Thursday, August 25, 2011

Hoàng tử

Không rõ ngày đầu tiên Hoàng tử xuất hiện là ngày nào, chỉ nhớ mang máng nó là khoảng thời gian này - những ngày đầu thu - cuối hạ. Những ngày mà cái bỏng rát của nắng có thể làm ng` ta điên, nhưng người ta còn dễ phát cuồng hơn - bởi cái dịu dàng của gió...

Hoàng tử thường đến ăn tối với bố. Thực tình cũng ko rõ đó có phải là bố của Hoàng tử không, bởi hai người trông chẳng giống nhau cho lắm. Cứ giả sử hai người là bố con, thì 'phụ vương' của Hoàng tử giống như một ông hoàng dạn dày gió sương trận mạc hoặc, một thuyền trưởng vĩ đại chỉ nhìn là biết ông đã từng trải đủ sóng gió biển khơi... còn Hoàng tử, còn nguyên vẻ ngây thơ của những tháng ngày êm đềm trong 'cung cấm', còn nguyên màu da của chưa từng mưa nắng, còn nguyên cái háo hức hồ hởi lẫn lạ lẫm rụt rè của lần đầu tiên bước ra khỏi thế giới thân quen.

Thực tình thì Hoàng tử sẽ chỉ là một hoàng tử vu vơ nào đó, chứ không phải với chữ H viết hoa, nếu ko có một ngày...

Ngày ấy, là một trong chuỗi ngày điên cuồng ở Đom đóm. Khách nối khách, order này nhấn chìm order kia, đồ ăn đồ uống nhấp nhổm chen nhau kín kìn kịt... núi cốc chén cạnh bar không bao giờ vơi, đĩa ăn share lúc nào cũng không đủ... và bạn thì bỏ bữa, quay như chong chóng suốt 8h - chưa kể overtime.

- Excuse me!

Hẳn là khó khăn lắm 'phụ vương' của Hoàng tử mới gọi được bạn khi bạn cứ bay vù vù qua mặt. Bạn ngoan ngoãn dừng lại, cười (rất nghề nghiệp) xem bác í gọi gì.

- He wants to order something...

Nụ cười chuyển sang Hoàng tử - lúc đó đang hút dở cốc nước hoa quả. Hoàng tử sặc nước.

- Well, sorry, he's too hungry - Phụ vương đỡ lời. (chả nhẽ lại bảo là "nó choáng vì mày", :)) )

Bạn cố nén cười dù buồn cười quá thể, kiên nhẫn chờ Hoàng tử qua cơn sặc. Lấy lại vẻ bình tĩnh, Hoàng tử hắng giọng gọi magarita pizza. Tới lúc ấy, bạn mới thấy Hoàng tử kute quá chừng!

Và Hoàng tử trở thành Hoàng tử.

Từ đó, đầu bạn tốn thêm một góc cho nụ cười hiền, mái tóc màu nâu nhạt, thói quen magarita pizza và nước hoa quả hoặc milk shake (siêu lành mạnh chứ ko alcoholic như ai :"> ).

Bạn sẽ nhớ vẻ hí hửng khi Hoàng tử ăn choco brownie.

Bạn sẽ nhớ cái ngáp dài của Hoàng tử giữa trận rugby. Mặc kệ xung quanh hò hét rào rào, Hoàng tử nằm bẹp ở ghế sofa, lăn qua lăn lại. Màu áo xanh như một mảnh biển rực rỡ giữa những gam màu Đom Đóm trầm ấm, lặng yên, man mác...

Wednesday, August 24, 2011

Choices


1. No. Totally YOU CAN'T. Life is always a patient teacher and u haven't learnt that lesson carefully enough. U have to learn it once more - that's all.
2. No, sorry. U'll regret so so so much - forever.
3. ...Yes. Or I should say: YOU MUST. Summer has gone....

Monday, August 22, 2011

Forever young






May the good Lord be with you
Down every road you roam
And may sunshine and happiness
surround you when you're far from home
And may you grow to be proud
Dignified and true
And do unto others
As you'd have done to you
Be courageous and be brave
And in my heart you'll always stay
Forever Young, Forever Young
Forever Young, Forever Young

May good fortune be with you
May your guiding light be strong
Build a stairway to heaven
with a prince or a vagabond

And may you never love in vain
and in my heart you will remain
Forever Young, Forever Young
Forever Young, Forever Young
Forever Young
Forever Young

And when you finally fly away
I'll be hoping that I served you well
For all the wisdom of a lifetime
No one can ever tell

But whatever road you choose
I'm right behind you, win or lose
Forever Young, Forever Young
Forever Young ,Forever Young
Forever Young, Forever Young
For, Forever Young, Forever Young

(internet)

Invisible



Invisible - Skylar Grey

I take these pills to make me thin
I dye my hair, and color cut my skin
I tried everything, to make them see me
But all they see, is someone that’s not me

Em uống mấy viên thuốc này để gầy đi
Em nhuộm tóc, và em rạch da chằng chịt
Em thử tất cả, để họ nhìn em
Nhưng tất cả những gì họ thấy, là một ai đó chẳng phải em

Even when I’m walking on barb a wire
Even when I set myself on fire
Why do I always feel invisible, invisible
Everyday I try to lock my past look my best
Even though inside I’m such a mess
Why do I always feel invisible, invisible
Dẫu em có đang đi trên dây
Dẫu em từng quăng mình vào lửa
Tại sao em vẫn luôn thấy vô hình... vô hình...
Từng ngày em cố gắng để mình trông ổn nhất
Cho dù bên trong em chả ra gì
Tại sao em vẫn vô hình... vô hình... 

Here inside, my quiet heart
You cannot hear, my cries for help
I tried everything, to make them see me
But everyone sees what I can’t be

Ở đây, trái tim lặng lẽ của em
Anh chẳng thể nghe thấy, tiếng khóc em cầu cứu
Em thử tất cả, để họ nhìn em
Nhưng mọi người nhìn thứ em không thể...

Even when I’m walking on barb wire
Even when I sat myself on fire
Why do I always feel invisible, invisible
Everyday I try to look my best
Even though inside I’m such a mess
Why do I always feel invisible, invisible

Dẫu em có đang đi trên dây
Dẫu em từng quăng mình vào lửa
Tại sao em vẫn luôn thấy vô hình... vô hình...
Từng ngày em cố gắng để mình trông ổn nhất
Cho dù bên trong em chả ra gì
Tại sao em vẫn vô hình... vô hình... 

Sometimes when I’m alone
I pretend that I’m a queen
It’s almost believable
Đôi khi em cô đơn
Em vờ như mình là một nữ hoàng
Nó... chỉ là niềm tin vậy thôi...

Even when I’m walking on barb wire
Even when I sat myself on fire
Why do I always feel invisible, invisible
Everyday I try to look my best
Even though inside I’m such a mess
Why do I always feel invisible, invisible
Dẫu em có đang đi trên dây
Dẫu em từng quăng mình vào lửa
Tại sao em vẫn luôn thấy vô hình... vô hình...
Từng ngày em cố gắng để mình trông ổn nhất
Cho dù bên trong em chả ra gì
Tại sao em vẫn vô hình... vô hình... 


Thursday, August 18, 2011

Nụ hôn của Pippi

Bữa đó, Pippi xuất hiện. Da trắng hồng như bánh bột lọc, má lốm đốm tàn nhang, nhìn vừa ngoan vừa nghịch, vừa bướng vừa ngây thơ. Đến trước mặt bạn, Pippi rành rọt nói bạn mở TV cho nó coi.

Lúc đó, 1 trong 2 cái TV đang mở bóng đá hay bóng bầu dục gì đó, và bạn BMW, như thường lệ, đang trân trối ngồi xem. Vì 2 TV nối với nhau nên cái kia có mở lên cũng chỉ toàn bóng bánh. Và Pippi sẽ chán òm. Bạn biết thế, nên bạn hơi do dự. Pippi sợ bạn ko hiểu, giục thêm một lần nữa. Bạn giải thích, nhưng Pippi vẫn khăng khăng đòi mở TV. "Vậy mình ra nói chuyện với cái "chú" kia nhé!". Pippi tung tẩy nắm tay bạn, đi ngay. Những ngón tay nhỏ xíu giữ tay bạn thật chặt.

Bạn BMW thấy Pippi "tay trong tay" với bạn thì quay ra nhướn mày.
- Này tao mở TV í lên là bóng bánh đấy nhé.
- Oki
- Mày bảo với nó thế rồi chứ?
- Rồi
- Ok, vậy để tao mở.

Y như rằng! Mấy ông quần đùi áo may ô chạy huỳnh huỵch chả có gì hấp dẫn Pippi. Nó lại phải loăng quăng ngó nghiêng tìm niềm vui mới. Nhòm vào tủ đựng nào dao, thìa, dĩa, muỗng, đĩa, giấy ăn..., nó rút ra ngay một chiếc đũa. Rồi chạy tớn trước mặt bạn, vung vẩy cái đũa, trỏ vào cửa bếp:
- Điiii!

Bạn tưởng nó đòi vào đó, lại rối rít:
- Không, đấy là bếp, bạn ko đc vào...
- Không, tớ chả vào. You - nó trỏ bạn. - Cậu đi đi!

Bạn, đúng thật là đồ người lớn, máu lên não trái quá nhanh mà lên não phải quá chậm. Đến lúc đó mới hiểu ra đấy là đũa phép và vì là đũa phép, bạn phải theo thôi!

*
Chẳng rõ Pippi đã kịp phù phép cho những ai trong lúc bạn vào bếp rồi tất tả chạy đi chạy lại. Khi túm đc bạn, một lần nữa, Pippi đòi vẽ tranh. Bạn tự gõ đầu mình. Đáng ra bạn phải nghĩ ra sớm hơn và đưa tranh cho Pippi tô màu từ đầu rồi - đồ người lớn đầu óc bít bùng, chán bạn quá!

Trong khi Pippi thì đúng là Pippi: chỉ cần xem đến cái tranh thứ hai, có hình con khủng long bạo chúa, nó lấy luôn. Bạn chưng hửng vì còn muốn đưa thêm hình nàng tiên cá, Bạch Tuyết, công chúa... (con gái mà!). Nhưng không, Pippi lắc đầu nguây nguẩy:

- Tớ lấy cái này. Tớ thích khủng long cơ!

Quê quá, bạn gõ vào đầu mình phát nữa. Bạn cứ ngỡ bạn hiểu Pippi lắm lắm!
*

Vậy là Pippi cặm cụi vẽ vời rồi ăn uống còn bạn lại lon ton làm các việc của bạn.

Một lần nữa, Pippi lại rình và túm tay khi bạn đang trên đường phi vù vù vào bếp. Chỉ để đưa cho bạn bức tranh con khủng long xanh lè. Ôi. Trời ơi. Bạn bay bay bay bay... giống như Mojito ngon nhứt Hà Nội... hay giống cái vẻ ngớ ngẩn đáng ghét của một người lúc cầm cuốn sách bạn tặng?

Ngạc nhiên, bất ngờ, sướng... Pippi làm bạn bối rối quá thể. Bạn cúi xuống, ôm nó và nói cảm ơn mãi. Rồi thấy nói vậy xiệt là ngu, bạn thơm một cái thật dài lên những đốm tàn nhang trên má phúng phính. Con bé khoái chí cười toe toét.

Chưa hôm nào bạn từ Cung Trăng trở về với nhiều "chiến lợi phẩm" đến thế!


Wednesday, August 17, 2011

[Khách ở Cung Trăng]: Big Latte

[ Cung Trăng là tên gọi khác của Đom Đóm, vừa được phát minh ra hôm T2, do 1 đứa te tởn quá mức cần thiết :"> . À và đây cũng là 1 label mới, để viết dần dần vì khách ở Cung Trăng quá ư là nhiều mà 1 entry k thể đủ :"> ]

Khi bạn viết những dòng này, anh Big Latte đã... lên đường về nước, khoảng hơn tuần nay (hay 2 tuần rồi nhỉ?).

Luôn luôn anh ngồi bàn B2, quần ngố áo ba lỗ, một mình anh ngồi kín cả ghế và bày bừa kín cả bàn. Mặt mũi anh lúc nào cũng căng thẳng nghiêm trọng, đôi khi Skype loạn xạ (bạn lại tưởng anh gọi đồ gì :">). Mà phải lâu lâu bạn mới biết hóa ra anh chơi mấy trò gamble online. Có hôm thấy có thằng ku nhìn anh rất ngưỡng mộ, ra chuyện trò với anh này nọ. Úi chà, hẳn anh ko fải loại tầm thường.

Mà thôi, tầm thường hay ko là việc của anh: anh ăn gì - uống gì mới là việc của mìh :))

Nếu anh ăn, luôn luôn là chicken breast (hèn chi anh xiệt là đô con :"> ). Nếu anh uống đồ lạnh, sẽ là Coke, Sprite hoặc lọc đá (thật thật là nhiều đá). Nhưng nếu anh uống đồ nóng, luôn luôn và luôn luôn là "Big Latte, very very hot".

Chị Mắt Đen: riêng anh này, phải đánh sữa cho 'cháy' sữa thì thôi, và 2 thanh đường nhé!

Hồi đầu nghe vậy bạn thấy ghê ghê, nếu có nhận order thì sẽ sợ hãi nhờ chị Mắt Đen làm giùm. Về sau thì... quên khẩn trương, nhé!

Bạn biết đánh sữa 'cháy' thôi và bọt thì mịn xiệt là mịn chứ ko như cuồn cuộn như bong bóng xà phòng. Luôn luôn nhớ 2 thanh đường. Thi thoảng, bận này nọ ko đứng bar, nhìn thấy anh Tùm Lum làm cafe rồi đặt bên cạnh cái thìa còn ngắn hơn cái cốc, bạn lại phải quay đi để nén cười.

*
Giờ thì không còn ai "đòi" sữa cháy, "đòi" hai thanh đường. Anh Big Latte về nước với câu chuyện loằng ngoằng gì đó về đời anh. Ai mà chả thế: "mỗi số phận chứa một phần lịch sử"... sao biết được hết phần chìm của tảng băng chìm khi chỉ lờ lững trôi qua nhau?

Nhưng... dẫu là lờ lững, anh Big Latte, bác Nâu Nóng, vợ chồng "Latte in cappuccino cup", chị "flavored cafe" (với cafe phải hiểu là cappu chứ ko phải latte), bác Carrot Juice No Ice... vẫn kịp để lại cho bạn những dấu vết nhỏ xinh như thế. Dẫu điều đó chẳng là gì đối với họ, nhưng với bạn: nhớ được từng khách với từng đòi hỏi chẳng-giống-ai là niềm vui lấp lánh như sao.





Thay theme vì tháng Ngâu vậy là đủ rồi

Để nghĩ coi có nên để lá đỏ này ko. Vì hiện đang thích cái xanh lè này



1-way road. Cứ đi thôi và ko quay đầu lại.

Loảng xoảng

Mùa đẹp chết bẹp đang tới. Nguy hiểm quá chừng :|


Mon.
Lang thang cả ngày. Vincom các thứ. Tiền bay như giấy. Nghĩ.
Tues.
Xe đạp. 20k cafe. Hội ngộ. Ngày đầu tiên làm 'cash'.
Wed.
Cafe. Nghĩ nghĩ nghĩ nghĩ nghĩ. Bún đậu mắm tôm. Các bạn đến Cung Trăng. Lại thấy mìh nhảm nhí.
Áo hoa. Bút mực đen.
Thurs.
Bay. Sách. Vòng tay.
Fri.
4 A.M. 7 A.M. 9 A.M. Rầm. Xanh mét. 20km/h. Chặng 8km/15' thành đường xa vạn dặm.
Thêm một vài mảnh. Cứ cặm cụi nhặt nhặt ghép ghép.
Confession. Vỡ lả tả.
Giấc ngủ 15' và ô cửa tò vò.
Missed deadline.
Trời & trăng quá đẹp!
Sat.
Đòi nợ. Quạt. Ổi & mắc cọp.
Rugby. Overtime.
Sun.
2 A.M. Trăng - gió - trời - nước. Chuyện rất rức đầu.
3 A.M. Ầm ầm
4 A.M. Vui như Tết
5 A.M. G morning sunshine.
3 P.M. Bay bay. Hoa hồng. Nắm tay. Khủng long. Thơm. Bị đánh úp. Tưởng cười ko nổi nhưng vẫn cười.

Mon.
Đi sớm về sớm. Te tởn quá mức cần thiết. Ăn gì - chơi gì - ở đâu. Em blah blah blah.
"Trình diện".
Vì chị mà bọn em cãi nhau!!!
Tues.
Đêm. Tưởng urgent thì ra ko phải. Đèn vàng mơ màng. Kiến trúc kiểu Pháp duyên dáng. Hương Ấn Độ thật thơm. Giọng Khánh Ly thật êm. Đủ thứ chuyện trôi vèo vèo. Lại nghĩ.
Blah blah rồi chả ra sao cả.
Sáng. Xe đạp xuống phố. Tonkin. Bố của Barca. Lại nghĩ rồi.
Chiều. Dầu olive hơi quá liều.
Tối. Đi đi ở ở. Khách khứa ùn ùn.
Tin nhắn ko biểu cảm.
Tin nhắn nhảy tưng tưng.
Đêm. Check mail.
Hoặc là muốn gào lên tùm lum tà la. Hoặc là chả muốn nói gì cả. Hoặc là chả biết nghĩ gì nữa.
Hoặc là dửng dưng. Hoặc là quá thừa nhộn nhạo, quá dư loảng xoảng để nói với chả nghĩ.
---
Tẩu hỏa nhập ma chắc cũng chỉ đến vậy mà thôi!


Thursday, August 11, 2011

Nhà

[2011.08.10 3:58 PM]
C oi mai ko doi nua, dc k? E mun' ve nha :">

[2011.08.11 6:51 PM]
Menh di day. Ban Lu chiu kho ve tham bme thuog xuyen nhoe :*


Tuesday, August 9, 2011

Fakin a smile w the cafe to go...




Where is the moment we needed the most
You kick up the leaves and the magic is lost
They tell me your blue skies fade to grey
They tell me your passion's gone away
And I don't need no carryin' on

You stand in the line just to hit a new low
You're faking a smile with the coffee to go
You tell me your life's been way off line
You're falling to pieces everytime
And I don't need no carryin' on

Cause you had a bad day
You're taking one down
You sing a sad song just to turn it around
You say you don't know
You tell me don't lie
You work at a smile and you go for a ride
You had a bad day
The camera don't lie
You're coming back down and you really don't mind
You had a bad day
You had a bad day

Well you need a blue sky holiday
The point is they laugh at what you say
And I don't need no carryin' on

You had a bad day
You're taking one down
You sing a sad song just to turn it around
You say you don't know
You tell me don't lie
You work at a smile and you go for a ride
You had a bad day
The camera don't lie
You're coming back down and you really don't mind
You had a bad day

(Oh.. Holiday..)

Sometimes the system goes on the blink
And the whole thing turns out wrong
You might not make it back and you know
That you could be well oh that strong
And I'm not wrong

So where is the passion when you need it the most
Oh you and I
You kick up the leaves and the magic is lost

Cause you had a bad day
You're taking one down
You sing a sad song just to turn it around
You say you don't know
You tell me don't lie
You work at a smile and you go for a ride
You had a bad day
You've seen what you like
And how does it feel for one more time
You had a bad day
You had a bad day

Had a bad day
Had a bad day
Had a bad day
Had a bad day
Had a bad day

Monday, August 8, 2011

Cố thủ trong bar

Thứ bảy. Nhận ca lúc trận rugby đang vào hồi gay cấn nhứt. Bar chật kín các bác ngồi hò hét cờ quạt điên cuồng. Chị Môi Son trịnh trọng:
- Dobby, vào đứng bar!


Order nằm la liệt như xác pháo, loằng ngoằng như thư pháp:
- Đây là của bác Cam & đồng bọn (ngẩng lên nhìn coi bác Cam & đồng bọn là ai), đây là bill của bác ... và ... (couple áo vàng, ok nhớ roài), đây là của bác... T-shirt hồng nhé (tìm bác, coi có đúng T-shirt hồng ko), đây là của bác... bạn của BMW nhé, còn Ryan là cái anh kia nhé, nhớ nhé!
Xây xẩm mặt mày.
Vậy là Dobby bắt đầu chôn chân trong bar thay vì được chạy tung tẩy ở ngoài.
*
Chủ nhật.
Chị Mắt Đen giọng nhẹ nhàng dịu dàng, lúc nào cũng thế:
- Chị về đơi, Dobby pha nốt café nhé! (Biết cái con điên này thích pha cf và hay 'lên mặt' chê chị pha cf dở ẹc mà!)
Ồi được pha cf mà, thích mà! Dobby hồn nhiên nhận nhiệm vụ và khi tỉnh ra thì đã muộn: bị xích vào bar - again.
*
Những sáng làm cùng với chị Mắt Đen, vừa ở trong bar vừa chạy ngoài bar và chạy luôn vào bếp, vừa nhận order vừa làm đồ vừa đi đồ... chả xi nhê gì cả. Nhưng đấy là những-buổi-sáng-giữa-tuần, chứ ko phải những-buổi-tối-cuối-tuần thế này!
Chỉ một từ thôi: LOẠN!

Đang rửa núi ly chén cốc tách cao ngất thì "2 draught beer", đang tập trung chuyên môn rót bia thì "dứa ép chị ới", đang dứa với dủng thì lại "chị ơi 1 xoài 1 cam", rồi sờ đến cam thì cam hết lại đi vắt >"<, rồi chưa kịp rửa blender thì lại "chị ơi chanh leo", rồi chưa xong chanh chủng thì lại Vietnamese cafe (shake tha hồ!) với latte cappu expresso (tha hồ đánh sữa!). Rồi thì inside với chả outside, ở đây với chả take away, trẻ con với chả người lớn... Rồi nào là "thêm đường với đá", "em đĩa lạc chị ơi", "em ơi làm đồ deli", "chị ơi 2 cốc lọc đá"...

Từ đầu thì Dobby vẫn bình thường. Rồi bắt đầu loạn xị rối tung. Sau đấy thì điên.
Rót 1 phát 6 cốc bia, tay run gần như ko đỡ nổi. Quay ra lôi núi cốc tách xuống tiếp tục trường ca rửa chén, một cốc bia hơi xa khỏi tầm với, bị đổ, lăn xuống, và... choang...
 Thì Dobby mệt mỏi và ghét.
Cái bọn kia thích hợp để đứng bar hơn nó và nó thì hợp để chạy le te ở ngoài hơn bọn kia. Sao cả bọn đấy lẫn manager đều ko thấy điều đó hả??? Củ hành nó thế này đây! Ôi Dobby đáng thương...!

Nó đã nghĩ đến việc đi ra bảo với manager:
- Mày ko thấy để t đứng trong bar t làm loạn hết các thứ lên à? Đuổi t ra ngoài và để đứa khác vào đi!

Nhưng rồi ko nói gì, chỉ gầm gừ tu trà đá đặc lè và tiếp tục rửa cốc bợt cả tay.

Một lúc sau thì... cafein trong trà phát huy tác dụng. Là lá la... "Ồ thôi mìh chả cần phàn nàn manager hay hấm hứ bọn kia. Mìh đang cố thủ trong bar như Quixote Don oánh nhau với cối xay gió, ha ha!"

Mục tiêu cố thủ rất là đơn giản:
- Giữ đc bar sạch & gọn. Cái khốn khổ ko phải là mìh đứng chơi ko chịu làm or mắt toét ko nhìn thấy nó bừa bãi. Ngứa mắt lắm chứ mà ko có thêm 2 đầu và 4 tay nữa để dọn kịp!
- Mọi đồ sẵn sàng để làm. Bình nước luôn phải đầy (bài này chị Bầu dạy, cực nhớ!)
- Ko bị rối tinh lên khi bọn nó ném order như điên

Lòng phơi phới, Dobby bắt đầu làm vèo vèo. Một dứa một cam một táo. Ok chuyện nhỏ. Cam với dứa ko có gì. Với táo, nhờ bí kíp "ra" truyền của chị Băng Tan, ly táo ép made by Dobby vàng hươm sáng ngời, chứ ko có chuyện vừa chảy khỏi máy đã xỉn màu nhìn bẩn bẩn xấu xấu.
Cafe' thì thôi rồi, chả loại nào dọa nó đc. Milkshake là chuyện vặt và tất cả các thể loại củ quả xay ép đều phẩy tay cái là xog. Dobby chỉ ghét nhứt vắt cam mặc dù lấy vỏ cam rửa tay là việc nó thích nhứt!

Ah, lại có đứa đòi smoothies chanh leo. Lần đầu tiên làm, nhưng smoothies thì khác gì juice ngoài việc có thêm sữa tươi và chút sữa đặc ;). Blender quậy tơi bời. Xén nửa thìa thử trc (coi có ngộ độc ko). Ủ ôi. Ngon kinh hoàng!

Cứ thế, Dobby pha hết café đổ vào chai cất kiếc đàng hoàng, gọt xoài, gọt dứa, rửa hết bay núi cốc chén + gạt tàn, bình nước luôn đầy, xếp cốc gọn gàng và ko chỗ nào trong bar lem nhem vệt nước, vệt café, vệt sữa hay vệt hầm bà lằng đồ uống khác. Rác cũng quăng đúng chỗ, vỏ lon và ống hút vứt riêng cho chị Mắt Đen chứ ko ném lung tung vào túi rác vứt đi.

Cho tới khi phải miễn cưỡng rời bar (cafein hơi quá liều, ko mún đi ăn mà bị xách cổ vứt đi), thành tích đạt đc là:
- chỉ có 2 lần bà Bầu vào kêu la bừa quá ngứa mắt tao (khi đó Dobby đag điên cuồng quay như chong chóng),
- 1 lần quên làm đồ cho khách (bác í xog xuôi, ra phàn nàn với chị Bầu. và nó ân hận gần chết!).
*
Trong vài loại cocktail lịt xịt ở Đom đóm, Dobby chỉ biết mỗi magarita với gin tonic và thi thoảng nhìn các bạn làm Bloody Mary với Mojito. Mà đời thì còn vô số kể loại cocktail. Nghĩa là, cho dù nó có đứng bar như đúng rồi, thì cũng còn mướt mùa Lệ Thủy mới tới cái trình gọi là bartender.

Cơ mà, chả điều gì ngăn cản nó enjoy cảm giác múa may giữa cái mê hồn trận của bar.




Saturday, August 6, 2011

Love cake

Entry này mở đầu cho 1 label mới tên là "been there done that". Lấy ý tưởng từ 1 album ảnh của 1 bác ở FB. Bác đi đủ các nơi đẹp chết ruồi, mìh ngưỡng mộ + ghen tị chết thôi :((

Oj zoj oj bah ngon wa c oj ^^ :x [5:17 P.M, Thurs 4th Aug 2011]

Oj' zoj oj thah cog ruc ro c oj :x ban y bao dep tuyet voj xog an khen ngon nuc no hjhj.ban y ke la co^ cua ban y thj cu khen e kheo tay.khjep cha lam j may ma cug dc tieg thom nguog wa:"> i love u chju chju
[10: 46 P.M, Fri 5th Aug 2011]

Đc 2 cái sms mát lòng mát dạ, kquả của nào là mấy chục lần thử nghiệm (chém đới, có vài lần thôi :)) ), search Google to cả tay, lượn lung tung xòe phố xá, cân cân đong đong đo đo đếm đếm, đánh trứng, khuấy bột... rã cả tay, brainstorm coi trang trí tn, vừa làm vừa chữa cháy đủ kiểu..., rồi còn rụng bao nhiêu nơ-ron vì lo lắng k biết hậu quả ra sao.

updated 2011.12.20
Thôi thế là đẹp rồi! Thấy bõ cái công sức í. Sướng ^^.

Làh láh lah...