Friday, December 3, 2021

Chuyến xe đêm





Thật buồn cười khi mà, cãi lộn với đồng nghiệp chán thì lại phải đi nhờ xe... đi nhậu. Thật sự là, quê thật là quê...

Nhưng mà trên đường đi, Lu thấy một ngôi sao trên cửa sổ xe, chếch phía trên tay lái. Ngôi sao có lẽ là Bắc Đẩu, vì nó sáng thật là sáng.

Rồi nói chuyện 3 lăng nhăng lít nhít trên xe, như say (mà thực ra ở đây nếu ko say cồn thì cũng say cà, say job, say vì thiếu ngủ...) nhưng thật ngạc nhiên và kỳ lạ là, không stress. Không bị những cơn trào ngược dạ dày tìm tới - dù cà phê tẩn 4 - 5 shot mỗi ngày. Chưa bị nổi mụn tùm lum (trộm vía). Và mỗi ngày đều hơn hớn giơ mặt ra để ăn vả :)))) - mặc dù bạn Nâm đã dặn nhớ chuyền bóng thật nhanh nhưng Lu đây toàn dùng mặt đỡ bóng =)))

Và có thể là trước khi nhận ra những chuyện kia (bận quá méo nhận ra đc), thì hôm trước khi ghé thăm 'cố cung' (À HAY QUÁ ĐÃ NGHĨ RA CHỮ CỐ CUNG bởi cái nơi ấy ánh sáng phải xuyên qua 4 lớp kính đã dán mờ mới chui đc zô chỗ Lu ngồi!!!), các em nhỏ bảo là trông Lu thần thái có vẻ tốt hơn. Lu lúc ấy chưa nghĩ ra lí do gì đã trả lời: uh chắc tại đc hứng ánh sáng thường xuyên!

Nhưng còn là vì Lu chạy trối chết mỗi ngày - cả nghĩa đen cả nghĩa bóng. Hơn hớn vì những điều mới toe - đôi khi sấp mặt - nhưng vẫn mới toe. Hơn hớn vì CHẢ BIẾT CÁI MẸ GÌ =)) nên ko biết sợ. Lúng túng nhất là những thứ đóng khung còn phàm những thứ ko có khung gì thì Lu đek sợ.

.

Ui, quay lại cuốc xe với đồng nghiệp. Thôi hãy xem như đổi title thành Chuyến xe đêm cho vui dù chuyến xe khi ấy chừng 7pm chứ mấy. Xong cũng buồn cười vl vì hôm ấy t2 xong đi làm chai mơ như thể là thứ 6. Rồi về nghĩ ra cái mớ

Title cũ khi chưa đổi là 'compromise'. Hôm nay Lu lại nghĩ về sự thoả hiệp và nhận ra rằng trong bản thân mình tồn tại 2 nhân cách thoả hiệp với nhau.

Nhân cách thứ 1 tên là KHÔNG THOẢ HIỆP. Đó là nhân cách mà đã đ' viết để kiếm tiền nữa viết để cho vui ở đây (hoặc ở đâu đấy) thôi. 1 nhân cách đ' để cho "mass market" định giá mình. Kiểu, hay dở là việc cụa t ko mướn ai xét nét.

Nhân cách thứ 2 tên là THOẢ HIỆP. Là đến khi 'tới công chiện' thì xài đến writing skill nhưng không phải là cái thứ writing ở trên (ủa =)) ). (Quả là writing cũng có this có that). Và nhân cách này thì chấp nhận thứ mình viết ra cần match với thị trường, với số đông, với order, với brief. Chấp nhận luôn việc cái tôi còn lại 3% còn 97% 'định hướng' rồi.

Nhân cách 2 giúp cho nhân cách 1 tồn tại. Ngược lại nhân cách 1 xài để nhân cách 2 kiếm cơm.

.

Rồi nói lung tung nãy giờ cũng ko hiểu gì mấy nữa.

.

Bây giờ là sáng thứ 6, ngồi ở một tiệm cà phê rất xinh trước giờ zô làm. Tiệm cà phê vintage kiểu Friends đóooooo treo đầy poster phim cũ cũ.

Hôm qua Lu lại đi lạc =)) Lần thứ N. Ko lạc đầu ko lạc cuối - chỉ lạc ở giữa. Quả thật =)). 

(Quả thật ko thể ko nhớ tới lời bạn Nâm "mỗi ngày đi làm là một ngày vui") 

Lu đi lạc đến độ ra 1 cái đường khá hẹp, ngay cạnh mép nước rộng mênh mông và Lu chỉ sợ rớt xuống nước sợ điện thoại để trong túi áo (để tiện check đường) có thể rơi ra bất cứ lúc nào và rơi tòm xuống nước...

Nhưng không thể nào mà không nhận thấy những lấp lánh dát vàng trên mặt nước - lấp loáng như reo vui. Và hơi lạnh của buổi sáng lẫn giữa nắng lấp lánh - là một cái gì đó tỉnh, và hồ hởi. 

.

Đến tối khi về muộn ơi là muộn, băng qua cây cầu - một cây cầu khá dễ chịu theo ý Lu - ko phải chiếc cầu đầy khủng long và bị c.a bắt hôm trc (ui đấy lại là 1 thiên truyện khác =)) ). Nói chung là đường thoáng đi dễ chịu và Lu lại nảy lên ý nghĩ về chó sói và cừu. 

Không nhất thiết phải ẩn dụ, không nhất thiết phải là sói hay cừu. Cũng có thể nếu chỉ có opt là sói hoặc cừu. Thì 1 con cừu vẫn có thể thêm nanh vuốt - nếu thích. Hay một con sói vẫn có thể uống vang ăn bánh mì salad - cho vui.

.

Chỉ là vui thôi mà. 

Là vui :)

No comments:

Post a Comment