Tuesday, January 2, 2018

To fly

29.12
Sáng nay trời giống Tết quá. Mưa kinh khủng của 2 ngày hôm qua đã ngừng, chỉ còn lất phất mưa bay. Trên đường 'băng qua những cánh đồng' hoa cải vàng và hoa cúc chi um tùm trắng - trong mờ sương, thấy mê mết mụ mị như một cảnh phim và mình chìm vào trong đó (biến thành nhân vật ko phải người xem nữa).

Sáng nay lôi ra quả Geox đi mưa thần thánh (mà ngày mưa thì quên mất là mình có nó ._.) và xong thấy bao nhiêu vệt trắng nghĩ là thôi chết mốc giày rồi. Nhưng mốc gì mà gõ lại rơi lộp độp? Mãi mới nhớ ra là baking soda năm ngoái rắc vào :)))))

Tết âm có lí do phong thủy gì ko nhỉ? Nếu ko gộp Tết âm vào luôn với Tết dương (vẫn đủ mọi thủ tục abc) cũng đc chứ sao? Chứ cái đoạn đã sang năm mới dương và vẫn ở năm cũ âm nó cứ ._. nào ý.

.
30.12
Sáng nay lại mưa, có cớ để xỏ vào Geox vô cùng hợp lý :)) Nên mệt kiểu sắp ốm thì vẫn cứ đi làm. Đi qua đoạn đường kia lại chìm vào mưa mưa sương sương. Có một bác đi ngược chiều gánh đầy hoa cúc vàng thổn thức. Mà lúc gặp bác trúng ngay giữa đoạn đường tàu và đang người ta làm lại ngổn ngang đất cát quện với trời mưa hệt như sicula nhão nên anh xoẹt qua chứ không dừng mua hoa được.

Ngoi lên hay lặn xuống qua 3000 thước biển đều thật là sai lầm. Anh đã :) một phát và anh thấy nhạt nhẽo quá anh chết mất vì sự nhạt nhẽo này.

.
31.12
Thấy trời hửng nắng anh nghĩ là không lạnh lắm nên phong phanh ra đường với giày cao và jeans rách. Xong rồi trời lạnh sun... một số thứ.

Ngày cấm đường làm phố đi bộ, chạy vòng vèo loằng ngoằng mới vào được khu phố cổ, ngồi quán cà phê giữa một cái chợ nơi chưa ngồi bao giờ, giữa xung quanh khói thuốc khói sisha khói vape (ko phân biệt được), giữa tứ bề mùi chả rươi rán mùi khói vịt quay các kiểu vân vân. Nhưng có gì đó dễ chịu khi cứ lảm nhảm các chuyện hết sức vớ vẩn trời ơi.

Bạn-ở-phố-Hàng có lẽ là bạn không-giới-tính kiểu gì đó hiện giờ chưa nghĩ ra tên.

.
1.1
Anh Thành ghé chơi. Ảnh là họ hàng hơi hơi xa nhưng chơi rất được. (chắc dân miền Tây chơi đẹp vầy). Ảnh khoe mới mua miếng vườn rộng kinh, có hơn chục gốc sầu riêng vú sữa gì đấy, gần nhà và đường to ô tô vào được tận nơi các thứ. "Dạ, vì vợ chồng con thích khi già thì có cái vườn ghé chơi..."

Nghe xong thấy rất là ấm áp mà cũng rất là chạnh lòng kiểu như chuyện đó cứ chừa mình ra vậy. Kiểu như kế hoạch growing old with anyone là điều gì đó quá ư xa xỉ. Kiểu như một thứ mà 'ngỡ chỉ ở trước ta cách một tầm tay với'

(Cứ rảo bước là sớm chiều sẽ tới
suốt cuộc đời sao vẫn giục mình đi?)

.
Khi ngồi với bạn-ở-phố-Hàng, nói chuyện ngắn tày gang của một năm trước mắt. Nhận ra là mình cực kỳ ít ràng buộc, hơn bạn rất nhiều. Mình cực kỳ ít thứ để mất, hơn bạn rất nhiều. Nên mình tự do hơn. (Yes, cái giá của tự do là nghèo khó, cái giá của giàu có là ràng buộc :)) )

Và nếu thế mà vẫn còn ko bay được nữa, thì làm chim cánh cụt đi cho rồi!












No comments:

Post a Comment