

[HHT ngày xưa. ko nhớ tên tác giả. sozi bạn :"> ]

Friday, May 14, 2010

Bế quan bí thuật

Điều này đã cũ. Nay mìh nói lại.

Mìh sẽ cố gắng học phép Bế quan bí thuật. Cái gì chỉ dành cho lúc nào. Ko đơn giản àh nha. Cần rất là quyết đoán & rất là tỉnh táo & rất là tập trung & rất là mạnh mẽ nữa. Tất cả n~ điều đó đều bị thiếu vắng, khi mà emotion nó đag quá thừa thãi, theo bất kể hướng tốt xấu.

Pls, pls! Diversify my life, my i-do, my thought, my concerns.

Wednesday, May 12, 2010

Về nơi cuối trời

C
Đêm ta về...
                   G
             ta nằm...
                                   G
                         nghe đời...
                                                   C
                                         quạnh hiu...
Am C
Ở chốn... nhân gian...
G
Có người... đi về...
G C
Về nơi cuối trời...

Giọt nước mắt rơi...
khóc người... âm thầm...
từ bỏ cuộc chơi...

G C
Ta về nơi đây...
Am G
anh về một cõi...
G C
mù khơi cuối chiều...

G
Đi đâu...
             mà vội...
G
Đi đâu...
                                  C
             nắng vàng đã tắt...!

Đi đâu...
              sao vội...
Ra đi cuối trời...

Đêm...
           ta về...
                     ta nằm...                             
                                [nghe đời quạnh hiu...]
[capo 1]

[2012.09.25]

Monday, May 10, 2010

Gai của hoa hồng


Nãy đi café về. Gần tới nhà, thấy một nhà này. 1 thằng con trai - trên người ko có bất cứ quần áo gì, đang bị trói tay, gần như gọi là "xích vào cột". Mẹ nó đứng đó, cầm cái que/gậy to đùng. Và bố nó đứng gần đó.

Đầu tiên, mìh shock. Rồi mìh ko biết fải làm gì. Rồi mìh hỏi Tek xem nên làm gì, Tek bảo kệ thôi. Rồi mìh thấy ko kệ được, mìh gọi điện cho 1 bác mà mìh nghĩ là quen cái nhà đó. Nhưg bác í ngủ rồi.

Rồi mìh ra khỏi nhà. Thấy nó vẫn đứng đó. Rồi mìh lại call sis MA hỏi xem nên làm sao. 
...
Rồi tóm lại là mìh chưa kịp đụng chạm j` vào nhà í. Thì 1 lát, ko thấy thằng con đứng đó nữa. Mìh thở ra nhè nhẹ & quay về nhà. Đi qua, thấy đèn bếp nhà đó vẫn sáng. Và bà mẹ ngồi, thấy rất đáng thương...

*
Lúc đầu, mìh thấy: ko thể dạy dỗ được teenager bằng cách sỉ nhục nó. Chuyện này, sẽ là một vết ko gì gột được trong suốt đời nó.

Sau đấy mìh thấy: rõ ràng, bố mẹ chỉ muốn tốt cho nó. Phần lớn bố mẹ đều thương con (trừ 1 số ít trường hợp thì, có thể nói chung là "bố mẹ nào cũng thương con"). Và vì thế, mọi hành động của họ đều xfát từ tình thương. Tuy nhiên tuy nhiên tuy nhiên. Ko thể lấy tình thương để ngụy biện, fải ko? Họ cần fải học cách để thể hiện tình yêu thương cho đúng, để con cái hiểu rằng: họ làm vậy vì họ yêu nó chứ k fải vì họ ghét nó; và, những biện fáp họ làm - fải có hiệu quả. Hiểu ý mìh ko? Ví dụ, ai cũng muốn làm giàu, ai cũng muốn đầu tư. Nhưng chỉ có người suy nghĩ cân nhắc cẩn thận & hành động đúng đắn thì mới có thể thành công!

Và, từ fía đứa con. Lạy zời. Hy vọng nó hãy đặt mìh vào vị trí của bố mẹ để suy nghĩ.
Lạy giời... nó hãy cảm thông cho bố mẹ.
Lạy giời... đừng fải đợi đến khi cũng làm bố mẹ, cũng bất lực với 1 đứa con hư đốn - mới thấu hiểu cảm giác của bố mẹ khi đó.
Nhưng... cũng lạy giời... hãy để ngày đó xảy ra. Còn hơn là nó mang nỗi tổn thương và lòng căm phẫn cả đời ko vơi đi được.

Ôi. Teenagers!
Mà ko. Mọi thứ có thể fai dần theo thời gian... Mìh cũng đã từng mà?
---
Cuối cùng, qua đống chuyện này, mìh nhớ đến chữ tri. Nếu mọi người hiểu nhau hơn, cố gắng đặt mìh vào vị trí người kia để suy nghĩ: mọi chuyện hẳn sẽ dễ dàng và nhẹ nhàng hơn... Hoa hồng thì có gai mà. Yêu hoa thì vẫn yêu, và vẫn biết rằng hoa có gai: đừng để mình bị gai đâm, thì hoa hồng sẽ đẹp trọn vẹn.

Sunday, May 9, 2010

Trăm năm ở đậu ngàn năm :)

C
con chim ở đậu cành tre
Am Em G C
con cá ở trọ trong khe nước nguồn
Am Dm
cành tre í a
G C
dòng sông í a
C
tôi nay về trọ trần gian
Dm Em G C
trăm năm về chốn xa xăm cuối trời
Am Dm G C
í a... í à... ì à... á...

sương kia ở đậu miền xa
cơn gió ở trọ bao la đất trời
miền xa í a
trời đất í a
nhân gian về trọ nhiều nơi
bâng khuân vì những đôi môi rất hồng
í a... í à... ì à... á...

mây kia ở đậu từng không
mưa nắng ở trọ
bên trong mắt người
tầng không - í a
người xinh - í a
tim em người trọ là tôi
mai kia về chốn xa xôi cũng gần
í a... í à... ì à... á...

môi xinh ở đậu người xinh
đi đứng ở trọ đôi chân thúy kiều
người xinh í a
kiều xinh í a
xin cho về trọ gần nhau
mai kia dù có
ra sao cũng đành
í a... í à... ì à... á...

trăm năm ở đậu ngàn năm
đêm tối ở trọ
chung quanh nỗi buồn
ngàn năm í a
buồn như
í a
ô hay là một vòng xinh
tôi như người bỗng
lênh đênh giữa đời!

í a
        ì à
                ì à
                         á

[Ở trọ - Trịnh Công Sơn. Hợp âm ở trên, cứ thế chơi cho cả bài. Chơi 2/4 or quạt chả pừng pừng là đẹp nhất :) ]
---
nghe 5 dòng kẻ hát

Saturday, May 8, 2010

Cô nương sáng sớm

Cô nương sáng-sớm của tôi ơi!
Nụ cười như sương
Và tóc xanh như gió!
Tôi vén màn khung cửa
Mời cô vào ngồi chơi!

Cô nương sáng-sớm của tôi ơi!
Cười duyên thế - đôi mắt hiền sắc biển
Giọng dịu mềm như xuân sang cỏ biếc
Cô nàng đùa
phả hơi thở sao-băng
...
Tôi ngồi cạnh cô và ngồi cạnh Tháng Năm:
Mùa thi đến!

Thắp đèn ôn buổi sớm
Thắp ánh vàng nâng rèm mời cô đến
Thắp trong lòng một chút nắng ước-mơ :)

[Mai meo]
---
Dạo này mìh cũng là cô nương sáng sớm thật mừ!
Vừa đọc note của em Minngu & thấy cảm giác mùa hè trỗi dậy
Một hôm mìh hỏi bạn dạo này còn làm thơ nữa ko, bạn bảo: để làm đc thơ, thì cần ng` ta fải ở trong tâm trạng khát khao rì đó. Hồi "còn trẻ", có nhiều thứ muốn làm mà chưa/ko làm đc, nên luôn ở trong cái tâm trạng khao khát => có thơ. Bi h thì bạn cảm thấy, à ko, bạn ko cảm thấy khao khát nữa. Vì bạn muốn rì thì bạn đều làm đc.
Nếu theo cái lý thuyết này thì mìh bđầu làm thơ là đúng rồi. hêh hêh.

Thursday, May 6, 2010

Hug hug hug

Từ hồi đi làm, thấy mìh yếu đuối đi nhiều. Một ví dụ: I need hug more than ever.

Bỗng dưng nghĩ rằng có fải đi học giống như 1 chặng đường dài dài dài. Ừ thì có vài quả núi để leo trèo, còn ko leo trèo thì đi đường vòng cũng được. Tóm lại là mọi con đường đều dẫn đến... đại dương (chứ k fải thành Rome!), và lúc đi làm, chính là lúc bắt đầu trèo lên 1 con thuyền & lênh đênh giữa sóng nước. Đâu là đường đi - fải tự tìm.

Ừ. Vì chông chênh như đang trên thuyền. Nên muốn bấu víu lấy 1 cái gì vững chãi. Mà hug, là 1 trong số đó. Ừ thì, exactly, hug ko fải là 1 thiết bị làm cho thuyền hết chông chênh (như kiểu giảm xóc ở xe máy, ô tô í). Nhưg mà cảm-giác bớt chông chênh. Okie?

Bạn hug mình cái! Mìh cần.

Sunday, May 2, 2010

Broken day

:( ngày rất là pùn

---
Tập 1.
lúc tối mìh đag múc canh cá từ trog xoong ra bát. xoog đag để trên bếp gas. bát cũng đag để trên bếp gas. mìh kéo cái bát vào gần cái xoog để ko bị rớt nước canh ra ngoài. tự nhiên cái bát rơi xoẻng fát luôn, cà chua hành thì là văng tung tóe. may mới múc đc 2 muôi canh :((

Tập 2.
Ngồi ăn. Mìh gặm món thịt vịt già, nghĩa là bố của dai. Thế là trong lúc giằng xé mìh vô tình làm cái bát chạm "cốp" fát vào mặt bàn thủy tinh. Mẹ mìh lại: Fải dính cho mày ít ma-sát vào tay!!!

Tập 3.
Ăn xog, rửa bát xog rồi, mìh trèo lên fòng, cầm theo cốc nước đá. Rồi mìh để cốc nước đá trên bàn, fía sau cái laptop. Rồi mìh ngồi xuống, kéo cái bàn vào gần mìh. Ụp. Nước đổ lanh tanh bành :((

Huhu

Saturday, May 1, 2010

Những lời hứa mới toe

1. mìh sẽ ko dùng detective YM invisible nữa. 1 khi ng` đã muốn invi, sao mìh còn fải xoắn? nếu mìh ko nghe lời thì mìh sẽ ko bao h đc ngồi trà đá BK nữa :|
2. mìh sẽ ko chơi ăn kim cương nữa (lời thề này cũ rồi nhưg ko đủ "độc" nên mìh ko chịu nghe). nếu ko thì mìh sẽ couldnt loose any weight
(èo, mấy lời hứa lần này "độc" thật)
---
Mìh vừa xem HSMS. Hêh, mìh đúng là mìh. Ko bao h chịu tin thiên hạ :">. Cái này hot từ mấy năm nay rồi, mà thấy các bác thi nhau xem & thi nhau ca ngợi, mìh cứ dửng dưng. Đến chịu với nàng. Cứ lúc nào tự nàng fải sờ vào, tự nàng thấy thế lọ thế chai thì nàng mới tâm fục khẩu fục :P.

Mìh thik When there was me & u - Gabriella. Thik giọng của bạn này nhưg ko thik cách bạn í diễn. Chẹp, có thể nói là hơi bị boring. gì nhỉ

"confused my feeling with the truth". 

bỗng dưng lại nghĩ.

mà thôi kệ, sáng mai đi café với bợn Vịt r, vui r, keke

Wednesday, April 28, 2010

chán

1 lần nữa, nàng lại ước giá mà nàng

"Ngỡ đâu những gì mỏi mòn tìm kiếm suốt đời..."

Nhiều khi.... em muốn: chào ra đi thật xa - lắng lo mỗi ngày
Trong nghĩ suy... gọi tên ta ngược xuôi - chuyến xe cuộc đời
Có hẳn con đường cần mang những chuyến đi
Có hẳn tâm hồn rộng lớn khi ưu phiền...

Nhiều khi em thấy...
còn bao nhiêu niềm vui lãng quên bé nhỏ:
- Ngày ta mới yêu... chỉ mong sao thời gian mãi luôn bên nhau!
- Ngôi nhà ta ở hay chiếc áo ta mang
- Đôi lần ta chỉ hạnh phúc vì ngắm lá thu sang...!

Muốn mang đến mình - những bông hoa tươi
trái tim nguyên khôi & 1 cuộc sống thơ mộng!
Chậm lại nhịp sống để ta lắng nghe:
ồ những giọt sương nhỏ reo hát mùa thu
kìa quanh ta biết bao...
cuộc sống nhỏ!

Muốn nghe tiếng cười
tháng năm vui tươi
ngỡ đâu những gì mỏi mòn tìm kiếm suốt đời...!

Chậm lại nhịp sống - để ta đón lấy:
Giờ đã là lúc mà thời gian để yêu
Giờ đã là lúc sống giấc mơ đời mình!


Saturday, April 24, 2010

Lòng tự hào dân tộc

Mình nhớ dịp Giỗ tổ Hùng Vương năm ngoái, mìh dọn fòng. Ngày này năm nay, mìh lại dọn fòng ;))
Trog lúc dọn dẹp, tìm thấy quyển "sổ tay văn học" ngày xưa. Type ra đây 1 bài rất hoành & mìh cực thích.

---
Bạch Đằng giang phú - Trương Hán Siêu

Khách có kẻ:
Giương buồm giong gió chơi vơi
Lướt bể chơi trăng mải miết
Sớm gõ thuyền chừ Nguyên Tương
Chiều lần thăm chừ Vũ Huyệt
Cửu Giang, Ngũ Hồ
Tam Ngô, Bách Việt
Nơi có người đi
Đâu mà chẳng biết

Đầm Vân Mộng chứa vài trăm trong dạ cũng nhiều
Mà tráng chí bốn phương vẫn còn tha thiết
Bèn giữa dòng chừ buông chèo
Học Tử Trường chừ thú tiêu dao
Qua cửa Đại Than, ngược bến Đông Triều
Đến sông Bạch Đằng thuyền bơi một chiều:
Bát ngát sóng kình muôn dặm
Thướt tha đuôi trĩ một màu
Nước trời - một sắc
Phong cảnh - ba thu
Bờ lau san sát
Lau lách đìu hiu
Xương chìm giáo gãy
Gò đầy xương khô...
Buồn vì thảm cảnh
Đứng lặng giờ lâu!

Thương nỗi anh hùng đâu vắng tá
Tiếc thay dấu vết luống còn lưu...!
*
Bên sông bô lão:
Hỏi ý ta sở cầu
Có kẻ gậy lê chống trước
Có người thuyền nhẹ bơi sau
Vái ta mà thưa rằng:
- Đây là chiến địa buổi Trùng Hưng nhị Thánh bắt Ô Mã
- Cũng là bãi đất xưa, thưở trước Ngô chúa phá Hoằng Thao

Đương khi ấy:
Thuyền tàu muôn đội
Tinh kỳ phấp phới
Hùng hổ sáu quân
Giáo gươm sáng chói
Trân đánh được thua chửa phân
Chiến lũy Bắc Nam chống đối
Ánh nhật nguyệt chừ phải mờ
Bầu trời đất chừ sắp đổi.

Kìa:
Tất Liệt thế cường
Lưu Cung chước dối
Những tưởng gieo roi một lần
Quét sạch Nam bang một cõi!

Thế nhưng:
Trời cũng chiều người
Hung đồ hết lối!

Trận Xích Bích, quân Tào Tháo tan tác tro bay
Trận Hợp Phì, giặc Bồ Kiên hoàn toàn chết trụi
Đến nay nước sông tuy chảy hoài
Mà nhục quân thù khôn rửa nổi
Tái tạo công lao
Nghìn xưa ca ngợi.

Tuy nhiên:
Từ có vũ trụ,
Đã có giang san
Quả là: trời đất cho nơi hiểm trở
Cũng nhờ: nhân tài giữ cuộc điện an.

Hội nào bằng hội Mạnh Tân có vương sư họ Lã
Trận nào bằng trận Du thủy có quốc sỹ họ Hàn
Kìa trận Bạch Đằng mà đại thắng
Bởi Đại vương coi "thế giặc nhàn"
Tiếng thơm còn mãi
Bia miệng không mòn!

Đến chơi sông chừ ủ mặt
Nhớ người xưa chừ lệ chan
Rồi vừa đi vừa ca rằng:

Sông Đằng một dải dài ghê
Sóng hồng cuồn cuộn tuôn về biển Đông
Những người bất nghĩa tiêu vong
Nghìn thu chỉ có anh hùng lưu danh

Khách cũng nối tiếp mà ca rằng:

"Anh minh hai vị thánh quân
Sông đây rửa sạch mấy lần giáp binh
Giặc tan muôn thuở thanh bình
Bởi đâu đất hiểm cốt mình đức cao."
---
Hào sảng và đầy lòng tự hào dân tộc :)

Wednesday, April 21, 2010

Like vs Unlike

Mìh thik cái cảm giác ra khỏi nhà lúc sáng sớm. Thực ra thì cũng chả sớm lắm. Nhưg mà thấy trời cao và trong xanh, mây trắng lững thững trôi. Nắng nhảy nhót tươi vui. Và mìh thì bô lô ba la "tim em ở trọ là tôi"...

Mìh ghét cảm giác lúc mìh về nhà. Trời xam xám tôi tối. Và đầu mìh lùng bùng hàng tỷ chuyện lig tig. Nói theo giọng điệu của bợn Vịt, thậm chí, còn có mấy hột muối nữa.


(update 21 Apr 2010:
Mìh thik cái cảm giác về nhà lúc trời đã tối hẳn, tầm 7h. Trời tối hẳn và đường thênh thang hẳn. Gió phất phơ phất phơ. Mìh toe toe toét toét.

Mìh thik thế: trưa nay có 2 đứa ngồi cười với nhau như điên ở Tonkin :D!

Mìh thik vị ngai ngái thơm thơm của Tonkin. Khác hẳn vị đắng của Trung Nguyên, vị vừa đắng gắt vừa chua và đầy mùi bơ của phần lớn các hãng café Buôn Mê Thuột. Chỉ là cảm nhận vậy, ko có ý khen chê :). )

Là mây. là mây bay trên trời. Chà, thik cái theme này của mìh ghê á!

---
Mìh ngang bướng
mìh hiếu thắng
mìh gàn dở
mìh là con lừa, huh?

---
gửi...
bỗng dưng mìh nghĩ là, nhất định sẽ có 1 ngày mìh sẽ nói, rằng blah blah blah
nhưg rồi mìh cũng lại nghĩ rằng: chỉ là bây giờ mìh nghĩ vậy thôi. đến khi cái "ngày nào đó" đến, mìh lại tự hỏi: ủa, mìh làm vậy để mà làm gì, đâu có gì đâu!
---

"hãy cho tôi 1 điểm tựa. tôi sẽ nâng cả trái đất lên"
thế nếu ko có điểm tựa thì sao? vô duyên, nhạt toẹt á!

---
Mìh cứ điên cuồng nhớ Bệt & thèm nghe "hò xừ xang xê cống...". Anh Tóc dài ngồi hát, vẻ phiêu bạt & "giang hồ" kinh khủng!

---
Lại nói, giang hồ

Tàu băng qua phố, tàu qua phố
Phố lạ mà quen: ta - giang hồ...
...
[Giang hồ ta chỉ giang hồ vặt]
...
Mây trắng trời xa - trắng cả lòng...!