Sunday, February 20, 2011

Nếu...

Vỉa hè Phan Chu Trinh

[Nếu... có thể yêu Hà Nội...]
*
Nếu bạn lượn một vòng hồ
Nhìn nước trời, cây cỏ
Và hàng đống đôi tíu tít chụp hình

Sau một vòng hồ
Chui vào ngóc ngách Đinh Lễ
Chầm chậm leo như sợ bước vội sẽ làm vỡ mất cái không gian này
Nghe những bậc thang tưng tưng dưới chân
Và nắng đổ trên bức tường rêu xám mọc đầy dương xỉ
Rồi núi sách chất từ sàn nhà tới nóc sẽ nhấn bạn chìm lỉm lìm lim...

Sau một vòng hồ
Cũng có thể chui vào cà phê Phố Cổ
Chúa mới biết bên trong cái hàng lưu niệm bé tẹo teo lại có quán cafe to đùng
Ngồi đấy nhìn hồ hay lắm!

Nếu không thích nhìn hồ,
Ok mình qua cafe Giảng
Lại ngõ nhỏ lại cầu thang cũng nhỏ
Bàn ghế cốc tách như thể những năm 80
Mời bạn cafe trứng thơm lừng, béo ngậy

Nếu thích accessories mình qua Hàng Bạc
Ghé hàng "gia truyền" với chỉ một cái tủ nhỏ bày ở ngoài
Lại đi lại đi hun hút vào trong
Nguyên một ngôi nhà cổ, mọi thứ cổ
(Mâm cỗ, nếu bạn may mắn nhìn thấy cũng chao ôi "Hà Nội xưa"!)
Và một bà cụ tóc bạc phơ quý phái sẽ đặt những vòng vèo nhẫn nhiếc của bạn lên cân để tính tiền

Ừ thì thôi không lon ton quanh Bờ Hồ
Qua Phan Chu Trinh hay qua tượng đài Lê Nin nhé
Mưa xuân rồi. Cây cối nảy lộc tưng bừng
Và hoa sưa sẽ trắng trời
Nở bung như ngàn mây và bạn sẽ chết lặng chẳng thể thốt được một lời...

Và bạn còn hồ Hale để lê la cafe vỉa hè
Bạn còn hồ Xã Đàn cũng để ngồi vỉa hè cafe
Xa hơn, bay xuống tận Hà Đông - bạn ngồi hồ Văn Quán
(Ngồi nhanh trước khi bọn chúng bị lấp mất tiêu!)

Nếu thích cây và cây và cây thì có Chim Xanh
Thích cột điện và cây lá đỏ với đèn vàng - Align chờ bạn
Thích cột điện (thật) và cây lá xanh dịu êm trên nền tường vàng - đặc biệt đẹp trong buổi chiều trời nắng thì ghé qua Phong Mã
Thích tán khế xanh non lành và quán lặng im thì có Bum
Thích một nơi nhạc dịu êm, vừa sang sang vừa hiền hiền thì có Trung Nguyên - Điện Biên Phủ
Thích một chỗ hay hay không biết tả tn thì ghé Chat Noir
...
Và hàng đống hàng đống quán xá kể không xuể
Đủ để mỗi người đều có một (list dài) quán bồ ruột mà chỉ cần thò cổ ra chủ quán sẽ biết nó uống gì
Ví dụ, một trong đống quán bồ ruột của mình:
Một hàng bé như con ruồi ở Lý Thường Kiệt
Nơi đây có chanh muối & trà chanh ngon nhứt Hà Nội chứ chẳng phải Nhà Thờ với lại Đào Duy Từ
Và cũng ở Lý Thường Kiệt: có Tonkin để sống lại cảm giác những năm 1940
Từ quạt trần tới gạch lát nền đen trắng cho tới mấy cái khung hình trên tường
Đen đá rất thơm mà không chua
Nâu nóng đẹp đến sững sờ như thể để nhìn chứ không để uống
À và còn 1 thể loại bánh ga tô rất ngon (mìh chả biết tên :P).

Đồ nhắm có hàng bánh đa cua ở vỉa hè Phan Chu Trinh ngon kinh khủng
Có quán nộm bò khô và bánh bột lọc vỉa hè Hàm Long ngon ngất ngây
Có sữa chua ở Trần Xuân Soạn ngon ko thể tả
Có bánh mì bít tết Hòe Nhai ngon - ôi đừng hỏi
Và hàng đống thứ nữa kể ra chắc mình chết thèm trước khi viết xong

Thế, Hà Nội với mình
Đẹp bình yên
Đẹp trong lặng lẽ

Là mùa xuân đứng lặng nhìn búp lá bàng xanh mơn mởn non lành phơi phới trên thân cây đen sẫm
Là mùa hè chiều muộn đi qua hồ sen ngát hương
Là mùa thu đứng trên cầu Long Biên lộng gió
Là mùa đông xám, lạnh, đầy gió - để suy tư

Hà Nội duyên thật là duyên
(với điều kiện bạn tránh xa những chua ngoa điêu toa)



---
Gửi bạn TravelBee: Tớ xin lỗi vì cái chuyện rất mất vui đó. Bản thân tớ đi taxi ở HN cũng dính scandal rồi... Chẳng biết nói tn, chẳng biết làm đc gì. Chia sẻ với bạn vài dòng để vớt vát lại tí ti.


:)

No comments:

Post a Comment