Tuesday, October 1, 2019

Nhảy




Lu vừa lên bus thì Ngón tay xanh nhắn tin. Đúng ra là trả lời tin nhắn. "Sozi mày vì sự reply lầy lội này". Nó nói.

"thyroid cancer". Nó nói.

.
Trí tuệ đỉnh cao của Lu phải xài đến google coi thyroid là cái của nợ gì. Xong thì khóc như con dở hơi trên bus. Xong định nhảy xuống xe chạy qua nó ngay. Xong lại bảo keep calm con dở hơi. Tay Xanh ko thích drama sến sẩm. Sau một hồi keep calm và thấy mình calm bomera thì lại nhảy phốc xuống xe chạy qua nó. (Có lúc éo nào mà mình ko dở hơi đâu?)

.
- Hế lô.

Và Tay Xanh vẫn đang trong bếp ló ra như vẫn thế, mặt nó kiểu ôi của nợ này lại rớt xuống đây rồi. Tóc nó đã dài ra như chưa hề gọt hết (sao tóc nó nhanh dài thế ko bù cho Lu nuôi mãi tóc chả dài?).

Với khả năng nhảm nhí thiên bẩm Lu cắp nách theo 2 quả bưởi đã cố gắng chọn cho cân mà nó tiếc thay lại lệch. Lại ăn hết nửa quả bưởi của Tay Xanh trong lúc hỏi nó những câu vô cùng liên quan như kiểu 'mày có hát được không' và nó bảo 'sáng ra thì hát được giờ thì không'.

Vẫn với khả năng nhảm nhí vô biên Lu ngó ra khu vườn green thumb và green thumb bảo cây chết mẹ hết rồi.

Khu vườn đã trụi trơ chỉ còn lại 4, 5 chậu cây. Tay Xanh bảo đấy cái lúc đó cây chanh leo thì chết, rất nhiều cây chết. Cái gì đấy thì hỏng. Tao thì ốm. Tao nghĩ ôi ngôi nhà chết chóc mọi dấu hiệu đều gợi ý sự ra đi và tao nghĩ tao sẽ chết trên bàn mổ và bạn tao tụi nó bảo không 1 đứa khó tính như mày ko dễ chết đâu m phải sống để annoying thế giới. Và Lu bảo ô tao cũng có lúc nghĩ tao rơi máy bay chết đến nơi và rồi t vẫn sống nhăn.

.

Trong lúc nghĩ nhảy xuống hay ko nhảy xuống chiếc bus ấy, Lu buồn quá đỗi thấy sao cái đ' gì, thế giới quanh mình đã bé tí xíu rồi mà mình vẫn ko 'giữ' hết đc, vẫn chỉ sơ sểnh ra một phút thôi là có thể có chuyện này kia. Nghĩ, người ích kỷ chính ra cũng tốt, họ ko quan tâm đến ai thì sẽ chẳng đau buồn.

.

Ùm.






No comments:

Post a Comment