Wednesday, December 29, 2010

Chân trần

Lại một thứ bảy.

Đài đã báo gió mùa đông bắc từ hôm kia.
"hôm kia" ấy bảo rằng "hôm-qua" gió sẽ tràn về.
nhưg chả thấy ma nào tràn về cả. chỉ có 11h đêm vẫn có đứa đi guốc cao gót lịch kịch kê bàn ghế. Thật hông thể tưởng tượng nổi là các anh zai bạn chú zể lại ngồi chơi bài, để cho thằng em chú zể cùng 1 số bô lão & mấy iem gái liễu yếu đào tơ (hị hị) fải đi kê bàn ghế!!!
Em chú zể lỉnh thỉnh bảo:
- Ô, hồi cưới cháu anh í đi chơi bài nhé, h cưới anh í anh í cũng đi chơi bài luôn!
"Cô" bảo:
- Ô thế thì mày cũng đi chơi đi, việc jề fải làm cho nó!
- Ồi làm người ai làm thế
=))

*
Anyway, bây giờ là sáng của ngày hôm-nay-thứ-bảy, bắt đầu cho câu chuyện chân trần.
Hnay có 1 đám ăn hỏi khác. & nàng sẽ đến dự/làm giúp... whatever, đại khái là sẽ thò cái mẹt ra ở đó.
Chiẹp, như... gần đây nàng thường như vậy, nàng mất khoảng... nửa giờ để lựa đc 1 thứ thích hợp tròng lên người. & lần này thì nàng yên ổn chui vào 1 cái váy kẻ carô elegant chết đc!
Be aware về vụ gió mùa, nàng xỏ vào legging.
Nhưg rồi chạy lên chạy xuống, chạy ra chạy vào, nàng thấy nóng kinh, & còn toát cả mồ hôi nữa.
Thế thôi, ko legging leggủng gì nữa! Chân trần nhé ;) !

*
Zời vẫn mát khi nàng đến nhà cô dâu.
Vẫn mát khi nàng giúp bày cốc tách bánh kẹo, đun nước pha trà blah blah...
Cho đến khi lễ liệc xog xuôi & 2 họ bắt đầu ăn cỗ thì... gió nổi lên! mưa nổi lên...!
ôi ôi ôi ôi...!!!

Trưa... rồi qua trưa... rồi đầu giờ chiều... rồi giữa chiều... nàng vẫn chạy đi chạy lại làm cái lọ cái chai. Cô dâu nhìn nàng zun zẩy bảo để cô lấy áo + tất cho nàng. Nàng ok mặc áo (1 cái áo dạ to sụ) nhưg lại (chả hiểu làm sao) khăng khăng ko đi tất.

Đống côg việc của lễ ăn hỏi & hậu trường lễ ăn hỏi kết thúc lúc ~ 4.30. Nàng áo dạ - chân trần bay về nhà. Rất te tởn kiểu "what a useful/meaningful day", kiểu "ko bizi sao tìm đc hạnh fúc", kiểu... ôi Pooh kute, ôi cô xinh tươi, ôi chú bùn cười... .v.v. & .v.v.

May là nàng chưa fởn te tởn đến nỗi... từ chối cái áo (như nàng đã từ chối đôi tất!). Nàng te tởn thì te tởn, nhưg zời lạnh là việc của zời lạnh & nó có làm cho nàng đông cứng trên đường thì cũng k fải là lỗi của nó!

Nàng về tới nhà bình yên. Ngoài răng đánh lập cập tí thì... ko sao cả. À cũng có 1 đứa chào nàng, & sau đó ra complain với mama nàng rằng "cháu chào nó mà nó ko giả nhời", & mẹ nàng reply ngay rằng: "m ko thấy nó sắp chết cóng à mà còn com với chả plain".

Viva má ma ^^.

***
Lại 1 ngày hôm nay (hôm nay thực sự là hôm nay, ko fải là hôm thứ 7). Nàng be aware về cái sự rét mướt. Sáng dậy thấy lạnh rùng hết cả mình, q' định rằng: hnay lạnh hơn hqua!
& nàng choàng đủ thứ lên ng`, to xụ như con gấu.
để rồi trưa nay: NẮNG.
vầng, NẮNG!

No comments:

Post a Comment