Saturday, March 31, 2012

Cuồng

Sen cạn - vườn nhà ông

Đã chơi đàn sưng cả tay, xem TV điếc cả tai và đọc truyện mờ cả mắt.
...
Đã xa vắng Tạ Hiện đến mấy tỉ năm ánh sáng!!!
*
Trời nổi gió mù mịt. Nhớ bờ sông đầy gió nắng.
Nhớ những vệt vỉa hè xanh xám, tóc và khăn bay bay trong gió cùng bước chân lộp cộp trong đôi giày
...
Cây cối hoa hoét thì đang vào mùa đẹp chết bẹp :((((((((((((
Đã hóng sưa như thế, thế rồi bẹp dí và khi quay lại thì sưa đã xanh rìiiiiiiiiiiiiii.
Giờ thì ko chỉ bỏ lỡ sưa mà còn nào là bưởi, sen cạn, ngọc trâm, mai tứ quý, bỏng... trong vườn nhà ông; trên phố thì là bàng, vông, gạo, cây đẹp đẹp đẹp không biết tên...
lỡ cả tiệc cưới Na
...
*
Đã đến cái level mỗi ngày đều lấy bút bi tô cái hình í lên cườm tay
...
À nghỉ lễ 'gió to' năm nay khác rồi. Cũng ứ dọn fòng đc í.

Friday, March 30, 2012

Summer is coming


Nhìn cái hình thấy tưng bừng phơi phới mùa hè. Dù trời đang ẩm xì và nghe giang hồ thở dài sướt sườn sượt rằng ngày mai lại gió gió mưa mưa gì đấy.

Dù sao thì mai mìh cũng k đi đâu, nên k care gì lắm. Nghỉ lễ "gió to". Lại dọn fòng. Ô hay, sao cứ năm nào cũng thế nhỉ :))

Dạo này tập chơi đc nhịp 4/4, các bản nhạc có màu sắc thêm bao nhiêu. Mỗi tội là 2/4 với 3/4 với 4/4 ríu hết cả tay :">. Hôm qua bạn Tek đòi đệm cho b í bài "khi anh nhìn em khóc nhè/ anh thương ơi là thương". Tía má ông bà ơi, mìh ko tin là có bài nthế, nghe vừa ngang vừa sến. Google hóa ra là Nụ cười trong mắt em đình đám một thời. @@ chưa bao giờ nghe luôn, và tới lúc giở ra nghe thì chạy mất dép. (xin nhỗi sâu sắc các bạn nào fát cuồng vì bài  này).

Ờ thôi đi làm việc tí. Chậc. Giờ cứ thèm mùa hè, đến lúc nóng chảy mỡ thì rồi lại rên hừ hừ. Đời mà, vô lý cứ gọi là :))

"Chỉ là... thế thôi..."






... Nếu thấy buồn em cứ đến chơi:
Chim vẫn hót sau vườn đấy thôi
Chỉ có trong tôi ngày đã sang đêm lâu rồi
Bài hát cho em: giờ đã hát cho mọi người
Để rồi
             ...       
                   lãng quên...

[Giọt nắng bên thềm - Thanh Tùng]

*
Không ngủ được mặc dù exhausted rồ dại với cái chân đau. Ngày đầu trở lại chiến tuyến, sau 2 tuần 'cấm cung', đã không phởn phơ như mình nghĩ. Dù vậy, vẫn có đôi giày xanh cùng hàng đống quan tâm của các bạn (mà bthg` vẫn quan tâm í, còn cái bọn mìh sống cũng như chết thì tất nhiên đòi hỏi gì chúng nó chứ!).

Vấn đề là giờ k ngủ đc dẫu mắt đã trĩu xuống và tim cũng chùng chùng. Cái quái gì đó cứ ngọ nguậy cựa quậy lục đục trong đầu.

*
Con quỷ
Đuổi theo ánh vàng cuối chân trời
Tới nơi
Hóa ra chỉ là bỏng nổ
Người chẳng biết có gì cho đến khi mất nó...

Một lời chúc ko bắt đầu bằng "chúc"
Mà bắt đầu bằng "cầu mong"
Chữ
Có bao giờ đong hết cảm tình?
Ta chẳng biết thiếu gì cho đến khi có nó...

Kho báu
Những chuyến đi những chuyến đi những chuyến đi!

Nếu chẳng hề làm bạn sợ run
Nghĩa là ước mơ chưa đủ lớn!

*
Nhẹ nhàng thôi nhé
như bước chân em về
thời gian lặng lẽ trôi...!


Dịu dàng thôi nhé
như dáng em hôm nào
giờ nơi đâu quá xa...?

[Xa - Oring chains]



Thursday, March 29, 2012

Xì Gòn của em là gì?



Entry này đc viết theo đơn đặt hàng này.
Minh Gia Vi: Trang ơi chị nên làm 1 bài viết đi chơi SG
Minh Gia Vi: vì e đang cần hỏi là có địa chỉ nào hay ho 
Rồi đây, địa chỉ cho em đây. Coi như là quà sinh nhựt nhé ;))
----------------------------
Vào Xì phố 3 lần, ko lần nào ở quá 3 ngày. Lần nào cũng vội vàng, ngắn ngủi, thèm thuồng - nên lần nào cũng hào hứng, hăm hở.

Với mình, Xì phố, là những vệt màu tươi sáng. Có cái xô bồ thành thị mà vẫn có cái phóng khoáng rất "Anh Hai". Xì phố ko có vẻ hào hoa của Hà Nội, nhưng Xì phố chịu chơi hết mình (nghĩa là làm gì cũng hết mình: làm thì thôi rồi và chơi thì đừng hỏi!). Cũng không có "ngàn năm văn hiến" gì hết: Xì gòn rộng lòng dang tay ôm tất cả.

Và Xì gòn, đã ếm bùa mình bằng những thứ này.

1. Bệt (facebook của quán: đây)
Không phải là café bệt ngồi đầy vỉa hè Hàn Thuyên, đây là quán Bệt hồi xưa ở lầu một tiệm rửa xe Cao Thái, giờ chuyển về Tú Xương.
Có thể các bạn Xì gòn ko đánh giá cao Bệt vì cho rằng nó cũng như vô số ti tỉ tiệm café ca nhạc ở Xì gòn. Nhưng Bệt là tiệm café đầu tiên mình tới ở SG. Thích cái ko gian "tù mù" tăm tối và tất cả đều rón rén nghe nhạc. Cảm giác nghệ thuật đc trân trọng, và cái sự yên lặng đó, cùng với ánh nến, cùng với nước lá nếp thơm lừng trong những cốc thủy tinh xanh biếc - đem đến bao nhiêu là bình yên sau một chặng ngày sóng gió.
Lần đầu đi SG và gặp Bệt là 2009. Một năm sau quay lại, nghe anh Lâm hát "tầm ba tầm" với "hò xừ xang xê cống" mà hát theo như đúng rồi, đến nỗi bạn Na fải trố mắt:
- Hả, em thuộc à?
- Dạ, hồi đó e có record, rồi lâu lâu giở ra nghe :">
Về miền Nam:
xuôi dòng nước...
ven bờ Cửu long...
lắng nghe câu hò xừ...
Từng câu hát
tiếng đàn ai oán
ven bờ mía lau
lắc lư chiếc cầu...
Đàn tranh như nước reo bên cầu
Đàn cò như khóc ai ko về với
Đàn bầu như nhắc ai quên một người
hát ru...
Bệt về sau này có cả kịch, nhưng mình chưa xem bao giờ. Cũng như chưa bao giờ ngồi café bệt ở vỉa hè Hàn Thuyên, nhà thờ... Nhưng đã thử vô số café vỉa hè Xì gòn. À ha, lại fải nói về café vỉa hè

2. Bánh mì + café vỉa hè
Nếu công thức "chuẩn" của Hà Nội là bánh mì trà đá (Bách Khoa :"> ) thì "standard" của mình ở Xì gòn là bánh mì và café vỉa hè. Mình ko nhớ bánh mì nhiều nhưng café thì mình nhớ lắm lắm lắm.

Tiệm café ngon nhứt tới giờ mà mìh uống là ở cái chỗ như này: Đi từ Bùi Viện về phía Cống Quỳnh. Tới cuối Bùi Viện, bên trái, có 1 cái chung cư gì đó. Buổi sáng ở phía ngoài sẽ có cô bán đồ ăn sáng, và cô í ngồi mé phải của cái ngõ đó thì mé trái là 1 tiệm café nho nhỏ. Café tiệm này uống được. Cho tới khi đc cô chủ quán bán đồ ăn sáng recommend tiệm café phía trong, thì cái tiệm bên ngoài bị hạ ngay level. Chời ơi café này ngon bá cháy!!!
Cốc café trứ danh!!! (6-8k gì đó)
Cà ri gà đừng-hỏi (p.s: giá 20k @@)
Tiện đây phải nói về cô bán đồ ăn sáng. Mỗi sáng cô bán 1 thứ (chơi chưa!). Hôm đầu tiên ăn cari gà của cô. Ngon chết mất. Hôm sau cô bán bún riêu, k ăn. Hôm sau nữa ăn bò kho, hôm sau nữa nữa ăn bánh... quên xừ tên nhưng nó giống bánh cuốn ngoài HN :">. Nói chung riêng khoản mỗi ngày 1 món, với cái tiệm vỉa hè như thế, đủ để ngưỡng mộ cô sát đất.

3. Ốc cô Đào
Buổi chiều hiu hiu gió mát, tới ốc cô Đào ăn đủ thứ (giờ ứ nhớ nổi là gì nữa). Và thôi xong phim: Xì gòn là fải có ốc cô Đào!!!

À, nhân thể đồ ăn, nói tới bánh xèo. Ở Bùi Viện, cũng đi xuôi về phía Cống Quỳnh. Đi qua ngã ba Đỗ Quang Đẩu 1 tí, bên tay phải, có 1 cái tủ kính be bé: đấy là tiệm bánh xèo. Ôi thôi rồi. Biết tới hàng này thì khỏi cần bánh xèo bà Mười Xiềm. (Xin lỗi bà cháu đã ăn nhưng cháu k lăn ra xin chết như ốc cô Đào. Với lại hồi đi Cần Thơ ăn bánh xèo ở í ngon hơn của bà bao nhiêu :-s. Cháu ko vote cho bà đâu.)

4. Xì gòn square
Giờ nghĩ lại thì mình ko mê SG square lắm, nhưng hồi đó mê. À và thích mua đống váy maxi lung tung xòe ở í. Lại là Na khai sáng văn minh. Nên giờ k thể chỉ đc cho ai vị trí chính xác cái kiốt đấy :-s

5. Acoustic Bar 
Phải tới lần thứ 3 tới Xì gòn, Acoustic mới "được" mình vi hành. Là vì lần đầu tiên, hồi 2009 đó, chị Na bảo chọn giữa Acoustic với Bệt thì mìh đã chọn Bệt nên lần thứ 2, 2010, mình vẫn khư khư Bệt cơ :">.
Và Acoustic Bar chinh phục mình hoàn toàn. Âm thanh đỉnh đỉnh đỉnh. Chết mê mệt bộ trống ở đó, tới nỗi từ guitar chuyển sang thèm thuồng chơi trống.
Đúng 'chất' của Acoustic là ăn mặc casual, rồi đứng, với một thứ đồ uống gì đó trong tay, lắc lư theo nhạc. Chứ mình thấy ngồi thì phí quá, phí quá!
À, thêm điều nữa. Bữa đó tới Acoustic là thứ năm. Một ngày giữa tuần đông vừa phải. Na bảo: "cuối tuần đông lắm". Mìh cũng k thích đông. Cứ vậy là đẹp rồi :x.

6. Và "Tạ Hiện" ở Xì gòn
Bọn 'alcoholic' mòn mặt ở Tạ Hiện - Hà Nội, không-thể-không-thử Bùi Viện - Xì gòn. Nếu bạn là sinh viên (hoặc k cần là SV cũng đc) quen thói ăn ngủ bờ bụi (ý mình là, chịu khổ đc tí, mà k đến nỗi khổ, chỉ là ko luxury quý sờ tộc thôi) thì đẹp nhất là nghỉ khách sạn ở Bùi Viện, rồi tối đi chơi xa chán rồi thì về, ra ngay vỉa hè uống bia (sáng thì đi ăn sáng của cô bán hàng đazinăng và café lai rai cả ngày ở tiệm café trứ danh đó :D.).

Từ Đề Thám đi xuôi xuống (tránh xa cái bar Đầu Bò ra), đoạn giữa phố có mấy tiệm: cứ tiệm nào đông thì ngồi thôi. Ko có cái "đắc địa" ngã-tư-quốc-tế, nhưng Bùi Viện phố rộng thoáng đãng thênh thang, và bạn cũng đc ngồi giữa mê man các bạn Tây ta Nhật Nga abc :)). Cũng có các cô bán mực đi qua đi lại và bạn có thể thử mực chiên nước mắm, mực chiên giòn. Ực ực. (À thường thì các cô bán mực đi xe chứ k xách làn thong dong đi bộ, nên các cô í có 'thiết bị' để quay quay vài cái là mực nó bị ép tẹt, chứ ko đập tả tơi như ở HN, nhưng cũng vì thế mà mực nó k tơi bời cho lắm). Lại có cả các bé bán hoa đi qua đi lại như ở bờ hồ. Nếu đi với bạn gái, mua tặng cô nàng 1 bông (kool quá đi :P ).
À, ở đây ko phổ cập bia SG lùn, cứ uống SG bình thường: 10k/chai nhé (tửu lượng bạn đc nhiêu chai?)

7. 
Phần này ko có ý nghĩa với các bạn, chỉ có ý nghĩa với mình thôi :).
Na của mìh ở HN. Nhưng lần nào mình vô SG thì cũng tình cờ và bất ngờ Na ở trong đó. 2009 Na vô đó làm việc. 2010 Na vẫn làm việc trong đó. Rồi Na ra HN, Na đi Mẽo, Na về lại HN làm. Nhưng 2011, công ty lại cho Na công tác dài dài dài ở Xì phố.
Vậy là từ Bệt tới Acoustic, từ bánh xèo Mười Xiềm tới ốc cô Đào, đều là Na. SG square với những ki ốt thân quen (giữa ngun ngút ki ốt) cũng là Na.
30/3 này Na chống lầy rồi.
Những Xì gòn sau này có còn Na?
... Và 2012 của mình có Xì gòn?

Hôm nay:
- Tự dưng nhận đc order của Mingu.
- Tự dưng các bạn "ổ bệnh" lập chat room buôn tùm lum tá lả.
Vậy là các kí ức Xì gòn cứ ùn ùn dội về.
Bùi Viện & Tạ Hiện
Bữa trước, chạy qua Ng Hữu Huân mua cái bánh mì Donner vác ra Tạ Hiện ngồi gặm cùng café. Chỉ vì cái dòng địa chỉ "Bùi Viện" ghi trên vỏ bánh mà ngồi bần thần một lúc mới... giở ra ăn đc.

Vậy là bạn hiểu, hôm nay mìh nhớ Xì gòn thế nào...

[2012.03.28]

Wednesday, March 28, 2012

[Hợp âm] Happy Birthday to you

trông giống cướp biển Caribbean :">

Hôm sinh nhựt em Hương te, ngồi nghịch 10' mò ra hợp âm này ^^

G D
Happy birthday to you
C G
Happy birthday to you
G D
Happy birthday happy birthday
C G
Happy birthday to you

Bài này nhịp 3/4, nhưng mọi ng` trog sinh nhựt sẽ vỗ tay với hát rào rào nên cố gắng quạt chả và hát to để chg' nó hát theo mìh k mỗi đứa 1 tone, mỗi đứa 1 tốc độ là mìh thua luôn đấy :D

Có 1 version khác các bác chơi G C F, nhưg mìh thấy chơi như mìh hay hơn ;)) (tự hát tự khen hay, hehe)

Monday, March 12, 2012

Lỡ mai ko là ngày xanh tươi...?


Đã đến lúc em fải đi xa
Đã đến lúc chia lìa đôi ngả
Hạnh fúc
             vỡ
                   nát
                         trên môi
Cuộc sống
                quá
                      ngắn
                              thật rồi...

Và như thế nhẹ nhàng:
Bình minh đến rất nhanh
Dịu dàng từng cơn gió ngắt xanh
Một lần nằm yên mái tóc hiền lành...!

Đã có lúc em fải quên đi
Đã có lúc em lại suy nghĩ
Đừng cố-níu-kéo thêm chi
Đừng cố-gắng-mãi đc gì?

Và như thế từng ngày:
Tình yêu ghé đến đây
Nụ cười hồn nhiên ấm áp ngay
Một ngày bình yên xóa hết mọi ngày...!

[ Mới hôm nào thời gian là nhiều:
Đếm xem nay còn lại bao nhiêu? ]

Nếu lúc trc biết sẽ có hôm nay
Cho em xin thêm một ngày thôi
[ Lỡ mai ko còn ai gượng cười
Lỡ mai ko là ngày xanh tươi... ]

Có chút ánh sáng fía cuối con đường
Khi đôi tay em dần dần buông

Nắng vẫn lên nhẹ nhàng...!

Đã có lúc em fải quên đi:
Đã có lúc em lại suy nghĩ:
Đừng cố níu kéo thêm chi!
Đừng cố gắng mãi đc gì?

Và như thế từng ngày tình yêu ghé đến đây
Nụ cười hồn nhiên ấm áp ngay
Một ngày bình yên xóa hết mọi ngày

[Mới hôm nào thời gian là nhiều
Đếm xem nay còn lại bao nhiêu?]

Nếu lúc trc biết sẽ có hôm nay
Cho em xin thêm một ngày thôi
[Lỡ mai ko còn ai gượng cười
Lỡ mai ko là ngày xanh tươi...]

Có chút ánh sáng fía cuối con đường
Khi đôi tay em dần dần buông
[Mới hôm nào thời gian là nhiều
Đếm xem nay còn lại bao nhiêu?]


Nắng vẫn lên nhẹ nhàng.........





[Em kể anh nghe - Linh Phi - Nguyễn Hải Phong]

Lần đầu tiên xem MV này. Mải mê xem MV nên ko thể tập trung nghe nhạc. Lần 2 vẫn thế, vì MV đẹp quá (mà nội dung thì :-s ). Nên thôi ko xem nữa, chỉ nghe thôi.

Bài này cho mìh cảm giác buông tay. Nhưng ko ủ ê, mà rất mênh mông đất trời. Xách túi lên vai và đi - một chiều thênh thang nắng gió (đoạn này thì MV thể hiện rất thành công). Thực ra bạn composer chắc là muốn nói đến cái chết, nhưg mìh cứ ko thích hiểu như thế đấy. Ko chết chóc gì cả, chỉ là "đã đến lúc em fải ra đi" thôi.

Mới hôm nào thời gian là nhiều
Đếm xem nay còn lại bao nhiêu?

Nghe mất mát và có gì đó cay đắng hơn cả "bao nhiêu năm rồi làm gì và được gì".

Nếu biết trước sẽ có hôm nay... 

Thực ra, có biết hay ko thì mìh vẫn chẳng làm khác đâu. Nếu khác đc thì mìh đã ko fải là mìh...

Hình như, bướng và điên là 2 bệnh vô phương cứu chữa...?









Wednesday, March 7, 2012

Do I let myself go and feel the rain...?



Part of a Pool - Juwita Suwito

I've been there before and I just can't let go
The memory and pain of the hurt I know
Now deep in the night and there's passion inside
Dare I follow my heart?

An innocent smile then a walk in the night
There its dinner at home served with candle light
And its has been quite a while since I felt good inside
Dare I follow my heart ?

Chorus
Do I feel something special inside of you
Do I know what you're really think of me

And the raindrops keep falling into my heart
And I just can't deny what feels so right
Do I let myself go and feel the rain
Or should I play with caution and refrain


Whatever I do when it comes to you
I know sometimes love plays the part of a fool

---
I know what's in store though I can't say much more
A chance worth the taking has open its door
And I can't say I love you and I can't say I don't
But I do wish I knew

Do I feel something special inside of you
Do I know what you're really think of me

[And the raindrops keep falling into my heart
And I just can't deny what feels so right
Do I let myself go and feel the rain
Or should I play with caution and refrain
Whatever I do when it comes to you
I know sometimes love plays the part of a fool ]*2


Saturday, March 3, 2012

Gone



Đột ngột, bạn "nhảy" vào cuộc đời mình. Và bao nhiêu thứ đã thay đổi kể từ ngày đó.
Và bao nhiêu thứ đã thay đổi cho-đến-ngày-này?

Có thể, Áo Xanh chẳng nhìn thấy mình có quái gì thay đổi cả.
Có thể, sau tỉ lần trồi lên sụt xuống thì giờ mình lại nguyên xi như năm ngoái - giờ này. Ừ, thậm chí, mình lại cũng (vẫn) ở Chuồng chim nữa! Và Bình Hoa, hôm đó đã nói:
- Nó ngồi đây như thể nó chưa từng đi đâu cả!

Nghe đẹp làm sao!
Nhưng làm gì có chuyện như-chưa-hề. Phải ko?

Mình sẽ chẳng nói chuyện "NẾU". Nếu được làm lại mình sẽ thế này thế nọ cái lọ cái chai? Ko ko ko. Quá khứ rồi. Để quá khứ ngủ yên thôi. Mình thấy gì thì đã thấy, cảm gì thì đã cảm. Vui cũng đã vui và buồn cũng đã buồn. Phởn đã phởn và thảm đã thảm.

Vậy thôi. Chỉ là, mình già cả lẩn thẩn, cứ nhớ những chuyện đáng quên và cứ quên những điều nên nhớ...

Bạn kể, bạn có một đồng chí bạn, mà cứ ngày xyz là lại đi nhậu kỷ niệm abc năm ngày quen nhau.

Nhưng mình đã chả gọi bạn, cũng chả có nhậu nhẹt nào... Nếu có, có lẽ mình nên uống 1 mình thôi...