Monday, February 18, 2019

Ngược



Vì ta [G]biết không người đến [D/F#]xem
[C]Hoa vườn [D]sau đã [G]úa
[D/F#]Vì chúng ta ngược [Em7]bước trên cùng con [Am7]đường
[C]Lời hứa [Cm]bay theo [D]mây 

[Lý, Bài hát của Bờm]


.
Sau khi chinh phục hết các đỉnh cao này nọ thì đỉnh vừa vừa tiếp theo tên là trà sữa trân châu. Trà sữa thì dễ rồi có trân châu là thử thách thôi.

Thử thách nhất, sau khi đã nhào đc cục bột và quên cmn cho đường, là viên từng viên trân châu (to như chân voi ._.) và nhớ những lúc Tết Hàn thực làm bánh trôi với bà nội quá. Bà sẽ nặn các viên bánh trôi to đùng và bảo nặn bé thế kia thì bao giờ mới xong, vê kỹ thế thì bao giờ mới được một viên!!! Và bà dậy thật là sớm tầm đâu ba, bốn giờ sáng để nặn bánh mà con sâu ngủ, lỡ ngủ một tí là thôi không còn gì để nặn. Mà phải là nặn bánh ở cái gian bếp cũ vẫn còn đầy trấu củi rơm và bồ hóng đen sì và những cái gì gác gác (đòn gánh, rổ rá...) và mạng nhện - giá như hồi ấy có điện thoại để chụp lại. Vì nó đẹp dễ sợ.

.
Cứ nghĩ mình có thể đợi, như Ti nói hình như  là "tôi ko bao giờ sợ phải chờ đợi miễn là biết phải đợi bao lâu". Nhưng có vẻ dường như sự thật, với bản thân, không phải thế. Vẫn là chờ đợi, và lấp đầy chờ đợi bằng này kia, vẻ cool.

Có thể là cool hay không, thì đại khái vẫn là lấp đầy.

(Tự hỏi thực sự là mình ko thích đợi hay mình ko thích lấp đầy? Mà ko lấp đầy thì làm gì trong lúc đợi? Well ya, tận hưởng sự chờ đợi, train your brain, một cách cool? Đợi, chỉ là đợi thôi đc ko? Ko biết nữa. Kiểu như đi dạo chỉ là đi dạo chứ ko phải là đi đến đâu hay đâu hay đâu.)

.
K xuất hiện (ờ, K, not K but K, ok) không kì cục nhưng quả có lạ lùng.

K hỏi sao lại ở đây lúc này.
Ắt hẳn do vũ trụ sắp đặt.

K hỏi có ổn không.
Sao ko. Chúng-ta-rồi-sẽ-ngỏm-thôi mà :)

.






No comments:

Post a Comment