Friday, March 3, 2023

Dưới tàng long não



Hôm nay khi nhận ra có 5 chiếc quần jeans màu gần như y hệt. Và khi mặc chiếc jeans thấy dễ chịu quá - đến nỗi phải vạch tag nó ra để nhận ra nó là cái jeans nào. Và hóa ra nó chính là cái jeans mà lần đầu xỏ thử đã nghĩ ủa cái quần này sao vải dày thế cứng thế nhỉ (nhưng giờ thì nó thích quá dễ chịu quá).


Cũng như đôi giày mua lại lần thứ 2 xong những ngày đầu đi vẫn đau chân xong nghĩ đôi giày lần 1 có đau đâu chỉ thấy thoải mái nhưng rồi nhớ ra là đôi giày lần 1 cũng đã đau chân và đôi giày lần 2 sau khi đi đủ lâu thì lại quen chân xỏ xoạch cái xong dây buộc chỉ để cho vui.


Cũng như thử son này kia nọ nhưng chỉ quay về 1-2 màu son ưa thích. Và sau khi tìm thấy chiếc dưỡng môi chân ái thì chỉ sống với chân ái đó thôi.


Cũng như thử các mùi nước hoa này nọ nhưng sẽ có mùi xịt hết chai 100ml lại muốn mua chai 100ml tiếp =]]


Cũng như khi ngồi - cũng vẫn là vỉa hè - trong một chiếc ghế câu cá hết sức dễ chịu (ko phải mấy cái ghế gấp hèn mọn thường dùng ở các quán vỉa hè), ngửa cổ nhìn tàng cây long não ở quán cà phê có xanh cây xanh trời xanh mọi nẻo và cà phê không phải tuyệt đỉnh nhưng đủ tốt, bánh đủ ngon nếu muốn ăn, giá cả đủ vừa phải để ko đánh giá là giá đắt mà đồ như shit.


Thì thấy là mình hong hề phù phiếm mình quá ư giản dị không hề cầu kỳ không hề phức tạp không hề loằng ngoằng.



Miễn thứ đó đúng.







No comments:

Post a Comment