Wednesday, December 29, 2010

Chân trần

Lại một thứ bảy.

Đài đã báo gió mùa đông bắc từ hôm kia.
"hôm kia" ấy bảo rằng "hôm-qua" gió sẽ tràn về.
nhưg chả thấy ma nào tràn về cả. chỉ có 11h đêm vẫn có đứa đi guốc cao gót lịch kịch kê bàn ghế. Thật hông thể tưởng tượng nổi là các anh zai bạn chú zể lại ngồi chơi bài, để cho thằng em chú zể cùng 1 số bô lão & mấy iem gái liễu yếu đào tơ (hị hị) fải đi kê bàn ghế!!!
Em chú zể lỉnh thỉnh bảo:
- Ô, hồi cưới cháu anh í đi chơi bài nhé, h cưới anh í anh í cũng đi chơi bài luôn!
"Cô" bảo:
- Ô thế thì mày cũng đi chơi đi, việc jề fải làm cho nó!
- Ồi làm người ai làm thế
=))

*
Anyway, bây giờ là sáng của ngày hôm-nay-thứ-bảy, bắt đầu cho câu chuyện chân trần.
Hnay có 1 đám ăn hỏi khác. & nàng sẽ đến dự/làm giúp... whatever, đại khái là sẽ thò cái mẹt ra ở đó.
Chiẹp, như... gần đây nàng thường như vậy, nàng mất khoảng... nửa giờ để lựa đc 1 thứ thích hợp tròng lên người. & lần này thì nàng yên ổn chui vào 1 cái váy kẻ carô elegant chết đc!
Be aware về vụ gió mùa, nàng xỏ vào legging.
Nhưg rồi chạy lên chạy xuống, chạy ra chạy vào, nàng thấy nóng kinh, & còn toát cả mồ hôi nữa.
Thế thôi, ko legging leggủng gì nữa! Chân trần nhé ;) !

*
Zời vẫn mát khi nàng đến nhà cô dâu.
Vẫn mát khi nàng giúp bày cốc tách bánh kẹo, đun nước pha trà blah blah...
Cho đến khi lễ liệc xog xuôi & 2 họ bắt đầu ăn cỗ thì... gió nổi lên! mưa nổi lên...!
ôi ôi ôi ôi...!!!

Trưa... rồi qua trưa... rồi đầu giờ chiều... rồi giữa chiều... nàng vẫn chạy đi chạy lại làm cái lọ cái chai. Cô dâu nhìn nàng zun zẩy bảo để cô lấy áo + tất cho nàng. Nàng ok mặc áo (1 cái áo dạ to sụ) nhưg lại (chả hiểu làm sao) khăng khăng ko đi tất.

Đống côg việc của lễ ăn hỏi & hậu trường lễ ăn hỏi kết thúc lúc ~ 4.30. Nàng áo dạ - chân trần bay về nhà. Rất te tởn kiểu "what a useful/meaningful day", kiểu "ko bizi sao tìm đc hạnh fúc", kiểu... ôi Pooh kute, ôi cô xinh tươi, ôi chú bùn cười... .v.v. & .v.v.

May là nàng chưa fởn te tởn đến nỗi... từ chối cái áo (như nàng đã từ chối đôi tất!). Nàng te tởn thì te tởn, nhưg zời lạnh là việc của zời lạnh & nó có làm cho nàng đông cứng trên đường thì cũng k fải là lỗi của nó!

Nàng về tới nhà bình yên. Ngoài răng đánh lập cập tí thì... ko sao cả. À cũng có 1 đứa chào nàng, & sau đó ra complain với mama nàng rằng "cháu chào nó mà nó ko giả nhời", & mẹ nàng reply ngay rằng: "m ko thấy nó sắp chết cóng à mà còn com với chả plain".

Viva má ma ^^.

***
Lại 1 ngày hôm nay (hôm nay thực sự là hôm nay, ko fải là hôm thứ 7). Nàng be aware về cái sự rét mướt. Sáng dậy thấy lạnh rùng hết cả mình, q' định rằng: hnay lạnh hơn hqua!
& nàng choàng đủ thứ lên ng`, to xụ như con gấu.
để rồi trưa nay: NẮNG.
vầng, NẮNG!

Thursday, December 23, 2010

À ơi... nông nổi ngủ đi...

À ơi... nông nổi ngủ đi...
Bướng ương nào cũng có thì mà thôi...
Hôm qua Mười Chín xa vời...
Hôm nay... cánh lá nhắn lời gì đây...?

Ru ta tròn một vòng tay:
Xin đêm đừng nắng, xin ngày đừng mưa!
Bao nhiêu sâu-sắc thì thừa?
Bao nhiêu bồng-bột thì vừa Hai Mươi!

À ơi... khôn khéo ngủ thôi...
Bằng nào toan tính bên nôi cũng nhầm...
Xin ta biết yêu một lần:
Biết tin người. Biết sớm gần nỗi đau...

Gọi tên rừng thẳm sông sâu:
Về đây ta bắc nhịp cầu Hai Mươi...!

[~ 11h22': Quên k ghi nguồn nên fải edit ngay] [Thơ trên HHT ngày xưa. e quên tên tác giả r ạ, e xozi nhớ. nếu e nhớ k nhầm thì là 1 bác gì đó Hạ, nhưg k fải Trang Hạ]
***
Hnay
- Răng Khểnh Xinh rủ mìh đi ăn kem. Fởn.
- Mrs. Perfect Couple với mìh 8 nhảm ko ngớt. Mrs còn bị mìh đầu độc.
- Hagrid vẫn thế ^^
- Moody Mắt điên vẫn thế ^^
- N~ việc tốt có thể list ra là
+ Discuss (mà người ngoài nghe dễ tưởng là 8 nhảm) với anh Rùa
+ Đầu độc Mrs. Perfect Couple & 1 cơ số followers khác
+ Little good news cho bác Hagrid
+ Viết hộ 1 cái email "dài kinh lắm" ;))
+ Chém gió với đại ca

***
Có nhẽ mìh fải cãi nhau kiểu... ng` nhớn hẳn hoi nhé!

[~ 12:30 am, ngày 22/12. nhưg quên chưa post h mới post =.-]

Sunday, December 19, 2010

darling i luv u...

(Vừa đúng đến lúc nghe đc câu đó thì type thôi ^^)

Cuối tuần. Kế hoạch break hết. Sờ vào quyển sách thứ 7 trong lúc đang-cùng-lúc đọc 6 quyển sách khác. Đủ các thể loại từ academic knowledge tới real experience, từ work tới education, từ must-be tới voluntary, từ motivated ngút trời tới... các cách thắt khăn, rồi từ children chicken tới... một vụ giết người hàng loạt!!!

Zồi ôi!!!

Tối qua, từ chối 1 party để... đọc sách, rồi cắm mặt vào xem phim từ đầu tối tới cuối tối. 1 fim oánh nhau bung xung xòe, đi xuyên thời gian veo véo. 1 fim hoạt hình 3D có thị trấn nhai và nuốt, với beef steak từ trên zời rớt xuống, mưa kem, lâu đài = thạch... Cuối cùng là Harry bọt bèo & hòn đá fù thủy. Nhìn lại bọn trẻ con hồi í kute kinh zị. & cái fim, vì là tập đầu tiên, đc chăm chút ghê gứm. Xem thấy... mãn nguyện. Trong lúc ngồi =)) n~ fút cuối cùng với Shaun the sheep thì lỉnh thỉnh nâu đá mới kinh!

Lúc cuối chiều  nay, lại làm lại quả 'ngọn đuốc' trên đầu. Fởn. Chả bù cho lúc fải đi shopping/clothing với ko-fải-kạ-kứng. Việc í horrible hơn cả khi fải làm việc với đứa mìh ghét. Vì khi làm với đứa mìh ghét thì mìh làm 1 mìh ko touch vào nó nữa. Nhưg đằng này đi cùng cứ bị chỉ chỏ lọ chai. Mìh ghét ghét ghét!!!

Cuối ngày vài việc điên2. Muốn hét áhhhhhhhhhhhhhháhhhhhhhhhhhháhhhhhhhhhhhhhhhhh
Nghe Beatles tiếp & đọc nốt vụ giết ng` lào B-).

tiếng guitar yêu quá. nhưng nhắc đến guitar mìh lại thấy bùn wá :((

so i hope u see... that i...

Wednesday, December 15, 2010

Nếu...

nếu không gian có quay trở lại...
nếu có ước muốn trong cuộc đời này... hãy nhớ ước muốn...
nếu anh gặp em từ đầu... có lẽ đã không ai qua bể dâu...?
nếu em hiểu thời gian ai cũng có khi ngược xuôi...
nếu có xa nhau suốt đời... đừng quên giấc mơ tuyệt vời...
nếu anh nói anh vẫn chưa yêu... là thực ra anh đang dối mình...
còn anh nói đã trót yêu em rồi... là hình như anh đang dối em...

Monday, December 13, 2010

Trời và người đều nhảm

post cái hình này cho sáng bừng!!!

Thứ 7. Mưa lướt thướt lê thê dầm dề.

Chủ nhựt. Trời tạnh. Nhưng đất ẩm ẩm. Trời xám ngoét. Cảm giác bủng beo tn í. Ko ra nóng cũng chả ra lạnh. Ko ra mưa cũng chả ra gió. Tóm lại là trời khó chịu ghê gứm.

Thứ 2. Chẳng khá hơn. Nhìn cái dự báo thời tiết. Chậc. Chắc tại humidity hơn 90% nên nó thế!

Trời ẩm thướt thườn thượt như mùa nồm tháng 3 - nhưng lại chả 1 tí lộc non phơi phới nõn nà của tháng 3!

Trời xám ngoẻn ngoèn ngoen như là n~ ngày lạnh nhất - mà lại ko tí tị gió - như n~ ngày lạnh nhất đáng ra fải thế!

Trời bình thường k nóng k lạnh như mùa thu - nhưng mùa thu thì đâu rồi nắng, đâu rồi gió???

K fải bọn Giám ngục Azkazban đã đến đây đấy chứ??? Sao mìh cũng chán nản nàn nan như này??? Vừa cười haha, vừa kêu gào ư ử. vừa muốn làm đủ thứ vừa chả muốn làm gì. vừa muốn chơi bời tung giời vừa muốn mọt sách cọt kẹt cót két!!!

"nản nhứt k fải là khi hông ai hỉu bợn, mà là khi chính bợn cũng chả hiểu mìh".

Saturday, December 11, 2010

Khi bthg` trở thành điên còn điên thì mới bthg`

Cảm ơn cậu đã chia sẻ thông tin.

Mình đang là người có nhu cầu sử dụng các sản phẩm của giáo dục ở cấp thấp cũng rất đau đầu về chất lượng các sản phẩm này. Bỏ thì thương, vương thì tội. Tuyển dụng người có khả năng một chút thì không giữ được lâu. Cái vòng lẫn quẫn này hành hạ mình hơn 2 năm rồi.
Những vấn đề mình đã gặp nói ra ít người tin lắm:
- Tốt nghiệp trung cấp kế toán chính qui loại khá không biết qui tắc tam suất, không biết dựng hình vuông bằng thước và compa, bảo một tấc là một gang tay! Mình không nhận thì không có người làm, nhận rồi thì mình cứ ngu mãi.
- Mình được một cô bé tốt nghiệp Đại học chính qui chuyên ngành kế toán loại giỏi quan tâm đến cộng tác. Khi được mình phỏng vấn tuyển dụng thì cô ta buộc miệng khen:" Sao chú giỏi quá" làm mình buồn mất 3 ngày vì mình chỉ học tại chức, lại chưa làm kế toán ngày nào! Vậy té ra cô ta cũng không thực sự giỏi, còn mình là loại đột biến gien, sẽ chết bất đắc kỳ tử. 

Làm việc được 3 tháng, cô ra xin phép ra đi mặc dù được trọng dụng. Lý do ra đi của cô ấy đưa ra không đúng với những lý do thực mà mình tìm hiểu được:
+ Càng có trách nhiệm thì cô ta càng không chịu nỗi áp lực công việc dồn nén cho mình vì những người khác làm sai nhiều quá bắt cô ta phải nghi ngờ và kiểm tra tất cả lại không chịu học hỏi cô ta.
+ Cô ta vào sau nhưng nhận mức lương cao hơn, làm những người khác không vừa lòng.
Cậu nói nhiều chuyện ở tầm vĩ mô phải mất 1,2,3... chục năm để các vị thượng thư hay cao hơn giải quyết. Mình thấy những vấn đề ở tầm vi mô cần phải giải quyết trong vòng 1 năm. Vậy là dành thời gian hàng tuần đào tạo lại họ. Ở trường họ học phải trả tiền, bây giờ mình phải trả tiền và thời gian của mình cho họ học. Họ mà học để làm được việc thì  mình sẽ bị điên vì họ có tư duy ngược và mình nói tiếng Việt họ không hiểu bởi ở họ những kiến thức phổ thông cơ bản vốn đã ít ỏi nay rơi rụng hết rồi.
Than ôi!

Lấy từ còm ment trong 1 entry ở blog của BS Hồ Hải. Ko đi làm ko thấy thấm :)