Sunday, June 11, 2017

That's why


.
Lâu rồi. Aan đọc truyện tôi, và bảo thấy thiêu thiếu. Tôi hỏi ý là sao. Aan bảo ví như đoạn giữa sao ko viết sâu hơn. Kiểu như ko lên tới đỉnh dốc mà chỉ tới lưng chừng. Có thể thêm diễn biến này kia, trc khi roẹt cái đã kết. Chả hạn thế.

Tôi thấy Aan nói đúng.

Lại có lần vì một cơ duyên nên có đưa vài truyện nhờ 1 bác nhà thơ đọc. Bác nhà thơ bảo đây mới là 1/2 đầu, chưa thấy kết. Ko đủ gọi là truyện.

Tôi thấy cũng đúng. Ví dụ, các truyện iêu đương thường dừng ở chỗ tỏ tình xong là... xong. Ví dụ các truyện kiểu rắc rối ko gỡ đc thì bất thình lình vì một điều vớ vẩn gì đó mà gỡ đc (kiểu quả táo rụng vào đầu Newton thế là ra vấn đề).

Kiểu thế. Bị chê là phải.

.
Nhưng biết sao?

Tôi chơi cờ ngu thiệt ngu. Ko bao giờ nghĩ quá 3 nước. Nghĩ thêm chắc cũng đc nhưng thấy mắc mệt nghĩ đến đấy thôi. Tỉ năm rồi tôi ko chơi nhưng xưa giờ toàn chơi kiểu thế, chả khác gì.

Tôi nghĩ đi làm và va vấp có làm tôi khôn hơn. Kiểu đứng trc 1 sự vụ sẽ nhìn đc nhiều hơn các khía cạnh và các kịch bản có thể xảy ra. Nhưng chơi cờ thì. Thôi để bữa nào test lại.

.
Nhớ các chuyện tình iêu ba lăng nhăng xưa cũ. Nhận ra mình lúc éo nào cũng over correction. Mà thường là too serious. Có khi too serious to show. Khi là too serious to accept. Lúc là too serious to wait.

Đáng lẽ, chỉ cần mình ngồi im :) Nhưng mình lại ngứa chân ngứa tay. Khi cần ngồi im thì mình manh động. Và khi cần action thì mình lại bế quan bí thuật.

Ngu mãi tới nửa đời :) biết làm sao :)

.
Hôm nay tự nhiên nhớ That's why của MLTR.

I won't forget
The way
You're kissing
The feeling so strong
Was lasting for so long

But I'm not the man
Your heart
Is missing
That's why you go
Away
I know

Ko tiếc gì cũng chẳng buồn gì. Chỉ là kể lể vậy thôi. Chắc chỉ vì câu "I wont forget".










No comments:

Post a Comment