Tuesday, April 9, 2019

Ngày xửa ngày xưa




Ngày xửa ngày xưa có một đội sales.

Đội sales bắt đầu quen em, hay là em quen đội sales, thì đúng hơn - là khi sếp em bảo gọi đội ấy lên ngồi văn phòng dự án Sao-biển, dù lúc ấy chưa một ràng buộc cam kết hay hứa hẹn gì.  Mà team leader nghe điện thoại của em, lúc nào cũng tươi tỉnh hồ hởi. Em cũng chưa cảm thấy gì. Căn bản là các kinh nghiệm va với sales của em hoàn toàn rất là bình thường.

Đội sales về công ty em, bắt đầu bán dự án Xanh-dương. Em vẫn nhớ tháng đầu đội khác chốt bùm bụp còn đội này vò đầu bứt tai, vò đầu rồi lại bứt tai. Đến một hôm, va với một bên công ty khác, trong một cuộc giành khách hay gì đó. Một quả xì căng đan bung bét, mà đầu đuôi ra sao giờ em không nhớ nữa, chỉ nhớ chị giám đốc dự án bên đó gọi điện cho sếp bên mình, gần như khóc trong điện thoại, vì làm việc trái lương tâm quá - mà cũng ko có lựa chọn khác.

Lúc ấy là tầm gần Tết. Bận bán hàng xong rồi cũng bận tập tành văn nghệ này kia tiệc cuối năm. Đội sales có bạn biết chơi đàn, có bạn thì hay hát. Nên cuối giờ thường nghêu ngao. Hôm đó hát mãi bài "có lẽ ta không ngây ngô như bây giờ".

Sau đó, đội sales bắt đầu khởi sắc vùn vụt, vượt qua tất cả các đội khác và các trò tiểu xảo khác, bán hàng đỉnh nhất công ty. Tiệc cuối năm tưng bừng, đội sales ôm vai nhau lại hát "có lẽ ta không ngây ngô như bây giờ". Mà trông vẫn ngây ngô :)) anh leader mặc sơ mi với cardigan, như một anh thầy giáo :))

Em vẫn nhớ ngày "mở hàng" sau Tết, đội sales gặp khách xịn nhất quả đất, bán căn đắt nhất dự án, lại kèm theo một xì căng đan giành khách nữa, nhưng cuối cùng đã thắng ngoạn mục - chỉ vì chơi đẹp.

Và cứ thế, đội sales đốn tim em vì nhiệt tình, vì chơi đẹp. Vì cảm thông. Vì tuân thủ. Vì không đòi hỏi không lèm bèm.

Em vốn dĩ không có cảm tình gì với bất cứ đội sales nào, mà nay phải suy nghĩ lại vì đội này. (Như kiểu mười năm rồi không xem bóng đá Việt Nam, nay phải xem lại vì U23 chơi đỉnh cao quá.) Kiểu như 99% sales như vậy, nhưng còn 1% này thì không.

.
Ngày nảy ngày nay.

Đội sales ấy, đã đi rồi. Đi khỏi công ty và cũng đi khỏi lòng em. Trở thành một phần của 99% còn lại.

Chắc là, đã hết ngây ngô rồi.






No comments:

Post a Comment