Wednesday, July 4, 2018

Những ngày uống cà phê và đợi

( và nắng cháy người)

.
Sáng thứ Hai (tuần trước) xức Daisy dream và mặc nguyên cây xanh babyblue. Xong bị lâng lâng như trong một giấc mơ.

Daisy dream ko phải một mùi hương nổi bật rực rỡ. Nhưng cảm giác là mùi hương thuộc về mình, kiểu xức hết đời cũng đc. Thanh nhẹ như một bông hoa và cũng mau phai như một bông hoa.

.
Giấc mơ đã trở thành ác mộng vì chuyện nhà cửa và giấy tờ. Chắc anh mất ăn mất ngủ cho tới ngày nộp đc giấy tờ, rồi sau đó mất ăn mất ngủ tiếp cho đến khi biết kết quả...

Lúc này mới thấy sự quan trọng của TIỀN và shopping :)) Nếu đủ mỗi ngày 1 món đồ mới, kể từ nay cho tới khi biết kết quả kia, thì chắc sẽ vơi đi căng thẳng :))

Nhưng mà ko có tiền để shopping nên chỉ có cà phê để trấn an (hoặc bất an hơn, không biết nữa:)) ). Có thể bỏ bữa, nhưng cà phê thì không.



.
Anh nghĩ nếu yêu ai thì sẽ cho nghe album này :)


Những ngày uống cà phê và đợi - thật là dài. Sự căng thẳng, giải quyết bằng cà phê, trở nên căng thẳng hơn :)) nhiều khi cũng không hiểu mình đang làm gì nói gì vì mục đích gì nữa.

Nhưng không có cách gì khác ngoài đợi, như đợi hết đêm là ngày. Đợi hết xuân hạ thu mới đến mùa đông.

.
Sáng nay anh lại mặc một cây xanh babyblue. Đồ linen hẳn là sinh ra cho những ngày nắng kinh hồn như này. Mà lúc anh ra khỏi cửa cháu bé gần nhà bảo "cô đi chùa à". Anh bảo "vớ vẩn cô đi làm chứ ai đi chùa!!!". Cháu bảo "tại vì đi chùa người ta hay mặc thế". Móa :))

Nhưng sáng nay trời có vẻ dịu đi một chút. Mà những ngày nắng này, thì thường nhìn thấy mặt trăng xám nhạt ở lưng chừng trời, dù đã sáng bảnh ra. (Các thầy cô dạy Vật lý nợ anh một lời giải thích cho hiện tượng này, please?)

Anh xức Vườn sông Nil. Đúng là thấy mát hơn y như ảo giác trên sa mạc :))

Thêm nắng nóng dội vào những ngày uống cà phê và đợi, anh lại uống thêm siro mơ vì ko nuốt nổi gì :))

Cảm ơn mẹ anh biết nhìn xa trông rộng đã ngâm mơ từ hẳn mấy năm trước. Anh đã ăn hết sạch mơ giờ chỉ còn nước uống. Mà phải pha vào cái chai thủy tinh vuông xong miệng bé tí tị anh mới ưng. Một sự kết hợp vô cùng hợp lý kể cả khi để nhét đá vào thì anh phải dằm đá hết hơi.

Nên anh nghĩ mọi thứ cuối cùng đều có sự hợp lý của nó, kể cả đợi chờ này và những thứ bullshiet - đến mức ko cáu được vì quá buồn cười - xảy ra trong lúc này.






No comments:

Post a Comment